Thor đi đến chỗ thang đá dưới nhà gỗ, quan sát một vòng, nhưng không đi lên, ngược lại tìm một cây to ở chỗ gần đó, dựng cho mình một nơi nghỉ ngơi tạm thời. Đặt cây đuốc vào vòng tròn củi hơi khô trên mặt đất để đề phòng đuốc tắt, sau đó ôm súng bán tự động, trèo lên trên chiếc giường bất quy tắc được đan thành từ mấy cành cây.
Ba lô của hắn được ôm trong ngực, lấy từ trong đó ra một quân trang ngụy trang mang máu của quân nhân Trung Quốc mặc khoác lên trên người mình. Ánh mắt của hắn lạnh như băng liếc nhìn về phía nhà gỗ, ánh mắt lộ ra lạnh lùng khó hiểu.
Lý Thanh Vân đặt hải đông thanh ở trên nền phẳng giám sát động tĩnh của Thor, trở về trong hang núi ngủ với Michelle, không hề chủ động liên lạc với Thor.
Trong lòng Michelle thật sự sợ hãi, một đêm này không khiêu khích Lý Thanh Vân, còn bắt đầu gặp ác mộng, thường bừng tỉnh từ trong mộng, sau đó rúc vào trong lòng hắn, nói nàng thật sợ hãi.
Lý Thanh Vân thấy nàng không giống giả bộ, nên ôm nàng ngủ, hai người đều mặc quần áo, súng săn cầm trong tay, đều cảm nhận được nguy hiểm đến gần, thật sự không có tâm tư nghĩ đến chuyện khác.
Mặc dù Lý Thanh Vân biết người dưới chân núi rất nguy hiểm, nhưng hắn ngủ thật yên ổn, tiến vào tiểu không gian, còn có tâm tình huấn luyện ngựa, dạy dỗ con trăn. Con trăn màu đen còn ngốc hơn con trăn vàng, nhưng cũng may hai con trăn có thể trao đổi, Lý Thanh Vân lười dạy con trăn màu đen, tất cả có trăn vàng khổng lồ truyền thụ quy củ cho nó, nếu như có vi phạm thì đánh một trận.
Do đó, không bao lâu sau, trăn đen đã biết, tuy rằng cá sống trong hồ nước ngon đấy nhưng không phải nó được tùy tiện ăn. Trừ bỏ di chuyển ở gần hầm rượu ra, không thể tiến vào ruộng nhân sâm, nếu như hủy hoại nhân sâm, tư vị trừng phạt kia tuyệt đối khiến cho nó cả đời khó quên.
Trăn đen giống như bị sợ hãi, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn con rắn đầu sắt Mangshan bị trói ở trên đá mặt trời, con rắn độc đáng thương này sắp trở thành tài liệu giáo dục làm phản. Động vật nào không nghe lời, chỉ cần chỉ vào con rắn bị cột trên đá mặt trời kia, lập tức sẽ thành thật.
Thor ngây người ở trên chạc cây âm u ẩm ướt hai ngày đã hoàn toàn không ở đó được nữa. Có đống lửa, dã thú bình thường không dám tới gần, nhưng muỗi và vắt trong rừng cây suýt nữa ăn hết hắn.
Hắn đứng ở dưới ngọn núi kêu mấy tiếng gì đó, nhưng bởi vì tiếng vang ở trong hang động đá vôi rất quái dị, Lý Thanh Vân ở trên nền phẳng, vốn không nghe rõ, Michelle cũng không nghe rõ.
Có lẽ Thor vô cùng nghi ngờ, vài ngày này người trên nền phẳng ăn gì? Không xuống dưới nhặt củi lửa, không xuống dưới săn thú, sao sinh tồn? Chẳng lẽ trước khi mình đến, đối phương đã săn được con mồi lớn, đủ cho bọn họ ăn thật nhiều ngày sao?
