Thor hưng phấn đắc ý giống như một con bò đực động dục, hồng hộc phun ra khí nóng, nhìn chằm chằm vào thân thể mềm mại đầy đặn gợi cảm của Michelle, giống như con sói xám bị đói khát vài chục ngày nhìn thấy con dê non tươi mới ngon miệng.
Quần của hắn đều cởi bỏ, lại sau một phần tư giây hoảng sợ phát hiện ra thân thể của mình hoàn toàn không nhúc nhích được. Lúc khẩu súng bán tự động trong tay hắn bị cướp đi, thân thể bay lên trên không trung, hắn mới cảm thấy hối hận sâu sắc.
Thor cảm thấy, nếu như trời cao lại cho mình một cơ hội, đáng nhẽ có thể ngồi xuống tử tế nói chuyện, không nói chuyện khác, ít nhất có thể thảo luận, mình đây là như thế nào? Vì sao lại phát sinh chuyện quỷ dị ly kỳ như vậy? Con mẹ nó, như vậy không khoa học!
Trước khi Thor bay lên đập vào trên vách tường, Michelle đã thét lên hoảng sợ và lo lắng, bởi vì nàng nhìn thấy Lý Thanh Vân gầy yếu lại đứng lên từ trên mặt đất, dũng cảm chống lại sự hung ác của Thor.
Thoạt nhìn động tác của hắn cũng không nhanh, hơi sức giống như cũng không lớn, nhưng sự việc lại ly kỳ như vậy, hắn bình yên vô sự chạy vòng ra đằng sau Thor, Thor lại không phản ứng lại. Hắn cướp lấy súng trong tay Thor, một quyền đánh vào đầu chỗ sau tai đối phương, đột ngột đánh bay Thor.
Ở trước mặt Thor to khỏe, thân thể của Lý Thanh Vân giống như người bình thường đang chống lại gấu chó to lớn vậy, chênh lệch lớn như thế, lại đánh bay Thor giống như gấu chó, như này cần đến hơi sức bao lớn?
Trong khoảnh khắc Thor bay lên trên không, Michelle bị rung động sâu sắc, trong mắt đẹp để lộ ra kinh ngạc và vui mừng khó tin. Thành công, cuối cùng mình không gặp phải trải nghiệm bi thảm nhất, về phần chuyện khác, nàng đã không nghĩ được nhiều nữa, nhảy xuống khỏi giường, để chân trần, chạy đến trước mặt Lý Thanh Vân, nhào vào trong lòng hắn, dâng lên nụ hôn nồng nhiệt tình cảm mãnh liệt.
Một lần này, Lý Thanh Vân không còn không hiểu phong tình đẩy nàng ra, lưỡi đáp lại quấn quýt, có thể cảm nhận được sợ hãi mới vừa rồi và hưng phấn hiện giờ từ trên đầu lưỡi lạnh như băng của Michelle.
Trình độ mạnh mẽ trên thân thể của Thor vượt ra khỏi dự tính của Lý Thanh Vân, một quyền toàn lực của hắn, cho rằng có thể đánh nổ đầu Thor, nhưng tuy rằng một quyền đánh vào chỗ hiểm, sau khi đánh bay Thor, lại nện lên trên vách tường. Thor lại không chết, chỉ rên rỉ một lúc trên mặt đất, không ngờ chậm rãi ngồi dậy.
Trong lỗ tai và trong lỗ mũi của hắn liên tục có máu tươi chảy ra, dụi mắt vài lần cũng không thể thấy rõ hình ảnh trước mắt, có vô số ngôi sao nhỏ đang lắc lư trước mắt, trong lỗ tai giống như có sét đánh, ong ong loạn lên.
“Vì sao? Chết tiệt… chuyện này là sao? Tôi làm sao đây?” Hắn không hiểu mắng lên, há miệng lại trào ra vài ngụm máu tươi, hắn dùng cánh tay run rẩy bám tường, định đứng lên, nhưng thử vài lần đều thất bại.
Tổn thương do một quyền này mang đến còn nghiêm trọng hơn dự tính của hắn xa, hắn cảm thấy đầu óc biến thành một đống nhão nhoét, kể cả suy nghĩ đều không thể tiếp tục được, trong đầu chỉ lóe lên vài đoạn ngắn, sự kiện nối tiếp đều không thể nhớ lại được.
Giãy giụa của Thor ảnh hưởng đến Michelle, nàng núp trong lòng Lý Thanh Vân, ngạc nhiên kêu lên: “Trời ạ, gã… gã còn có thể ngồi dậy… chúng ta có cần…?”
“Cần, đương nhiên cần! Nhưng không phải ở đây, bởi vì đây là phòng ngủ của chúng ta! Nếu như không ra khỏi đây được, nơi đây là nhà chúng ta, giết người ở nhà, ảnh hưởng không tốt.” Lý Thanh Vân tỏ vẻ bình tĩnh nói, buông Michelle ra, đi đến trước mặt Thor, kéo một chân hắn, cứ thế kéo hắn đi ra ngoài, lưu lại trên mặt đất một vết máu tươi.
