Chương 165: Hai nữ nhân tranh chấp
Đoan Vương, Khang Vương và Hoài Vương đồng thời bị bệ hạ trách phạt đóng cửa suy nghĩ, trong nửa ngày, tin tức này tại đã lan truyền khắp kinh thành.
Chỉ một tin tức, đã khiến cả kinh sư chấn động.
Từ quyền quý triều thần đến bách tính bình dân, trong lòng đều rõ ràng một chuyện, những hoàng tử rời xa kinh sư, tiến về đất phong của mình kia, từ ngày bọn hắn rời đi kinh sư, thì họ đã gần như đã mất đi cơ hội leo lên vị trí chí cao vô thượng kia, không thể trở lại trung tâm kinh sư quyền lực này.
Trừ phi những hoàng tử bệ hạ giữ lại ở kinh sư đều chết hết.
Nhưng Đoan Vương, Khang Vương cùng Hoài Vương lại khác.
Bọn hắn được Thiên Tử giữ lại bên người, đồng thời thường xuyên để ba người tham dự nghị luận triều chính đại sự, dù là người không có đầu óc cũng có thể nghĩ đến, đây là đang tôi luyện cùng khảo hạch ba người, trong bọn họ, cuối cùng sẽ có một người ngồi lên vị trí trữ quân.
Trong ba người này, lấy Đoan Vương và Khang Vương vi tôn, hậu thuẫncủa Đoan Vương là Đường gia, phía sau là tập đoàn quan văn do Đường gia cầm đầu, sau lưng Khang Vương chính là rất nhiều quyền quý trong kinh và mấy đại tộc thế gia, thực lực hai vị thân vương có thể nói là không phân cao thấp.
Thế lực của Hoài Vương so với hai người bọn họ thì kém hơn rất nhiều, nhưng cao thấp nhất thời không đại biểu cho điều gì, kết quả sau cùng vẫn là phải nhìn quyết định của Thiên Tử, Hoài Vương có thể được giữ lại kinh sư, chứng tỏ địa vị của hắn trong lòng Thiên Tử vẫn rất cao , vẫn có khả năng trở thành người thắng cuối cùng.
Dù là như thế nào, một lần trừng phạt ba vị hoàng tử, những năm gần đây vẫn là lần đầu tiên, dưới tình huống không biết nguyên nhân, trong lòng không ít người nổi lên ngờ vực vô căn cứ.
Đường Ninh cũng không quan tâm những chuyện này, bồi Đường yêu tinh dạo phố đã vét hết sạch tất cả tinh lực của hắn.
Dạo phố quả nhiên là thiên tính của nữ nhân, trong nhà Đường yêu tinh có tiền như vậy, đến kinh sư, cũng giống là tên ngốc nhà nông lên thành phố, một đường đi dạo một đường mua, sau nửa canh giờ, trên tay Đường Ninh đã sắp không xách đượ đồ rồi.
"Đi dạo lâu như vậy, ngươi có đói bụng không, nhay là tìm tửu lâu ăn cơm đi?" Đường Ninh chỉ có thể dùng chiến thuật quanh co, bất kể như thế nào, trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi một chút.
Nhắc đến ăn cơm, Đường Yêu Yêu giống như là nhớ ra cái gì đó, nói: "Ta nghe nói Thiên Nhiên Cư rất nổi danh ở kinh sư, còn có câu đối gì mà "Khách thượng Thiên Nhiên Cư, cư nhiên thiên thượng khách", hay chúng ta đến đó ăn cơm đi, nghe nói đồ ăn nơi đó rất ngon."
Mặc dù đồ ăn của Thiên Nhiên Cư ăn ngon, nhưng Đường yêu tinh và Tô hồ ly lại không hợp nhau, ngẫm lại vẫn là thôi đi, Đường Ninh lắc lắc đầu nói: "Kỳ thật ta còn biết mấy nhà tửu lâu, hương vị cũng không tệ. . ."
Đường Yêu Yêu phất phất tay, nói: "Yên tâm, lần này ta mời ngươi, chúng ta đi nếm thử đồ ăn của Thiên Nhiên Cư để xem có gì khác các tửu lâu khác, vừa rồi đi ngang qua hình như có thấy được, ở ngay phía trước. . ."
