Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 76: Hung Thú Cấp Thái Sư

Chương 76: Hung Thú Cấp Thái Sư


Tô Hạo phát hiện điều gì?
Hắn phát hiện, Thú Văn nhìn như hình phẳng, nhưng trên thực tế là một hình chiếu 3D.
3D ở đây, cũng không phải nói là hình chiếu lập thể của Thú Văn, mà là công năng ba chiều của 3D.
Có thể đem Thú Văn chia làm ba khối, từng khối đều thực hiện công năng không giống nhau. Giống như tọa độ hình chữ nhật trong không gian vậy, chỉ cần xác định được ba vị trí, là có thể thực hiện bất kì đồ án hay công năng nào trên mặt không gian.
Thú Văn có ba duy độ cân đối với nhau, chính là mấu chốt để tạo thành năng lực của Thú Văn.
Ví dụ như "Bình Chướng" "Cường Quang" "Nhiệt" "Chắt Lọc" vân vân.... Chính là dưới hình chiếu 3D cân đối tạo thành.
Vì vậy, Tô Hạo phân trận bàn hình tròng hình thành Thú Văn thành ba khối vòng trong, vòng tròn đầu tiên gọi là "ích nối", vòng ở giữa là "Y nối" và vòng cuối cùng là "Z nối".
Ba vòng tròn hợp lại với nhau, đưa ra một kết cấu thú văn nguyên vẹn, chỉ cần thiết kế ba vòng cân đối với kết cấu, khiến cho toàn bộ tạo thành một trận bàn chỉnh thể, thì có thể phát huy đặc tính nguyên vẹn của Thú Văn.
Cuối cùng, trải qua quá trình không ngừng điều chỉnh, cuối cùng cũng xác định kết cấu đầu tiên của trận bàn Thú Văn.
Vì vậy, Tô Hạo chọn một Thú Văn đơn giản nhất là "Cường Quang", dựa theo ở cấu, đơn giản hóa trụ cột phù văn của nó lại, lại ở trên trận bàn không ngừng điều chỉnh, cuối cùng cũng thành công.
Lần đầu tiên đơn giản Tô Hạo đơn giản hóa một Thú Văn phức tạp thành công, mà vẫn giữ nguyên công năng của nó.
Đối với Tô Hạo mà nói, đây là một yếu tố đột phá trọng yếu.
Trước lại tiếp tục cải biên cái khác!
Hắn tin tưởng một ngày nào đó, hắn co thể dùng những phù văn cơ sở này, làm ra một hiệu quả hắn muốn.
Tuy nhiên hắn cũng không vội sáng tạo cái mới bây giờ, trước mắt hắn cần làm là đơn giản hóa mấy cái Thú Văn trong tay mình có đi rồi nói.
Toàn tâm toàn ý vui đầu vào làm một việc, thời gian trôi qua rất nhanh.
Một mình ở vùng hoang dã nghiên cứu Thú Văn, Tô Hạo đôi khi không thể nào cảm giác được thời gian trôi qua, chỉ khi hắn cảm thấy mình hoàn thành một chuyện nhỏ, thì thời gian đã trôi qua mất một năm.
Một năm sau, Tô Hạo mười bốn tuổi.
Mà thời gian một năm nay, cũng làm cho Tô Hạo hoàn thành một mục tiêu trụ cột, đem thú văn ở trong tay, toàn bộ dùng trận bàn phác họa ra.
Toàn bộ Thú Văn, cũng được hắn đơn giản hóa toàn bộ, từ độ khó cấp "Địa Ngục" đến mấy thú văn đơn giản như cấp "Phức Tạp",.
Sau khi đơn giản hóa xong, nhìn qua Thú Văn thì không có bất kỳ quy luật gì đáng nói, trước đây, nếu muốn đem một đoạn Thú Văn vẽ xuống, thì cần phải có trí nhớ cường đại mới có thể.
Nếu trí nhớ bình thường thì khỏi cần nghĩ đến chuyện tấn cấp Tông sư.
Mà sau khi Tô Hạo đơn giản hóa lại trận bàn, chỉ cần học tập kết cấu đặc tính trụ cột của phù văn, tựa như luyện chữ vậy, sau đó lại học tập nguyên lý kết cấu của trận bàn, là có thể nhẹ nhõm vẽ ra lại một trận bàn.
Giờ đây, chuyện vẽ Phù Văn không chị nhẹ nhõm gấp trăm lần.