Đều giết người, còn quan tâm ảnh hưởng không tốt gì chứ? Michelle đều vô lực châm chọc.
Thor vô lực giãy giụa vài cái, miệng mơ hồ lên tiếng cầu xin tha thứ không rõ ràng, giống như đang nói, mọi người có thể ngồi xuống nói chuyện, mới vừa rồi đều là hiểu lầm.
Lý Thanh Vân cười lạnh, hiểu lầm con mẹ mày, mới vừa rồi khi cởi quần, sao không nói hiểu lầm? Má nó, cô nàng nước Pháp xinh đẹp này, ta ngủ cùng nàng vài lần đều không động, ngươi đồ gấu chó giỏi rồi, vừa lên đã cởi quần, nếu như đây là hiểu lầm, vậy ta ném ngươi xuống dưới vách núi cũng coi là hiểu lầm là được.
Đây là lần đầu tiên hắn muốn giết người, hơn nữa còn đang thực hiện hành động. Thật ra trong lòng rất khẩn trương, vẫn cứ luôn rối rắm, nếu giết không tốt máu bắn tung tóe đầy người phải làm sao? Nếu như ném xuống sườn núi, rơi xuống đầu nát thành mười mấy phần phải thu dọn như thế nào?
Nhưng mà khi hắn kéo chân Thor đi, ném đối phương xuống từ bên rìa nền phẳng, tất cả rối rắm đều không còn là rối rắm nữa. Mặc kệ nó, ném thành cái gì là cái đó, thân thể ném hỏng thì giao cho dã thú ở trong rừng rậm tăm tối thu dọn.
Phịch, triền núi truyền đến một tiếng rơi xuống đất nặng nề, gần như không phát ra tiếng kêu thảm thiết gì, không khác nào tiếng một bao tải bắp rơi xuống đất.
Sau khi ném xuống, tay của Lý Thanh Vân vẫn còn lơ lửng ở giữa không trung, hồi lâu mới nghĩ đến, mình thật sự giết người, hơn nữa còn giết được đúng lý hợp tình, sau khi giết lại không hề có một chút tâm tư sợ hãi nào.
Có lẽ không nhìn thấy trạng thái kỳ quái của người chết, có lẽ không cần dùng dao chém rớt đầu đối phương, không có cảm nhận cái chết trực quan cho nên không có cảm giác sợ hãi.
Sợ Michelle lo lắng, Lý Thanh Vân nhanh chóng quay trở lại hang động, dùng tảng đá chặn cửa.
Michelle hơi run rẩy, giọng tương đối gượng gạo hỏi: “Giải quyết?”
“À, là Thor quá mức sợ hãi, tự mình ngã xuống vách núi rồi, cô biết đấy, người xấu luôn chột dạ mà.” Lý Thanh Vân nở nụ cười thoải mái, sau khi nói xong mới phát hiện giọng nói của mình cũng gượng gạo.
“Cảm ơn anh, Vân.” Michelle chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, ôm chặt lấy cổ hắn, dựa vào ôm ấp, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể và nhịp tim đập của đối phương: “Nhìn thấy Thor điên cuồng vô sỉ, tôi mới biết anh thật tốt! Nếu như thật sự không đi ra được, xin cho phép tôi làm vợ anh nhé! Tôi nghiêm túc.”
“Ha ha, đừng nghĩ quá nhiều, ngủ một giấc, mọi chuyện sẽ khá hơn.” Lý Thanh Vân an ủi, hai người lại một lần nữa nằm dài trên giường gỗ trải kín cỏ khô, đắp thảm được làm từ da sói và da dê đen, lại cảm thấy ấm áp và bình tĩnh thần kỳ.
Sau xung đột và nguy hiểm kịch liệt mới hiểu rõ sống sót bình thản khó có được cỡ nào.
Một lần này hai người ngủ được cực kỳ nhẹ nhàng vui vẻ, bình tĩnh, sau khi cảm nhận được dã thú ồn ào trong rừng rậm mới tỉnh lại từ trong giấc ngủ. Hai người đối diện ở trên giường, cười nhẹ, mới lười biếng đứng dậy.
“Vân thân ái, buổi sáng tốt lành, có thể nhìn thấy ánh mặt trời hôm nay, cảm giác thật sự vô cùng tuyệt vời!” Michelle hôn lên trán hắn, mặt mỉm cười ngọt ngào, ánh mắt vô cùng chân thành tha thiết, không giống như trước kia luôn có kèm theo khiêu khích và trêu đùa.
“Buổi sáng tốt lành, Michelle.” Lý Thanh Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua ánh sáng chỗ hang động, cười nói: “Có lẽ đã là buổi trưa.”
Rời giường, tắt đèn pha, đẩy tảng đá lớn ở cửa hang ra, hai người ra nền phẳng. Ánh mặt trời giữa trưa uyên qua khe hở trên đỉnh núi, chiếu thẳng xuống nơi đây. Hai người lấy đệm da sói, dấy đống lửa lên, hưởng thụ tắm ánh mặt trời khó có được.
“A… Thor thật sự ngã xuống từ đây sao?” Michelle rúc vào bên người hắn, chỉ vào nền phẳng phía trước hỏi.