Trải qua giằng co không tiếng động trong hai ngày này, Thor cuối cùng không chịu đựng nổi trước, định bám vào leo lên. Nhưng hắn gọi vài tiếng lại không nhận được đáp lại, điều này khiến cho hắn càng hoang mang.
Hắn bò một đoạn, chỉ có độ cao sáu bảy mét, cảm giác bên trên không có nguy hiểm gì, nhưng không tiếp tục leo lên, ngược lại từng bước một lui xuống. Lặp đi lặp lại, lặp lại động tác leo lên, cho đến mặt trời chênh chếch, một lần nữa tiến vào bóng tối.
“Thor cuối cùng không chịu đựng nổi, ban ngày gã không dám leo lên, sợ chúng ta công kích gã. Nếu như tôi không đoán sai, tối nay gã sẽ leo lên nền phẳng này.” Lý Thanh Vân nói.
“Nếu không, hôm nay chúng ta không ngủ, cứ canh chừng ở đây. Nếu như Thor dám đi lên, chúng ta dùng cục đá đập chết gã. Thằng cha kia thật ghê tởm, tôi không thích ở cùng gã, tôi nghĩ ở dưới hoàn cảnh như vậy, gã sẽ không công kích chúng ta.” Tâm tình của Michelle cực kỳ phức tạp nói.
Lý Thanh Vân vỗ bả vai nàng, dịu dàng an ủi: “Cô đi ngủ đi, tôi canh ở đây. Cho dù như thế nào, tôi đều phải nắm rõ tình huống. Trước khi Thor có ý đồ giết chúng ta, chúng ta không thể ra tay trước. Tôi làm như vậy có lẽ hơi cổ hủ, nhưng không có trình tự trước sau này, chúng ta có khác nào kẻ ác?”
“Nhưng mà… trong tay gã có súng… Lại là quân nhân xuất ngũ, tôi sợ chúng ta không đấu lại gã.” Michelle lo lắng nói.
“Lo lắng của cô rất có đạo lý, nhưng xin có một chút lòng tin với tôi, tôi không làm chuyện không chắc chắn.” Lý Thanh Vân mỉm cười, rất tự tin nói.
Michelle không có cách nào với hắn, giao khẩu súng ngắn bảy viên vào trong tay hắn, kêu hắn kiểm tra viên đạn đang giữ trên thân, lúc này mới lo lắng khủng khiếp quay trở về hang động nghỉ ngơi.
Ban đêm, Lý Thanh ngồi trên da sói mềm, rúc vào cửa phòng gỗ, trước mặt có đống lửa, nướng xiên thịt dê, uống chút rượu.
Hải đông thanh nằm trên nóc nhà gỗ, híp mắt, giống như đang ngủ, nhưng dưới sườn núi có động tĩnh gì, nó sẽ biết bay ra ngoài, xoay quanh một vòng, thấy không có nguy hiểm gì lại lấy tiếng kêu đặc biệt báo lại cho Lý Thanh Vân.
Đến sau nửa đêm, Lý Thanh Vân lại dấy lên một đống lửa ở đầu thang đá, dùng than gỗ viết vài chữ tiếng Anh ở đó “Đừng nổ súng, chúng ta có thể nói chuyện.”
Viết xong, Lý Thanh Vân núp vào góc tường nhà gỗ, lại nhắm mắt ngủ. Trước khi ngủ còn lẩm bẩm một câu, nhất định phải chờ đến khi trời sắp sáng mới lộ diện, có ý gì sao? Một khoảng thời gian trước rạng sáng kia người ngủ sâu nhất, đây đã thành thông tin công khai, ai không biết? Trung Quốc cổ đại hành quân đánh giặc, chiêu này đã dùng nát.
Chừng năm giờ, Thor giống như u linh bò từ bên dưới lên. Khi còn chưa thò đầu ra đã giơ nòng súng tới trước, hơi có dị động là hắn sẽ nổ súng.