Có thể tương tượng, tương lai một ngày không xa, ở thế giới này Tông Sư sẽ đi đầy trời.
"Như vậy chuyện kế tiếp, chính là bắt đầu lợi dụng phù văn trụ cột, đi vẽ nhưng trận bàn có chức năng khác. Tuy nhiên cũng rất lâu rồi, nháy mắt cũng trôi qua hai nắm, cũng nên về trạm gác Trà Sơn nhìn một chút."
Tô Hạo đem ý thức rời khỏi quả cầu không gian, đứng dậy, duỗi cái lưng mệt mỏi một chút, thì thào tự nói.
Tô Hạo lúc này nhìn qua thì giống như một kẻ lang thang, chỉ có mặt cùng đôi tay là vô cùng sạch sẽ, còn lại thì nhìn không khác gì ăn may, không thể nói được.
Tô Hạo trước tiên đơn giản sưa sang lại một cái, đem dụng cụ còn có thể sử dụng cất đi, mấy thứ hư thì trực tiếp vứt bỏ.
"Tới thành gần đây chỉnh đốn lại một chút."
Tô Hạo rất nhanh đi tới một thành trấn phụ cận.
Trước lấy ra hai tờ Thú Văn đổi thành đồng vàng, sau đó lại đến một nhà trọ tốt nhất, hảo hảo tắm rửa, sau đó dùng đoản đao cắt một cái đầu đinh, đổi một bộ quần áo mới.
Tuyệt!.
Mười bốn tuổi, khí khái thiếu niên hào hùng bừng bừng phấn chấn, vẻ non nớt trên mặt đã giảm bớt, khóe miệng treo nụ cười thản nhiên, hai mắt sáng có thần, dường như có thể xem thấu toàn bộ thế giới.
Quan trọng nhất là chiều cao, trọn vẹn có mấy năm thôi đã cao thêm 10 xăng-ti-mé, khiến chiều cao hắn đạt đến 163 xăng-ti-mét.
Hơn nữa một thân áo giáp sáng bóng, trông thấy mọi người nhìn vào không chuyển được mắt.
Tô Hạo mua sắm một phen, sau đó dùng lấy địa đồ mà Tiểu Sáng ghi chép, tìm đúng vị trí, hướng về phía Lăng Vân trấn mà đi.
Nơi này cách Lăng Vân trấn cũng quá xa, dựa theo Tô Hạo đoán chừng, thì dùng toàn bộ lực mà chạy, thì cũng phải mất gần một tháng.
Có trời mới biết, hai năm nay hắn tham dờ, đã chạy loạn xa tới bấy nhiêu.
Tô Hạo dùng tốt độ nhanh nhất hướng Lăng Vân trấn chạy tới, ban ngày chạy, ban đêm tìm huyệt động nghỉ ngơi.
Mười ngày sau, Tô Hạo đang chạy đột nhiên dừng bước lại.
Trong Ra-Đa của hắn cảm nhận được một cỗ phản ứng huyết khí vô cùng cường đại.
"Hung thú cấp Thái Sư!."
Tô Hạo mãnh liệt ngẩng đầu nhìn lên hướng không trung.
"Ngọa Tào! Hung Thú loại phi cầm."
Trong nội tâm Tô Hạo như có ngàn vạn có ngựa chạy qua.
Nơi này là một mảnh bình nguyên, xung quanh đến một gốc cây cũng không có, chớ đừng nói chi đến rừng rập để chạy vào tránh né. Hắn chạy trốn trắng trợn như vậy, quả thực chính là mồi nhử chuyên môn hấp dẫn mấy loại hung thú phi cầm.
Hung thú này cũng không phải đẳng cấp Tông Sư, nhìn cường độ huyết khí mà Ra-Đa phản ứng lại, thì so với hắn còn cao hơn một bậc, đạt đến đẳng cấp Thái Sư.
Vượt cấp khiêu chiến? Tô Hạo không có ý định chơi điên như vậy, dưới chân liền bộc phát tốc độ cao nhất để chạy trốn, muốn thoát khỏi đối phương.
Nhưng mà Tô Hạo phát hiện phản ứng huyết khí càng ngày càng gần, hắn chạy không thoát được.
Quay đầu nhìn lại, là một con Bạch Vĩ Điêu có hình thể cực lớn, đầu đen đuôi trắng, là bá chủ bầu trời, là nhân vật đứng trong đỉnh của chuỗi kim tự tháp, đang lấy tốc độ cực nhanh mà lao xuống đây.