“A, đương nhiên, tôi chưa bao giờ nói dối. Này, cô nghe thử xem, bên dưới triền núi náo nhiệt như vậy, nhất định là dã thú trong rừng đang hưởng thụ món ngon khó có được. Chúng nó đang dọn rác giúp chúng ta, nhưng cũng có một điểm không tốt, đó là sau khi dã thú thưởng thức hương vị của nhân loại, chúng ta càng thêm nguy hiểm.”
Lý Thanh Vân nói xong đi đến nền phẳng, dựa vào ánh mặt trời giữa trưa, quan sát tình huống bên dưới. Mấy con sói xám và chó rừng đang cắn xét thi thể của Thor. Chúng nó chia làm hai phái, mỗi lần cướp thi thể đều sẽ gây nên một trận tranh đấu. Nhưng mà đấu tranh không hề kịch liệt, dù sao trước mặt có đồ ăn có sẵn, sức mạnh của hai phe phái không chênh lệch bao nhiêu, không hề cần phải tranh đến chết đi sống lại.
Lý Thanh Vân cũng không nhìn ba lô của Thor, thậm chí không dùng tay chạm vào, sợ sau khi đội cứu viện đến, dùng thủ đoạn khoa học kỹ thuật hiện đại để điều tra phá án vụ người chết.
Michelle tò mò thò đầu ra, thoáng nhìn xuống dưới, nhìn thấy thi thể của Thor, nàng cũng không kinh sợ đến thét chói tai, ngược lại yên tâm thả lỏng một phen.
Không sai, chỉ có tận mắt nhìn thấy thi thể của Thor thì nàng mới có thể yên tâm được, sự tàn bạo của Thor đã để lại cho nàng ấn tượng quá khắc sâu.
Có vẻ như tâm tình của hải đông thanh hôm nay không tệ, lại săn được hai con thỏ hoang từ trong rừng rậm tăm tối, ném lên nền phẳng. Lý Thanh Vân khen nó vài câu, giao thỏ hoang cho Michelle xử lý, hắn cần làm một chuyện quan trọng.
Lấy một sợi dây leo núi từ trong ba lô ra, giao cho hải đông thanh, định kêu nó buộc dây thừng lên bên ngoài khe hở. Lý Thanh Vân bò lên theo vách đá bên cạnh nền phẳng, định thoát ra từ khe hở trên đỉnh chóp của hang động đá vôi.
Đáng tiếc, dù sao hải đông thanh chỉ là một con chim ưng, Lý Thanh Vân chỉ huy vài lần, nó ngậm lấy dây thừng cũng không biết thao tác như thế nào. Có hai lần đều bay ra bên ngoài khe hở rồi, lại không hiểu ý tứ của Lý Thanh Vân, không công lui về.
Michelle thấy Lý Thanh Vân thử rời khỏi hang động đá vôi, cũng không khẩn trương, ngược lại vui tươi hớn hở nhìn hắn biểu diễn. Có thể trèo lên vách đá gần như thẳng đứng, thân thể cường tráng đến cỡ nào đây. Tuy rằng nàng không trèo lên, nhưng nàng tin tưởng hắn, sau khi ra ngoài, chắc chắn nghĩ cách để cứu mình ra.
Lý Thanh Vân mệt đến thở hổn hển quay về, đầu đầy mồ hôi, còn mệt hơn cả chạy vài chục ngàn mét.
Hải đông thanh mệt vô cùng, đậu ở trên nóc nhà gỗ, không chịu động cựa. Lý Thanh Vân vụng trộm đút cho nó vài ngụm nước suối không gian, để cho nó ngậm một con cá, đi nơi khác hưởng thụ món ngon.
Michelle đã làm xong cơm trưa cho hắn, một con thỏ nướng, một nồi canh thịt dê. Tuy rằng đã hơi chán ăn thịt, nhưng ở trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, có thể ăn được một chút cơm nóng đã thuộc về hưởng thụ rất khó có được.
Lý Thanh Vân dùng một dòng suối nhỏ bên cạnh nhà gỗ để rửa mặt, ngồi trở về trên đệm bên cạnh Michelle, thở dài: “Trên đó rất khó leo lên, không có dụng cụ bảo hộ, tay vừa trượt sẽ tai nạn chết người. Thôi bỏ đi, ngày mai lại thử một lần, thật sự không được, tôi sẽ bỏ qua.”
“A, thân ái, cuối cùng anh đã chịu làm vợ chồng người rừng với tôi? Tôi rất vui vẻ.” Michelle xé một chân thỏ hoang cho hắn, rất vui vẻ cười nói.
“Ha ha, thật sự không ra được lại tính.” Lý Thanh Vân nói xong, cắn một miếng thịt thỏ. Tay nghề của Michelle có tiến bộ, vị muối vừa vặn, không còn giống như lần đầu tiên vào núi, liều mạng rắc muối, mặn đến không thể ăn. Tìm người phụ nữ như vậy làm vợ giống như không tồi, nhưng vừa nghĩ đến em họ ở trong thôn, tâm tình không hề vui vẻ như trong tưởng tượng.