Chương 14:
Từ sau ngày hôm đó,
ta không còn nhìn thấy A nương nữa.
Thôi cũng tốt,
nếu không ta sợ rằng sẽ bị A nương đánh chết mất.
Chỉ có điều, Tiên Quân ngày ngày đều đi theo ta,
Ta hỏi y,
"Các vị thần tiên chẳng lẽ đều không có việc gì làm sao? Vì sao ngày ngày ngươi cứ theo ta?"
Tiên Quân liếc ta một cái, vẻ mặt lãnh diễm vô cùng.
"Thần tiên có việc phải làm, nhưng phu quân của ngươi thì không."
Ta lại hỏi,
"Vì là phu quân của ta nên mới không có việc gì làm sao?"
Tiên Quân lại nhìn ta một cái, không đáp lời.
Ta tiếp tục hỏi,
"Phu quân rốt cuộc là thứ gì vậy,
sao lại khiến cho Tiên Quân không có việc gì để làm?"
Tiên Quân: ...
Không biết có phải ảo giác của ta hay không,
nhưng ta cảm thấy áp lực xung quanh người Tiên Quân dường như giảm đi rất nhiều.
Than ôi,
rốt cuộc phu quân là thứ gì đây,
thật sự làm khó cho hồ ly quá mà.
Hôm nay, Tiên Quân không có nhà, đã ra ngoài có việc, nói là sẽ về muộn.
Tiên Quân vừa đi, ta lập tức tìm đến Nhị thúc.
Ta đã thèm Linh Hoa Túy từ lâu rồi, nhưng Tiên Quân không cho ta uống,
bảo rằng chưa thành niên không được uống rượu,
nhưng Tiên Quân đâu biết,
ta đã lén uống nhiều lần rồi.
Khi ta đến nhà Nhị thúc thì phát hiện người đang quét lá tre trong rừng trúc chính là Yêu Yêu – kẻ đã từng trói ta lại.
Ta: "..."
Yêu Yêu: "..."
À, này...
Bốn mắt nhìn nhau,
không khí bắt đầu trở nên kỳ quái.
Rồi đột nhiên Yêu Yêu "bịch" một tiếng quỳ xuống.
???
Làm gì vậy? Định đụng chạm kiếm chuyện sao?