Niệm An Lạc

Chương 2

Chương 2
Tôi không cho họ tới bệnh viện thăm mình nữa mà nhất quyết đòi về Tống gia.
“An Lạc, đây là phòng hồi nhỏ của con, bố mẹ không nỡ động vào, ngày nào cũng cho người dọn dẹp.”
“Đây là cây đàn piano con yêu thích nhất hồi bé, An Lạc, con nhìn xem…”
Nhận ra mình lỡ lời, mẹ tôi lại bắt đầu nghẹn ngào.
“Không sao đâu, An Lạc, bệnh về võng mạc này có thể chữa được, chúng ta đã liên hệ chuyên gia rồi.”
Thực ra tôi biết, khả năng cao là không thể chữa khỏi. Bác sĩ nói đã để quá lâu, chỉ có thể chữa được trong giai đoạn đầu phát bệnh.
Tôi gật đầu tỏ vẻ trấn an.
Có tiếng bước chân từ xa vọng lại, nhẹ nhàng và lanh lợi.
“Mẹ ơi, có phải chị đã về rồi không ạ?” Có tiếng quần áo cọ xát, cô ta khoác tay mẹ tôi, giọng nói rất ngây thơ và hoạt bát.
“Chị An Lạc, em vẫn luôn muốn đi chơi với chị, nhưng bố mẹ không cho em đi.”
Cô ta nắm lấy tay tôi, nũng nịu lay lay: “Chị ơi, bố mẹ cưng chị lắm đấy, em sắp ghen rồi đây này.”
Tôi không để lộ cảm xúc mà hất tay cô ta ra: “Tôi mệt rồi, vào phòng nghỉ ngơi trước.”
“An Lạc, con… con tự mình làm được không?”
Tôi nhếch khóe môi, trước đây ở nhà Phương Minh tôi đã quen với việc làm việc nhà, trồng trọt, chăn heo. Đối mặt với chuyện sinh tồn, mù lòa chẳng là gì cả.
Tôi đóng cửa phòng, mò mẫm bước đi. Tôi vô tình làm đổ một cái bình hoa, đầu gối bị va đập, nhưng đại khái cũng đã quen với bố cục căn phòng.
Bên ngoài, tiếng Tống Nguyệt Viên rụt rè nũng nịu vọng vào: “Mẹ ơi, có phải chị không thích con không?”
Ngón tay tôi không cẩn thận chạm vào một phím đàn piano, phát ra âm thanh chói tai và trầm đục.
Bản nhạc piano tôi luyện tập mỗi ngày trước năm 13 tuổi, ngay lập tức biến thành viên đạn bắn thẳng vào giữa trán của tôi ở tuổi 20.
Những âm thanh hỗn tạp, lỗi nhịp giống hệt tiếng chửi bới và la hét hàng ngày ở vùng núi đó.
Cuối cùng tôi không nhịn được, vùi đầu vào phím đàn mà khóc nức nở. Hóa ra người mù cũng có nước mắt.
Năm tôi 13 tuổi, đối thủ cạnh tranh trong công việc kinh doanh của bố đã bắt cóc tôi. Tình cờ gặp phải vợ chồng Phương Minh lên thành phố bán con gái, thấy tôi ăn mặc sang trọng nên nghĩ rằng trộm tôi đi bán sẽ được giá hơn.
Sau khi sự việc xảy ra, bố tôi nhanh chóng trấn áp đối thủ nhưng chỉ tìm thấy Tống Nguyệt Viên đang sốt cao.
Tôi bị vợ chồng Phương Minh hoảng sợ tẩu thoát, họ đã đánh thuốc mê tôi và đưa về làng Phương Gia. Từ đó, cô ta trở thành thiên kim được Tống gia nhận nuôi.
Tôi đã cố gắng trốn thoát nhiều lần.
Nhưng làng Phương Gia bị bao quanh bởi núi non, người dân ở đây có ý thức cộng đồng rất mạnh mẽ. Lần xa nhất tôi chạy được chỉ là tới ngọn núi phía sau, nhưng bị Phương Minh say rượu đá gãy xương ngực, toàn thân đầy máu.
Ông trưởng làng đã ngăn gã lại. Ông ta nói con gái bị đánh hỏng thì sẽ khó bán và khó đẻ con trai.
Phụ nữ ở đây phần lớn là bị mua về, bị nhốt trong chuồng heo tối tăm bốc mùi hôi thối, mỗi ngày chỉ được ăn một bữa thức ăn của heo. Tối đến, từ mọi nhà đều có thể nghe thấy tiếng la hét của phụ nữ.
Phụ nữ có thai mới đủ tư cách để được tháo xích sắt ở cổ và chân, được vào bếp lo cơm nước và ra đồng làm việc.
Phương Minh bán chiếc vòng trường mệnh và vòng tay của tôi để chữa bệnh cho con trai gã. Tôi căm hận nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Gã nhổ nước bọt vào tôi: “Khụ!”
Một bàn tay nhờn nhẫy xoa nắn trên đùi tôi: “Con trai, sau này để cô tiểu thư này sinh con cho con. Thịt trên người nó mềm mại lắm, con trai ta có phúc rồi.”
Ban đầu ngày nào tôi cũng chạy, ngày nào cũng bị đánh cho đầy mình vết thương. Cô chị hàng xóm khuyên tôi: “Đừng chạy nữa, chạy không thoát đâu, đợi đến tuổi sinh một đứa con trai thì cuộc sống sẽ tốt hơn thôi.”
Sau đó, cô ấy chết vì khó sinh. Gia đình kia thấy sinh con gái, liền vứt cả hai mẹ con vào tháp trẻ sơ sinh.
Đây là một tòa tháp hoang phía sau từ đường của làng Phương Gia, sau này mọi người bắt đầu ngầm hiểu với nhau là vứt những đứa bé gái mới sinh và cả những người phụ nữ đã chết vào trong tháp.
Tôi đã từng tới xem, những thi thể ở đó đều có phần bụng khô quắt và lõm sâu, như thể đã bị moi rỗng vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất