Thời tiết nóng bức mùa hè còn chưa hết, ve cũng đã kêu không còn mạnh, giống như sớm biết ý thu đến gần, trong tiếng kêu đã có vài phần bi thương.
Người đấu chó đột nhiên yên tĩnh lại, khiến cho hai con chó đang chém giết hơi khó chịu, ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện ra bóng dáng của Kim Tệ và Đồng Tệ, đột nhiên thành thật.
Mặt trời đã sớm núp sau đám mây, một trận gió mạnh thổi qua, khói bụi bốc lên, giống như thời tiết càng thêm âm trầm, mơ hồ có thể nghe thấy từng trận tiếng sấm.
Lục Tiểu Quang oán hận trừng mắt nhìn Lý Thanh Vân, sau đó mới đảo mắt rơi lên trên thân hai con chó đất do hắn mang đến, má ơi, chưa tới một tháng, sao chúng nó lại to thêm vậy? Đây là chó gì thế? Chó đất có thể to cao như vậy sao? Không hề khoa học gì cả!
Lục Tiểu Quang nói với thanh niên ở bên cạnh: “Anh Ngưu, chính là thằng nhãi này, hai con chó đất gã nuôi vô cùng quái dị, lúc trước khi đánh bại chó ngao Tây Tạng em nuôi còn không cao như vậy đâu, cũng không to khỏe như vậy. Hiện giờ lại cao hơn, em cảm thấy rất quái dị, chó chăn cừu Caucasian của anh có ổn không?”
Thanh niên kia tên là Ngưu Vạn Hồng, cũng là dân ăn chơi trong huyện, thân phận không hề thấp hơn Lục Tiểu Quang. Hắn nghe vậy cười nói: “Chó đất vĩnh viễn là chó đất, thứ không có thể diện gì cả. Huyết thống con chó chăn cừu Caucasian này của anh mày cực kỳ thuần khiết, không chỉ đánh thắng một con chó ngao, mỗi lần đều toàn thắng. Nếu như không phải anh mày xảy ra chút chuyện ở trên tỉnh, anh mày đâu nỡ dẫn nó về huyện nhỏ này, cả ngày đánh mấy trận nhỏ chẳng có thú vị gì cả, sân đấu chó ngầm ở tỉnh mới là chỗ tốt để kiếm tiền. Sau này anh mày dẫn chú em đến đó mở mang tầm mắt, để cho chú em nhìn xem, một trận đấu, một hai triệu là quá đỗi bình thường.”
Lục Tiểu Quang cực kỳ khiêm tốn khi ở trước mặt người này, nói: “Dạ dạ dạ, anh Ngưu nói rất đúng, nếu như không phải thời gian này thiếu tiền, cũng không thể vay tiền anh được. Trận thắng này, tất cả đều là của anh Ngưu, em chỉ xin một chén rượu mừng uống thôi.”
“Ha ha, dễ bàn dễ bàn, chỉ cần trong tay thằng nhãi kia có tiền, chúng ta chắc chắn có thể thắng được.” Nói xong hắn đập lên hợp đồng đấu chó trong tay Lục Tiểu Quang, kêu đưa qua cho Lý Thanh Vân ký tên điểm chỉ.
Lục Tiểu Quang nhảy xuống tảng đá, la lớn: “Lý Thanh vân, hôm nay coi như mày đúng hẹn. Tới đây, ký hợp đồng đấu chó này, chúng ta bắt đầu. Hôm nay ông trời không nể mặt, lại muốn đổ mưa, chúng ta tranh thủ giải quyết trước khi trời mưa.”
Lý Thanh Vân gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Chỉ cần có lòng, cho dù có đổ dao cũng không làm chậm trễ đánh cuộc của chúng ta.”
Nói xong hắn nhận lấy hợp đồng Lục Tiểu Quang đưa tới, bên trên viết rất đơn giản, chính là trong quá trình đánh cuộc, chó bị thương chết không thể để cho đối phương bồi thường. Tiền đánh cuộc là một triệu, chó bên nào ngã xuống trước là thua, trong lúc chó đánh nhau, mỗi bên có một cơ hội kêu tạm dừng, để chó điều chỉnh trạng thái.
Hợp đồng không có vấn đề, Lý Thanh Vân ký tên lên, điểm chỉ. Lục Tiểu Quang làm động tác giống vậy, hai bên mỗi người giữ một bản hợp đồng, xem như làm căn cứ.
Lý Thanh Vân kêu Kim Tệ tham chiến, so sánh ra sự phát triển của Kim Tệ càng toàn diện, lực công kích cũng càng mạnh. Trước khi chiến đấu không nên ăn cơm, lại cho nó nửa chén nước suối không gian màu xanh lá, Lý Thanh Vân đều không nỡ uống nhiều tinh hoa nước suối này, hôm nay vì một trận chiến định thắng thua, nên xa xỉ một phen.
Ngưu Vạn Hồng cũng không nói nhiều, thấy Lục Tiểu Quang và Lý Thanh Vân đã bàn xong công việc trước khi chiến đấu, nên mang theo chó chăn cừu Caucasian của hắn đi đến giữa sân. Không cần hắn chọc chó, chó chăn cừu Caucasian của hắn đã ý chí chiến đấu sục sôi, nhe răng trợn mắt về phía Kim Tệ.
Lý Thanh Vân vỗ đầu Kim Tệ, nói với nó: “Con chó mập mạp chết bầm trước mặt kia thật đáng ghét, lại dám hô to gọi nhỏ với mày, xông lên đánh gục nó, sau này cho mày thêm cơm! Nếu như đánh bại, bỏ đói mày ba ngày.”
Kim Tệ và Đồng Tệ đều là đồ tham ăn, nói cái khác chúng nó chưa chắc đã để ý đến, nhưng nếu như nói bỏ đói chúng nó ba ngày, vậy thì coi là thật. Kim Tệ vốn đang lơ đãng, vừa nghe được uy hiếp của chủ nhân, lập tức dựng lỗ tai lên, lông trên cổ dựng thẳng, trừng mắt nhìn chằm chằm vào con chó chăn cừu Caucasian.
“Hú! Gâu gâu gâu gâu!” Đây là tuyên bố chiến tranh của Kim Tệ, nó nghiêm túc, giống như đang nói, nhãi con, mày chết chắc rồi.
Sau khi nó lớn lên, cho tới bây giờ chưa từng bại một lần, kể cả trăn cũng dám cắn. Lúc này mới vừa uống tinh hoa nước suối không gian, thể lực toàn thân đang ở trạng thái đỉnh phong, hai chân trước hơi khom xuống, cào mạnh trên đất. Nếu như không phải Lý Thanh Vân đang ôm cổ nó, nó đã nhào lên.
“Lý Thanh Vân đúng không, tôi tên Ngưu Vạn Hồng, nhớ cho kỹ, hôm nay là Cuồng Sư của tôi chiến đấu với chó của cậu, nếu như chó bị cắn chết, đừng khóc nhè đấy. Tôi đã thấy rất nhiều chuyện như vậy, đều nhìn thấy phiền, do đó nói trước với cậu một tiếng, có chuẩn bị trong lòng.” Thanh niên kia dương dương tự đắc nói.
“À, con chó này của tôi tên Kim Tệ, nếu như đã quyết định kêu nó tham chiến thì tôi đã nghĩ đến mọi chuyện. Nếu như nó chết, tôi còn một Đồng Tệ, sẽ báo thù cho nó. Về phần khóc… ha ha, không đến mức, lấy thủ đoạn nuôi chó của tôi, nếu như chúng nó chết sạch, đời này tôi không nuôi chó nữa.” Lý Thanh Vân bình tĩnh nói, giống như đang nói cho đối phương biết hôm nay mình ăn sáng cái gì vậy, chỉ đang kể ra một sự thật, không hề có khoa trương và giả dối gì.
“Ngông cuồng! Cho dù hai con chó đất cùng xông lên cũng không phải là đối thủ của Cuồng Sư. Được rồi, nói đến đây thôi, chuẩn bị thả chó đi. Ba, hai, một…” Nói xong, Ngưu Vạn Hồng cởi dây cột trong tay.
Lý Thanh Vân chỉ vỗ mông Kim Tệ, Kim Tệ nhảy ra ngoài giống như tên lửa, va chạm mạnh với Cuồng Sư. Hai con chó đồng thời lùi về sau ba bốn bước, lại một lần nữa bổ nhào đến, cũng đồng thời lùi lại ba bốn bước.
Ngưu Vạn Hồng hít vào một hơi khí lạnh, trên mặt hơi mất tự nhiên, nói: “Sao con chó đất này lại có sức lớn đến vậy chứ? Chó chăn cừu Caucasian của tôi có thể đánh lui một con chó ngao Tây Tạng bình thường, nhưng chúng nó lại đánh đến ngang tài ngang sức.”
Lục Tiểu Quang nhếch miệng, giống như đau răng, nhịn hồi lâu mới nói: “Hình như đây còn chưa phải là hơi sức chân chính của nó đâu, bởi vì… con chó đất này đã từng cắn con chó ngao Tây Tạng của em ném vào trong sông.”
“Cái gì? Chuyện này sao có khả năng chứ?” Ngưu Vạn Hồng hoàn toàn không tin, hiện giờ hắn đã được biết đến chỗ quái dị của chó đất, thật sự sợ hãi còn có chỗ quái dị nào nữa khiến cho Cuồng Sư của mình bị thiệt.
Giờ phút này, hai con chó kêu to lên, lần thứ ba đánh về phía đối phương.
Chính là một lần này Kim Tệ không va chạm với nó nữa, khi sắp chạm đến lại trượt đi, lách qua bên người Cuồng Sư, quay đầu há miệng cắn vào lỗ tai nó.
Kết thúc thăm dò, bắt đầu tấn công chân chính.
Cuồng Sư chẳng những có sức lớn, tốc độ cũng cực nhanh, khẽ xoay đầu tránh thoát công kích của Kim Tệ. Không hề chịu thua thiệt gì, giơ móng vuốt lên định cào mắt Kim Tệ.
Kim Tệ không kêu tiếng nào, vèo nhảy ra chỗ mông Cuồng Sư, cắn thẳng vào đuôi nó. Đuôi dù sao không linh hoạt bằng đầu, hơi tránh chậm chút đã bị Kim Tệ cắn mất một miệng lông.
Phen này chọc giận Cuồng Sư, nó điên cuồng xoay người, đột nhiên nhảy dựng lên, đè Kim Tệ xuống dưới thân, dựa vào chiều cao sức nặng, định đè bẹp Kim Tệ.
Nhưng thân thể Kim Tệ linh hoạt cỡ nào, trượt lăn một vòng, chui ra từ dưới bụng Cuồng Sư, sau đó lúc thế rơi xuống đất của Cuồng Sư chưa dứt đã nhảy lên trên lưng nó, một phát cắn vào cổ nó.
Cuồng Sư vừa nhảy lên, trước khi rơi xuống đất thì vốn không thể hoạt động thân thể được, phen này bị Kim Tệ bắt được sơ hở, lập tức vừa đau lại giận. Liên tục lăn lộn mấy vòng cũng không thể hất Kim Tệ khỏi lưng được.
“Xoay người cắn nó, mày cũng cắn nó, Cuồng Sư, đừng tốn sức nữa, cắn chân nó.” Ngưu Vạn Hồng nóng nảy, ở bên cạnh hô to gọi nhỏ, chỉ huy chó chăn cừu Caucasian của mình.
Lý Thanh Vân vô cùng hiểu rõ lực cắn của Kim Tệ mạnh cỡ nào, một cây gậy gỗ thô to chừng cánh tay đều có thể thoải mái cắn đứt, chỉ cần bị nó cắn trúng, nếu như nó không định nhả ra, kể cả con chó chăn cừu Caucasian này đâm vào tảng đá, Kim Tệ đều có biện pháp tránh né được.
Nhưng mà Kim Tệ không phải là một con chó thích bị động bị đánh, thấy chó chăn cừu Caucasian liên tục lăn vài vòng, mệt đến thở hổn hển, thừa dịp nó tạm dừng, đột nhiên phát lực, kéo ngược Caucasian, kéo nó về phía mình.
Hành động này quá bất ngờ, đột ngột kéo chó chăn cừu Caucasian đến mất thăng bằng, bất ngờ ngã vào trước mặt nó. Kim Tệ hơi híp mắt lại, đột ngột xoay ra đằng sau, thân mình giống như con quay, càng xoay càng nhanh, lại xách con chó chăn cừu Caucasian còn cao hơn nó một cái đầu lên, xoay ba bốn vòng mới thình lình nhả miệng.
Chỉ nghe cái vèo, chó chăn cừu Caucasian đã bị Kim Tệ ném ra xa sáu bảy mét dưới sự chú ý trợn mắt há hốc mồm của mọi người, nặng nề đánh vào tảng đá lớn ở dưới chân Lục Tiểu Quang.
Phịch, lập tức truyền đến tiếng kêu thảm thiết của chó chăn cừu Caucasian, ngã ở trên mặt đất, đầu không nâng lên nổi, cổ như bị cắt đứt, không rõ bị Kim Tệ cắn hay là do đụng phải.
“Cuồng Sư… Cuồng Sư, mày sao rồi? Mau đứng lên! Đứng lên!” Ngưu Vạn Hồng chạy tới, cuống đến mồ hôi đầy đầu, đá chó chăn cừu Caucasian vài cái, nhưng chỉ đổi lấy tiếng rên rỉ của con chó cưng, cuối cùng không thể đứng lên được.
Đây là tuyệt kỹ chung của Kim Tệ và Đồng Tệ, phong hỏa luân vô địch. Kể từ sau lần đầu tiên thi triển, chúng nó đã sử dụng nhiều lần, lại càng ngày càng thành thạo, chỉ cần bị chúng nó cắn trúng xoay tròn, kết quả đã xác định, không chết cũng bị thương.
Lúc này Lục Tiểu Quang mới rú thảm lên: “Chúng ta lại quên dùng cơ hội tạm dừng! Tôi con mẹ nó ngốc nghếch, lại nhìn xem đến choáng váng…”
“Mẹ kiếp, tôi cá Cuồng Sư của anh Ngưu thắng, tám ngàn tệ, phen này thua thảm…”
“Tôi chỉ biết đánh cuộc ngoài sân không đáng tin, tỷ lệ đặt cược của Cuồng Sư là 1,2 lần, tỷ lệ đặt cược của chó đất là 2,9 lần, sớm biết đã mua chó đất thắng.”
“Suỵt, nhỏ tiếng chút, anh Quang và anh Ngưu đang nổi nóng, chúng ta đừng chọc bọn họ nóng nảy… A, thật ra tôi đặt 2000 tệ chó đất thắng, tỷ lệ đặt cược cao như vậy, đề phòng bất trắc kiếm chút chênh lệch thôi.”
“…”
Lý Thanh Vân đã gọi Kim Tệ về, sợ nó lại lần nữa nhào lên làm cú chót. Vuốt ve bộ lông của nó một lần, phủi bụi và cây cỏ trên đó, trên thân nó không bị thương, chính là bị Cuồng Sư làm lăn vài lần, bị đè không nhẹ, lông trên lưng đều loạn.
Kim Tệ há to miệng, thè lưỡi, ư ử kêu, giống như đang hỏi Lý Thanh Vân, bữa ăn sau trận chiến ở đâu. Lý Thanh Vân không nói hai lời, chạy về Longhorn, xách một con cá sống lớn cỡ bàn tay từ trong đó ra ném cho Kim Tệ.
Kim Tệ ngậm cá sống, cảm thấy mỹ mãn yên tĩnh lại, về phần chiến đấu mới vừa rồi, nó không quan tâm lắm.
Nhưng mà Ngưu Vạn Hồng lại chú ý, hắn đỏ mắt, khóe mắt lại có nước mắt, cực kỳ căm tức quát lên: “Khốn kiếp! Lại dám đánh tàn phế Cuồng Sư của tao, tao cũng phải làm tàn phế mày! Tụi mày còn ngây ngốc ở đó làm gì, xông lên đánh què thằng nhãi này cho tao! Tiện thể xé hợp đồng đấu chó trong tay nó đi! Làm bị thương chó của tao, còn định lấy tiền của tao, kiếp sau đi!”