Chương 14. Cứu người
Năm tên đại hán thân mặc trang phục màu đen tay cầm trường đao, điên cuồng quơ chém, ở dưới một cây đại thụ đại chiến cùng hơn năm mươi con sinh vật ô nhiễm.
Những đại hán này trên người máu me đầm đìa, vết thương chồng chất, toàn bộ đều bị thương không nhẹ, thậm chí trên mặt đất còn có vài tên đại hán nằm xuống, đã không có hơi thở.
Trong đội ngũ, một tên đại hán mất đi cánh tay trái điên cuồng gào thét, vung vẩy đại đao xâu vòng vàng ngăn ở phía trước nhất, cùng sinh vật ô nhiễm chém giết, một người chặn lại phần lớn sinh vật ô nhiễm.
Nhưng sinh vật ô nhiễm số lượng đông đảo, ở phía xa còn có một con Cuồng sư cao năm mét đang lạnh nhạt nhìn chằm chằm, trong mắt đều là tàn nhẫn và sát ý.
Nhìn kỹ lại, trên người Cuồng sư cũng mang thương thế, con mắt trái đã mù, trên người giăng kín từng đạo vết thương.
Cuồng sư không để ý đến thương thế của mình, ngược lại cúi người nhìn chằm chằm đại hán mất đi cánh tay trái, với tư thế bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ liều chết xông tới.
Trên cành cây của đại thụ.
Một đứa bé trai gầy yếu không ngừng ho khan, trên gương mặt tuấn tú không có chút tơ máu, lộ vẻ tái nhợt đến mức dị thường.
Đứa bé trai được bảo hộ rất tốt, không có chịu chút tổn thương nào, nhưng hắn rất suy yếu, dường như sinh bệnh nặng.
Giờ phút này đứa bé trai ở trên cây to, lo lắng nhìn đại hán cụt một tay.
Bởi vì đại hán cụt một tay khí tức càng ngày càng yếu, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, chiến đấu thời gian dài đã làm đại hán cụt một tay có chút trụ không vững.
Rống! !
Sau một tiếng gầm lên giận dữ.
Sinh vật ô nhiễm đang tấn công, như bị điên mà nhanh chóng xông tới, từng con phảng phất bị điên dại mà giết tới đại hán cụt một tay.
"Đáng chết."
Đại hán cụt một tay lộ ra tuyệt vọng, dốc hết toàn lực quơ đao ngăn trở, nhưng hắn chảy quá nhiều máu, sức mạnh tiêu hao rất lớn, mắt thấy sắp chống trụ không nổi.
Vèo!
Tia sáng lạnh đến cực hạn lóe lên, giống như sao rơi lóe lên một vệt rồi biến mất trên không trung.
Đại hán cụt một tay cảm giác được không khí phía bên phải truyền đến một hồi rung động.
Ngay sau đó, tại phía trước của hắn, một con sinh vật ô nhiễm loài báo luyện thể tầng sáu, đột nhiên dừng lại bất động rồi.
Máu tươi chảy ra từ trong hốc mắt của sinh vật ô nhiễm loài báo, một nhánh mũi tên chế tạo từ Huyền Kim, đâm sâu vào bên trong mắt trái của nó, thẳng vào trong óc.
Phù phù!
Sinh vật ô nhiễm loài báo ngã trên đất, hoàn toàn không có tiếng thở.
Đám sinh vật ô nhiễm đang tấn công hơi sửng sờ, cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, tìm kiếm ngọn nguồn công kích.
Phốc!
Lại là một tia sáng rét lạnh loé qua trên không trung, theo sau đạo ánh sáng rực rỡ này là con sinh vật ô nhiễm luyện thể tầng sáu thứ hai té xuống đất, cũng là bị bắn xuyên con mắt.
Lần này, mọi người nhìn rõ ràng phương hướng mủi tên bay tới, có người ở phía miệng khe núi, cứu trợ bọn họ.
"Rống! !"
Cuồng sư ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tiếng rống giận giống như là ra lệnh.
Hai mươi con sinh vật ô nhiễm luyện thể sáu bảy tầng thoát khỏi vòng chiến, như điên mà giết về phương hướng miệng khe núi.
Những sinh vật ô nhiễm này rời đi, nhất thời giảm bớt áp lực cho đám người đại hán cụt một tay, không còn tràn ngập nguy cơ như lúc trước rồi.
Phịch phịch!
Lại là một con sinh vật ô nhiễm té xuống đất, vết thương vẫn đến từ trong mắt, hai mươi con sinh vật ô nhiễm mới xuất phát liền chết một con.
Mười chín con sinh vật ô nhiễm còn thừa lại không sợ hãi chút nào, ô nhiễm làm chúng nó rơi vào trạng thái điên cuồng, khiến cho chúng nó cực kỳ muốn giết chết nhân loại.
Bằng vào tốc độ của chúng nó, chúng nó có lòng tin trong thời gian ngắn nhất vọt tới cửa khe núi, cùng nhau vây giết tên cung tiễn thủ kia.
Nhưng mà vào thời khắc này.
Ngay tại lúc sinh vật ô nhiễm tập thể xung phong.
Hai cây mũi tên Huyền Kim đồng thời cấp tốc bay tới, ở trong ánh mắt không dám tin của đám sinh vật ô nhiễm, lại một lần nữa đục xuyên thân thể hai con sinh vật ô nhiễm.
"Hai mũi tên bắn trúng hai con sinh vật ô nhiễm? ! Thuật bắn cung thật là lợi hại!"
Dưới đại thụ, một tên đại hán không nhịn được kêu thành tiếng, không thể tin được có người lại nắm giữ cung thuật đáng sợ như vậy.
"Quả thật lợi hại, nếu như hắn có thể giết chết sinh vật ô nhiễm đuổi tới, chúng ta đây liền có thể còn sống sót, đến lúc đó, nhất định phải cảm ơn cảm tạ vị ân nhân này cho tốt. "
"Chúng ta nhất định có thể còn sống, mọi người chịu đựng."
"Được !"
Trong mắt vài tên đại hán bị vây công dấy lên lửa hy vọng, lúc trước bọn họ đã tuyệt vọng.
Thật không nghĩ đến, ngay lúc tuyệt vọng lại có một vị cung tiễn thủ mạnh mẽ xuất hiện, đây quả thực là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Mọi người trong cơn mừng rỡ liền vội vàng chiến đấu, toàn lực ngăn trở sinh vật ô nhiễm chung quanh.