Không có phản ứng gì, trừ bỏ tiếng chim hót ra, tất cả như bình thường. Đầu của Thor cuối cùng lộ ra, khẽ chống thân thể nhảy lên nền phẳng.
Đằng trước hắn có một đống lửa, dựa theo ánh lửa, hắn có thể thấy rõ vài chữ tiếng Anh dưới chân “Đừng nổ súng, chúng ta có thể nói chuyện.”
“Chết tiệt, đây là có ý gì? Biết rõ ta có thể công kích? Hay là nghe thấy tiếng súng của ta nên sợ hãi?” Thor đen mặt, oán hận mắng, đồng thời cũng nhìn thấy Lý Thanh Vân đang ngủ ở góc ngoài nhà gỗ.
“Lại là xà y quê mùa Trung Quốc này? Không, không đúng, tên này chỉ đang thủ vệ, có lẽ trong phòng có những người khác nữa.” Thor hơi sửng sốt, hai tay cầm súng, không thả lỏng chút nào.
“Hả? Kẻ này là người trực, thậm chí không có cả súng? Chẳng lẽ là kẻ chết thay sao? Hay là người ở trong nhà gỗ vốn không có súng?” Nghĩ đến đây, Thor càng to gan.
Hắn tiến tới trước vài bước, họng súng luôn chĩa về phía trên đầu Lý Thanh Vân.
Lý Thanh Vân giống như mới vừa tỉnh ngủ, mở ánh mắt nhập nhèm ra, thấy được Thor, lập tức kinh hãi: “A, anh là ai? Sao anh lại đến chỗ tôi? A… hình như hơi quen mặt, chẳng lẽ là chuyên gia nước ngoài sao? Chúng ta đã từng gặp nhau vài lần ở chỗ đóng quân. Này, đồng nghiệp, thả lỏng chút đi, sao anh lại chĩa súng vào đầu tôi chứ? Chúng ta có thể nói chuyện tử tế không?”
Thor hung dữ trừng mắt Lý Thanh Vân, gầm nhẹ: “Câm miệng! Mày còn nói thêm một câu vô nghĩa nữa, ta sẽ nhét khẩu súng vào trong miệng mày, bóp cò, viên đạn sẽ bắn ra từ trong lỗ đít của mày! Đánh nát bươm ruột mày! Được rồi, hiện giờ chắc mày đã rõ tình cảnh của mình rồi nhỉ? Nói cho tao biết, trong phòng còn có ai? Bọn mày có cách nào đi lên không?”
Người này có làn da ngăm đen, trên đầu không một cọng tóc, trừng con mắt trắng dã, răng trắng lóa, làm vẻ mặt hung ác, thoạt nhìn vô cùng khủng bố.
Lý Thanh Vân giống như sợ hãi, nói gấp: “Đừng nổ súng, tôi không phải người xấu, tôi không hề có uy hiếp gì cho anh cả. Trong phòng chỉ có một mình Michelle, hai người bọn tôi cùng rơi xuống, trừ anh ra, còn chưa phát hiện ra bất cứ ai cả. Bọn tôi đốt củi gỗ ở đây chính là muốn nhìn xem có đồng loại nào khác rơi xuống không, muốn để cho tất cả mọi người tụ tập ở đây. Bọn tôi chỉ không rõ, vì sao anh đã đến chân núi, đợi hai ngày cũng không lên?”
“Chết tiệt? Mày hỏi tao vì sao không lên? Quỷ mới biết bọn mày có bao nhiêu người, có công kích tao không, sao tao có thể ngốc nghếch bò lên chứ? Hiện giờ cuối cùng là tao nắm giữ quyền khống chế, ha ha, tao sẽ để cho bọn mày nếm thử tư vị đau khổ ở trong rừng vài ngày.” Trên mặt, trên cổ Thor đều là dấu vết sau khi bị muỗi đốt, lúc này nhe răng trợn mắt, cực kỳ khủng bố, giống như ác ma bò lên từ trong địa ngục.
“Vì, vì sao? Mọi người không thể ở chung yên bình sao? Bọn tôi lại không có vũ khí, đâu thể công kích anh? Cho dù có vũ khí, tại sao phải công kích anh? Chờ đội cứu viện đến, mọi người bình an vô sự, không phải rất tốt sao?” Lý Thanh Vân ngây ngốc hỏi.
“Ở chung yên bình? Chờ đợi đội cứu viện? Ha ha, đồ khỉ da đỏ đáng chết, mày quá ngây thơ rồi. Lấy kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại nhiều năm của tao, nơi đây không ra được, cũng sẽ không có người đến cứu viện. So với để cho nhiều người được hưởng những tài nguyên có hạn này, còn không bằng để một mình tao dùng. Ít nói nhảm, nhanh mở cửa, tao muốn đi vào kiểm tra xem, nhìn xem có phải mày nói láo không.” Thor nói xong, dùng súng chĩa vào đầu Lý Thanh Vân, kêu hắn đi mở cửa.
Súng săn trên người Lý Thanh Vân đã sớm thu vào tiểu không gian, lúc này hai tay trống trơn, giống như không hề có tính công kích.
Cửa gỗ không có khóa, nhẹ nhàng đẩy là mở ra.
Đi vào bên trong cửa hang động, nơi đó có một tảng đá lớn ngăn chặn, cần tốn chút sức đẩy ra. Vừa đẩy là phát ra âm thanh kỳ lạ, đánh thức Michelle.
“Vân, sao anh lại về vậy… A không, Thor, sao anh lại vào được đây, vì sao anh lại chĩa súng vào Vân… Vì sao lại như vậy?” Michelle đột nhiên bừng tỉnh từ trong mộng, nhìn tất cả trước mắt, cảm giác vô cùng tệ, như này còn đáng sợ hơn cả ác mộng, chuyện nàng lo lắng nhất đã xảy ra.
“A a a, quả nhiên chỉ có hai đứa tụi mày, ha ha, cảm ơn thượng đế đã ban cho con một cơ hội giải mộng. Cô nàng xinh đẹp nõn nà như vậy, tuyệt đối không thể lại lỡ mất… quả thật là ban ơn của thượng đế.” Thor nhìn thấy cả hang động chỉ có hai người không có vũ khí bọn họ, hoàn toàn thả lỏng, một cước gạt ngã Lý Thanh Vân, sau đó hắn xoay người đẩy tảng đá chặn cửa.
Trong hang có một cái đèn pha, bởi vì Michelle sợ hãi trong lòng, đèn này vẫn luôn không tắt.
Bởi vì có ngọn đèn, Thor vừa liếc mắt đã có thể nhìn thấu toàn bộ bố cục của hang, tâm tư tà ác điên cuồng hoàn toàn bại lộ.
“Thor, anh làm gì vậy, chúng ta cùng thuộc một đội ngũ, cùng thuộc Hiệp hội Dương Thông Đầu, nếu như anh làm vậy, là hành vi phá hư nguyên tắc, nếu như để cho hiệp hội biết được, sẽ trừ bỏ anh.” Tuy rằng Michelle sợ hãi muốn chết, nhưng vẫn thử xem lần cuối, hy vọng có thể kêu Thor dừng hung ác.
“Ha ha, chúng ta không ra được nữa, ai biết tôi sẽ làm ra chuyện gì? Chà chà chà, Michelle, nhìn thấy dáng người đầy đặn mê người của cô em, thân thể của tao đều sắp nổ tung, hôm nay nhất định phải đè lên! Có tình nhân Trung Quốc của cô em ở bên cạnh nhìn xem cuộc chiến, tao nghĩ tao sẽ càng thêm hưng phấn…” Thor vừa hưng phấn kêu lên vừa cởi thắt lưng, vốn không coi Lý Thanh Vân là quan trọng.