Nếu như chạy không thoát....
Tô Hạo khẽ cắn môi, lập tức quyết định sẽ đánh lại, hắn đem trường đao ở trong hành lý rút ra, bắt đầu di chuyển hình chữ S, đồng thời ra chỉ lệnh cho Tiểu Sáng:
"Thành lập nhiệm vụ vẽ phù văn "Bình Chứng", "Thiên Chuyển", "Cường Quang", "Chấn Động", "Trùng Kích", "Sắc Bén", "Xuyên Thấu", vân vân...
Từng phù văn một được chế tạo thành công.
Tô Hạo không thèm chạy trốn nữa, mà rút đao hướng phía Bạch Vĩ Điêu phóng tới.
Rất nhanh va chạm.
Chiếc đầu của Bạch Vĩ Điêu hơi điều chỉnh lại phương hướng, cánh sải rộng ra mười thước, hai cái móng to lớn mở ra, hơi nâng lên, tùy thời phốc xuống, một cỗ cảm giác áp lực khổng lồ đập vào mặt Tô Hạo.
Tô Hạo nhận ra trên móng vuốt có bổ sung hiệu quả 'Xuyên Thấu'.
Tuyệt đối không thể để cho đối phương bắt được, nếu bị bắt nhất định sẽ chết, sau đó biến thành đồ ăn vặt của con Điêu này, "Bình Chướng" cùng khôi giáp trên thân chắc chắn sẽ không đỡ được cặp móng vuốt sắc bén.
"Bình Chướng" Trên thân Tô Hạo hiện lên vẻ ánh sáng đỏ nhạt, bình chướng phát động.
"Thiên Chuyển' phát động.
Tô Hạo nâng lên tay trái, nhắm vào hai mắt của Bạch Vĩ Điểu.
"Cường Quang!."
Trong tay bùng lên một đạo ánh sáng cường đại, như nhìn thẳng vào mặt trời.
Trong nháy mắt Bạch Vĩ Điêu liền mất đi thị giác, vỗ cánh cuồng loạn, hai móng liền mất đi mục tiêu bắt lấy.
"Trùng Kích' cũng được phát động.
Dưới chân Tô Hạo bỗng nhiên bộc phát một cỗ lực lượng cường đại, làm cho hắn nghiêng người tránh sang một bên, tránh được móng vuốt của Bạch Vĩ Điêu.
'Chấn Động' cùng 'Xuyên Thấu' cũng theo thứ tự mà phát động.
Ánh đao hiện lên.
"Phốc!."
Máu tươi phun ra, cánh bên trái của Bạch Vĩ Điêu đã mở ra một lỗ thủng, lông chim cùng huyết dịch bay ra tán loạn.
Mặc dù huyết nhục cùng xương cốt của Bạch Vĩ Điêu hết sức cứng rắn, nhưng cũng không thể ngăn được trường đao trong tay Tô Hạo.
Trong nháy mắt, thân thể Bạch Vĩ Điêu mất đi cân bằng, hung hăng rơi xuống mặt đất, làm chấn động một vùng, nhấc lên một hồi bụi bặm.
"A !"

Bạch Vĩ Điêu đầu đen phát ra một tiếng kêu thê lương.
Thừa dịp đối phương suy yếu, liền lấy mệnh.
Lúc trước "Bình Chướng" duy trì ba giây liền mất đi hiệu lực. Tô Hạo trước bổ sung cho mình một cái "Bình Chướng" cùng "Thiên Chuyển", lại thêm một "Sắc Bén" sau đó trực tiếp ở phía cánh gãy của Đoạn Vĩ Điêu lao lên, dùng "Hoạt Ảnh Bộ" vọt đến bên cạnh, bổ ra một đao nhắm về phía cổ đối phương.
Bạch Vĩ Điêu dồn sức liều mạng tránh né, nhưng mà tránh được sao?
"Phốc!."
Huyết dịch phun ra, đầu đen rơi xuống đất.
Thân liền vung vẩy một hồi, liền không động đậy được nữa.
Trái tim Tô Hạo lúc này vẫn còn đang đập loạn, không phải là do vận động kịch liệt tạo thành, mà là do bị hù, cấp Thái Sư, cũng quá dọa người rồi.
Bất quá đợi tâm tình bình phục lại sau đó, Tô Hạo nhìn thi thể cực lớn dưới chân, im lặng nói:
"Đây chính là hung thú cấp Thái Sư ta né tranh hai năm nay?"


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất