Nhật Ký Tình Yêu Của Anh Y

Chương 6

Chương 6
【Gì mà bị hack nick, blogger quên béng mất nick phụ rồi hả ha ha ha, nếu tôi là Y tiên sinh thì kiểu gì cũng phải đại chiến với cậu tám trăm hiệp mới hả dạ.】
【Mọi người nghe thấy câu cuối chưa, blogger đáng yêu quá trời, chắc chắn là bị bắt nạt thảm lắm, Y tiên sinh ngầu lòi!!】
【Cứu mạng, chị em mình ăn uống kiểu này có hơi bị thịnh soạn rồi.】
【Á á á á Y tiên sinh mau inbox riêng cho anh ấy đi.】
……
Video tôi đăng lại leo lên top tìm kiếm, tôi đang lướt xem bình luận thì đồng nghiệp thình lình ghé lại.
"Tiểu Ngôn, đây không phải là cậu đấy chứ?"
Cô ấy cầm điện thoại lên, tôi nhìn thì thấy đúng là video mấy hôm trước tôi quay.
Tôi theo phản xạ muốn phủ nhận, cô ấy cũng chẳng đợi tôi trả lời, rụt điện thoại về, lại lẩm bẩm một mình.
"Không đúng, cái khung cảnh này sao mà quen mắt thế?"
"Bạch Cẩn Ngôn, hôm nay cậu nhất định phải cho tôi một lời giải thích."
Gã đàn ông lớn tiếng quát, dùng sức hất tay bảo vệ, xông đến trước mặt tôi.
Tôi ngước mắt nhìn gã đàn ông trước mặt, thân hình vạm vỡ, mặt đầy mồ hôi, cánh tay còn xăm trổ hình lớn, đúng kiểu ra đường dọa trẻ con khóc thét.
Tôi nhíu mày, cất điện thoại, giọng điệu lạnh nhạt.
"Giải thích gì?"
Người này chính là kẻ mấy hôm trước bám riết lấy tôi, hôm Valentine tôi đi mua bó hoa ở tiệm hắn để tặng Dương Dục, ai ngờ bị hắn theo dõi đến tận công ty, còn lớn tiếng đòi nhất định phải theo đuổi được tôi.
Tôi từ chối hắn không biết bao nhiêu lần rồi, lần ầm ĩ nhất là hắn quỳ xuống tặng hoa cho tôi ngay ở công ty, sau đó hắn không cam tâm, không biết kiếm đâu ra số WeChat của tôi, bắt đầu nhắn tin quấy rối.
Tôi chụp màn hình báo cảnh sát rồi, hắn vừa mới hết hạn tạm giam đã lại mò đến.
"Cậu nói cậu có bạn trai, tôi không tin, video cậu đăng trên mạng xã hội tôi thấy hết rồi, chẳng qua là cố tình chọc tức tôi thôi đúng không, cái gì mà Y tiên sinh, tôi không tin, cậu thừa nhận đi, cậu thích tôi mà."
Tôi có chút cạn lời, thật sự chưa thấy ai tự tin thái quá như vậy.
Dương Dục cũng từ văn phòng bước ra, nhưng rõ ràng không có ý định giải vây, khoanh tay trước ngực, thong thả chờ tôi trả lời.
Đồng nghiệp trong công ty cũng đều mang vẻ mặt hóng chuyện, hoàn toàn không có ý định can thiệp.
Người đàn ông thấy tôi không nói gì, tưởng tôi ngầm thừa nhận, vẻ mặt đắc ý nói:
"Để tôi nói trúng rồi chứ gì, tôi có một căn nhà đứng tên mình, mẹ tôi bảo không ngại tôi yêu người đồng giới, nếu cậu ở bên tôi, ngày mai có thể chuyển vào ở, năm sau chúng ta đi đăng ký kết hôn."
Má nó chứ, từng người từng người ép tôi công khai là sao, tôi nhắm mắt lại, đứng dậy đi đến bên Dương Dục nắm lấy cà vạt anh ta, kéo người anh ta xuống.
Dương Dục vô cùng phối hợp, tôi ngẩng đầu lên hôn anh.
Sau nụ hôn, thấy Dương Dục cười tươi như trúng số độc đắc, tôi thật sự không nhịn được mà đạp cho anh một phát.
Dương Dục bị đạp một cái, nụ cười vẫn không thể ngừng lại.
Người trong công ty toàn bộ náo loạn, ai nấy đều che miệng, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, thậm chí có người đã lấy điện thoại ra nhắn tin rồi.
Cũng may, gã lực lưỡng kia không cần tôi nói, đã che mặt khóc chạy đi.
"Xem đủ náo nhiệt rồi thì đi làm việc đi."
Dương Dục khôi phục lại vẻ uy nghiêm thường ngày, lạnh giọng nói, chỉ có tôi thấy được bàn tay tên nhóc kia đang run rẩy vì kích động.
Công ty lập tức im lặng, đợi Dương Dục vào văn phòng, tôi đã bị mọi người vây quanh.
"Má ơi má ơi má ơi, Bạch Cẩn Ngôn cậu đúng là giấu nghề kỹ quá, bao giờ thì hạ gục được tổng giám đốc Dương thế, hai người ở bên nhau bao lâu rồi?"
Tôi bẻ ngón tay tính toán nghiêm túc.
"Sáu năm."
"Tôi bảo sao cái khung cảnh này quen mắt thế, hóa ra đây là văn phòng tổng giám đốc à."
Cô đồng nghiệp vừa nãy hỏi tôi vỗ mạnh vào trán, kích động không thôi.
"Tôi đang lo dạo này không có tư liệu đây, nhân viên nhỏ thuần khiết lương thiện thụ VS tổng tài bá đạo lạnh lùng cấm dục công, má ơi cái thiết lập này cũng quá cuốn đi."
Đồng nghiệp vẻ mặt cuồng nhiệt nhìn tôi, tôi vỗ vỗ vai cô ấy, cố gắng kéo cô ấy về thực tại.
"Anh bạn bình tĩnh."
Tiêu đời rồi, sau này ở công ty phải giữ khoảng cách với Dương Dục hơn nữa mới được.
"Cãi nhau gì đấy, việc làm xong hết chưa?"
Dương Dục đẩy cửa ra, thấy tôi bị mọi người vây kín mít, nhíu mày.
Mấy người nhìn nhau ngơ ngác, rồi lần lượt trở về chỗ ngồi, cúi đầu làm việc, không nói một lời.
Thế nhưng, rất nhanh sau đó tôi nhận được tin nhắn WeChat của Dương Dục.
"Vợ vừa nãy oai phong bá khí quá, càng yêu em hơn!"
"Anh còn tưởng phải làm tình nhân bí mật của vợ, công khai rồi công khai rồi, vui quá đi!"
Phía sau còn kèm theo một sticker dễ thương.
Tôi không nhịn được bật cười.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất