Chương 15:
"Yêu Yêu không biết người lại chính là Tiểu Công Chúa Thanh Khâu, hôm đó đã mạo phạm đến ngài. Yêu Yêu cướp nội đan của người, tội không thể tha, xin mặc người trừng phạt."
Hả?
Công chúa Thanh Khâu?
Ngươi có từng thấy Công chúa Thanh Khâu nào bị A nương cầm gậy lớn đuổi đánh chưa?
Ngươi có từng thấy Công chúa Thanh Khâu nào gần đến tuổi thành niên mà vẫn chưa tu ra được hai đuôi đâu?
Ngươi có từng thấy Công chúa Thanh Khâu nào bị yêu đào dùng mị thuật mà còn trúng nữa không!!!
Grr!
Ta thật sự nghi ngờ nàng ta đang chế giễu ta.
"Thanh Thanh tới rồi này~"
Đang lúc ta hồ nghi, Nhị thúc đi ra.
Nhị thúc một thân thanh sam, tà áo phiêu diêu, tóc đen như mực bay theo gió,
cảnh rừng trúc này càng làm nổi bật vẻ tiên nhân ẩn thế của y.
"Nhị thúc~"
Ta vui vẻ chào hỏi, dùng ánh mắt hỏi Nhị thúc rốt cuộc chuyện này là thế nào.
Nhị thúc bất lực cười, bước tới nắm lấy tay ta: "Thanh Thanh theo ta tới đây, ta sẽ từ từ kể cho ngươi nghe."
Rồi quay sang nói với Yêu Yêu: "Yêu Yêu đừng quỳ nữa."
"Yêu Yêu này, cũng là một kẻ đáng thương. Ngươi hãy nhìn tu vi hiện tại của nàng, đoán xem năm nay nàng đã tu luyện được bao nhiêu năm rồi?"
Nhị thúc vừa nói, vừa rót cho ta một ly Linh Hoa Túy.
Ta hít sâu một hơi hương thơm của Linh Hoa Túy, cảm giác như đang lạc giữa trăm hoa đua nở, rồi ngửa cổ uống cạn, nhấm nháp một chút rồi nói: "Nhìn qua thì chắc khoảng hai ngàn năm thôi."
"Không phải đâu." Nhị thúc mỉm cười, lại rót thêm một ly nữa cho ta: "Nàng đã vượt qua kiếp nạn năm ngàn năm rồi."
???
Kinh động cả nhà ta.
Một yêu quái đã vượt qua kiếp nạn năm ngàn năm mà lại yếu đến vậy sao?
"Thanh Thanh có cảm thấy Yêu Yêu yếu quá không?"
Ta gật đầu, rồi lại uống cạn ly rượu trong một hơi,
Thật sự ngon quá!!!
Không đợi Nhị thúc rót rượu, ta cầm lấy bình rượu,
tự rót tự uống.
Nhị thúc cười,
cười ta tham uống.
Nhị thúc nhấp một ngụm rượu, từ từ thưởng thức, sau đó mở lời:
"Yêu Yêu năm đó khi trải qua kiếp nạn năm ngàn năm đã không thể vượt qua, bị một nữ tử phàm nhân nhặt về nhà. Sau khi được nữ tử ấy chăm sóc tận tình, Yêu Yêu dần hồi phục, thế là nàng quyết định thử lại lần nữa với kiếp sét lớn năm ngàn năm."
"Nhưng kiếp sét càng lúc càng mạnh, hoàn toàn vượt xa khả năng của nàng. Đúng lúc chỉ còn một đạo sét cuối cùng, thì Yêu Yêu đã bị đánh trở về nguyên hình, kiếp nạn này chắc chắn không thể vượt qua được."
"Chỉ là không ngờ rằng, nữ tử kia đột nhiên lao ra đỡ giúp Yêu Yêu ba phần sét. Trời đất hữu linh, Yêu Yêu coi như đã vượt qua kiếp nạn năm ngàn năm. Nhưng nữ tử ấy, thần hồn đều tan vỡ."
"Để bảo vệ nữ tử, Yêu Yêu lập tức chia đôi nguyên thần của mình, chỉ để giữ cho thần hồn của nữ tử không tiêu tan. Tuy nhiên, đây không phải là kế lâu dài. Muốn cứu nàng, chỉ có thể dùng Hồi Hồn Thảo ở Cửu U Thiên. Nhưng nguyên thần của Yêu Yêu đã phân chia, không thể đi được nữa. Chỉ có thể tìm cách khác."
Nhị thúc nhấp một ngụm rượu.
"Yêu thú nội đan!" Ta buột miệng nói.
Nhị thúc gật đầu, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Yêu Yêu đang quét sân, một thân váy hồng, tóc đen như mực, da trắng như ngọc,
trong rừng trúc xanh mướt này, trông thật là đẹp mắt.
"Yêu Yêu tìm đủ mọi cách, sau đó phát hiện rằng nếu dùng bốn mươi chín viên nội đan của yêu thú, phối hợp với các loại tiên thảo, tinh luyện trong bảy ngàn bảy trăm bảy mươi chín ngày, thì có thể tạo thành Đan Hộ Hồn."
Ta nuốt nước miếng,
Khó thật đấy,
độ khó này cao quá.
"Còn về ngươi," Nhị thúc cười nhìn ta một cái: "chính là viên nội đan cuối cùng đó."
"Lúc đó vừa đúng lúc Yêu Yêu yếu nhất, lại vừa gặp được ngươi, lại vừa gặp Tiên Quân khí tức ẩn kín, nàng khó mà nhìn thấu nông sâu. Mà thời gian gấp rút, nàng không còn nghĩ được nhiều, thế nên ngươi trở thành lựa chọn tốt nhất."
Nói ngắn gọn lại một câu thôi,
ta quá yếu rồi ╥﹏╥
Ta thở dài: "Vậy tại sao nàng ấy lại ở chỗ Nhị thúc?"