Nói xong nàng đã dẫn đầu cất bước đi về phía trước.
Đường Ninh bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theo sau nàng.
Hắn không mang tấm lệnh bài kia, dù có mang theo cũng không có ý định lấy ra, để tránh chuyện lúc đó còn phải giải thích với nàng.
"Công tử tới. . ." Tiểu nhị ở cửa Thiên Nhiên Cư hiển nhiên là biết hắn, vội vàng chào đón, nói: "Muốn tiểu nhân đi gọi Tô. . ."
Đường Ninh lập tức nói ra: "Không cần, chuẩn bị một gian nhã các là được."
Tiểu nhị kia lập tức gật đầu: "Công tử xin mời đi theo ta."
Đường Yêu Yêu có chút nghi hoặc nhìn hắn, hỏi: "Trước kia ngươi đã tới nơi này?"
Đường Ninh nhẹ gật đầu, nói ra: "Tới hai lần."
Đường yêu tinh không hỏi nhiều, chiếm cả một khu vườn làm tửu lâu, nàng cũng gặp lần đầu, hiếu kỳ nhìn chung quanh, đến khi tiểu nhị kia mang theo bọn hắn đi vào nhã các lầu hai.
Hai người, Đường Ninh gọi bốn món đồ ăn, mỗi món ăn của Thiên Nhiên Cư đều không có nhiều, hai người gọi bốn món hẳn là đủ rồi.
Đồ ăn còn chưa lên đến, Tô Mị đã tới trước.
Đường Yêu Yêu nhìn Tô Mị đẩy cửa vào, giật mình một lát mới hỏi: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Tô Mị cười cười, hỏi: "Vì sao ta không thể ở chỗ này?"
Đường Ninh giải thích với Đường yêu tinh: "Tô cô nương là chưởng quỹ của Thiên Nhiên Cư."
Đường Yêu Yêu mịt mờ nhìn hắn một cái, lúc này mới nhìn Tô Mị, hỏi: "Tô chưởng quỹ có chuyện gì không?"
Trên mặt Tô Mị vãn luôn duy trì nụ cười lễ phép: "Đường cô nương lần đầu tiên tới Thiên Nhiên Cư chúng ta, ta lo lắng bọn hắn sẽ tiếp đón không chu đáo nên đến nhìn xem."
Tô Mị hữu lễ có tiết như thế, nếu lại nhằm vào nàng, ngược lại ra vẻ mình cố tình gây sự, sắc mặt Đường Yêu Yêu hoà hoãn lại, khách khí nói: "Tô cô nương ăn cơm chưa, nếu là chưa ăn, không bằng ngồi xuống cùng ăn?"
Kiểu hỏi ý này, ở Trần quốc cũng không phải là mời người ở lại ăn cơm, mà là có ý tiễn khách.
Tô Mị nhìn nàng một chút, mỉm cười, gật đầu nói: "Được."
Đường Yêu Yêu giật mình ngồi tại chỗ, bờ môi giật giật, hiển nhiên không biết nên nói cái gì.
Đường Ninh thầm than trong lòng, Đường yêu tinh nhiều nhất chỉ là một tiểu yêu tinh 16 tuổi, sao có thể đấu lại Tô Mị hồ ly tinh có đạo hạnh ngàn năm này, bữa cơm này, sợ là sẽ ăn không ngon.
Ba người bốn món ăn có chút thiếu, Đường Ninh lại để tiểu nhị mang thêm hai món nữa.
Đồ ăn dâng lên đầy đủ, Tô Mị gắp cho hắn một miếng thịt cá, nói ra: "Mỗi ngày người đọc sách vất vả, ăn nhiều cá một chút, bồi bổ."
Đường yêu tinh lườm nàng một chút, lại gắp hai khối đậu hũ ở trong mâm trước mặt hắn, nói ra: "Ăn nhiều đậu hũ một chút, có chỗ tốt với thân thể."
Đường Ninh nhìn Tô Mị một chút, lại nhìn Đường yêu tinh một chút.
