Chương 050: Ông trời toại lòng người. (4)
Mộc Lâm Thâm vừa đi vừa suy nghĩ, lê mề tiến về phía bếp, nhìn bầu trời ngày một u ám, mây đen dày đặc, nhuộm toàn bộ không giam thành một màu xám xịt tang thương. Xe cấp cứu đỗ trong bãi, cánh cổng im lim đóng chặt, trạm gác khắp nơi, bảo an đi lại, toàn là những thứ đáng lẽ không thể xuất hiện cuộc đời mình. Mộc Lâm Thâm không để cảm xúc chỉ phối, bình tĩnh tính toán khoảng cách, phương thức, cùng với khả năng xảy ra chuyện bất ngờ. Không khỏi nghĩ tới giáo sư Lư, lão đó sưu tập tình báo không khác gì mình, ý tưởng bỏ trốn cũng trùng khớp cao độ.
Chết, chẳng lẽ đây là dấu hiệu cho thấy mình sắp điên rồi?
Mộc thiếu gia không khỏi đôi chút hoang mang, lại thêm trời mãi không mưa, làm y bồn chồn, tuy vậy khi làm việc trong bếp y vẫn tỏ ra vui vẻ sốt sắng. Y rất ghét đám đầu bếp và phụ bếp nơi này, không có kẻ nào tử tế hết, cứ nhìn kẻ nào kẻ nấy béo tới chảy mỡ là hiểu rồi, vừa làm vừa ăn luôn mồm. Nếu chỉ ăn thôi chẳng khiến y khó chịu đến thế, dù sao ăn không được là bao, nhưng mà lúc nghỉ ngơi, ra sức đem phần thịt cá ngon nhất giấu đi đem về nhà. Suốt ngày đem bệnh nhân ra làm trò cười, diễn lại việc ngớ ngẩn họ làm, cả đám cùng nhau cười ngặt ngẽo, khiến y không kìm được, thi thoảng ném cho những ánh mắt căm ghét.
"Đi thôi, Lâm Tử ... Nhìn cái gì thế hả?" Cố đại tẩu quát:
" Dạ, tôi tới đây." Mộc Lâm Thâm mau mắn đáp lời, chạy tới chuẩn bị đi đưa cơm: Cố đại tau kéo phía trước, Mộc Lâm Thâm đẩy đăng sau, có lẽ là trong lòng có có chút áy náy về chuyện sáng hôm nay, mấy lần quay đầu lại, mấy máy môi mãi mới nói:" Lâm Tử, đừng trách tôi nhé."
Truyện "Nội Tuyến Chương 050: Ông trời toại lòng người. (4)" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này