Thật sự nghĩ hắn chưa xem tiểu thuyết cẩu huyết vợ lớn vợ bé tranh giành tình nhân đấy à, chỉ ăn món của Đường Yêu Yêu sẽ đắc tội Tô hồ ly, đắc tội với Tô hồ ly, không chừng lúc nào đó sẽ rơi vào trong tay nàng, chỉ ăn món của Tô hồ ly thì sẽ đắc tội với Đường Yêu Yêu, đắc tội với Đường Yêu Yêu, hiện tại sẽ thua ở trong tay nàng, nếu ăn của cả hai người thì các nàng nhất định sẽ cho hắn ăn bể bụng.
Hắn không ăn đậu hũ mà Đường Yêu Yêu gắp, cũng không ăn cá của Tô Mị, cầm lấy đũa, xới mấy ngụm cơm, nói ra: "Thật xin lỗi, ta thích ăn cơm trắng."
. . .
Bữa cơm này ăn không có vị gì, sớm biết thế này hắn đã kiên trì đến chỗ khác ăn, ra khỏi Thiên Nhiên Cư, Đường yêu tinh không còn tâm tư dạo phố, Đường Ninh mang theo đồ vật, cùng nàng trở về Hồng Tụ các.
Đường Yêu Yêu trở về gian phòng của mình, đổi một bộ quần áo, lại đi tới, nói ra: "Bắt đầu từ ngày mai, ngươi ở lại trong phòng ôn bài đi, Tiểu Ý vẫn chờ ngươi thi đậu trạng nguyên đấy."
Kinh sư không thể so với Linh Châu, Đường Ninh tốt xấu còn có thể nói chuyện phiếm cùng Lý Thiên Lan, đánh bài cùng Tô Mị, nhưng Đường yêu tinh lại không có người bạn nào, chưa quen cuộc sống nơi này, chỉ có thể ở đợi trong phòng.
Lúc đầu Đường Ninh muốn dạy nàng chơi mạt chược, nhưng nàng nói không thể quấy nhiễu hắn ôn tập, Đường Ninh đề cập mấy lần, sau khi nàng cự tuyệt mấy lần, hắn cũng không nói nữa.
Hắn nhớ kỹ trên đường đã mua mấy quyển tiểu thuyết, thời điểm nhàn rỗi nhàm chán lật xem, sau đó đều ném cho nàng, để nàng đọc giết thời gian , chờ thêm một thời gian đến khi Tiểu Ý đến kinh sư, nàng sẽ không nhàm chán như vậy.
Nhưng khi Đường Ninh đi phòng nàng, phát hiện vài cuốn sách kia vẫn đặt ở trên bàn của nàng, rõ ràng không được lật qua lật lại.
Đường Ninh nhìn nàng, hỏi: "Ngươi không thích đọc à?"
Mấy bản này đều là tiểu thuyết dễ bán trên thị trường, nghe nói bán vẫn rất tốt, Đường Ninh mở ra, mâu thuẫn rõ ràng, xung đột kịch liệt, nội dung cốt truyện vẫn rất hấp dẫn người.
Đường Yêu Yêu lắc đầu, có chút mất hứng, nói ra: "Liên miên bất tận, không phải Hồ Tiên chính là cái gì quỷ quái, vì cái gì gặp được Hồ Tiên và Diễm Quỷ đều là thư sinh nghèo túng?"
Đường Ninh nghĩ nghĩ, nói ra: "Có lẽ bởi vì những cố sự này đều là thư sinh nghèo túng viết."
Hắn cầm lên hai quyển khác, hỏi: "Hai quyển này thì sao?"
"Không có ý nghĩa." Đường Yêu Yêu nhìn thoáng qua, ngay cả giải thích cũng chẳng muốn giải thích.
Lúc này Đường Ninh mới nhớ tới, hai quyển sách này viết về đại gia tiểu thư an phận thủ thường, cẩn thủ phụ đức, giúp chồng dạy con, phi thường phù hợp phong kiến lễ giáo chủ lưu tư tưởng và hạch tâm giá trị quan.
Đây hoàn toàn là loại Đường yêu tinh chán ghét, sau một lần bị bức hôn, đối với loại hôn nhân phụ mẫu chi mệnh này nàng luôn không thích, thậm chí còn có chút chán ghét, tự nhiên cũng sẽ không có hứng thú xem.
Nhưng đây không phải vấn đề, không thích phong kiến lễ giáo, muốn xem điểm tươi mới kích thích tiền vệ. . . Chuyện nào có đáng gì?