Chương 31. Giọt nước thạch nhũ
"Sư tôn, ngài rốt cuộc trở lại, ta có một việc muốn cùng ngài nói."
Tần Nguyệt thấy Lý Hiên trở lại, bước chân nhỏ chạy tới, tay nhỏ bé trắng noãn cầm bàn tay Lý Hiên, nhỏ nhẹ mềm mại đem chuyện Hạnh Nhi giảng thuật ra.
"Ta biết rồi, Hạnh Nhi đúng là người Hộ Đạo của ngươi. " Lý Hiên nghiêm túc nói.
"Cái gì?"
Tần Nguyệt hơi sửng sờ, không thể tin được sư tôn lại công nhận lời nói của Hạnh Nhi.
Điều này nói rõ lời Hạnh Nhi nói là chân thật, cũng có nghĩa trong tương lai sư tôn có thể sẽ xảy ra chuyện.
Nghĩ đến Lý Hiên sẽ xảy ra chuyện, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Nguyệt trong nháy mắt trắng bệch, tay nhỏ siết chặt lấy Lý Hiên, trong lòng tất cả đều là lo lắng.
Lý Hiên cũng không biết Tần Nguyệt đang suy nghĩ gì, chẳng qua là bình tĩnh nói.
"Tần Nguyệt, vận mạng của ngươi bất phàm, tương lai sẽ đối mặt rất nhiều nguy hiểm, nhưng ngươi không cần lo lắng, có ta ở đây nhất định sẽ toàn lực bảo vệ ngươi."
"Sư tôn!"
Tần Nguyệt nghe nói như vậy càng rung động, rõ ràng sư tôn về sau sẽ gặp phải nguy hiểm, vậy mà còn muốn bảo vệ nàng.
Điều này làm Tần Nguyệt tức thì cảm động, lại thương tiếc Lý Hiên, trong lòng thề tương lai nhất định phải bảo vệ Lý Hiên, vĩnh viễn bảo vệ hắn.
"Được rồi, chuyện này cứ như vậy đi, nước trà hết rồi, ngươi đi xuống lầu bảo tiểu nhị châm một bình trà ngon. " Lý Hiên khoát tay một cái nói.
"Được rồi sư tôn."
Tần Nguyệt gật đầu nhỏ một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng đi ra khỏi phòng.
Sau đó không lâu.
Tần Nguyệt mang theo ấm trà ngon mới châm, từng bước một đi tới căn phòng của Lý Hiên ở lầu hai.
Nhưng khi đi được một nửa, một bóng hình đột ngột xuất hiện.
Người này không phải người khác, chính là người Hộ Đạo Hạnh Nhi.
Giờ phút này trên tay nhỏ bé của Hạnh Nhi cầm hai cái bình sứ nhỏ màu trắng, mặt ngoài bình sứ khắc họa hình vẽ thần bí, dường như là trận pháp cổ quái nào đó.
"Tần Nguyệt, hai cái bình sứ nhỏ này cho ngươi, bên trong là một loại thiên tài địa bảo tên giọt nước thạch nhũ, giá trị cực cao, có thể tăng lên thực lực luyện thể kỳ, không có chút tác dụng phụ nào."
Hạnh Nhi nói xong, lập tức cầm bình sứ nhỏ đặt ở trong tay Tần Nguyệt, sau đó cả người hóa thành hư vô biến mất không thấy gì nữa.
"Không có chút tác dụng phụ nào sao? !"
Tần Nguyệt ngơ ngác nhìn bình sứ nhỏ trên tay, trước tiên liền nghĩ đến sư tôn, muốn cho sư tôn uống, song loại thiên tài địa bảo này cần kiểm nghiệm một chút.
Nhỡ như có tác dụng phụ, sư tôn sau khi dùng xảy ra chuyện, vậy thật có lỗi với sư tôn.
Cho nên Tần Nguyệt suy nghĩ một chút, lấy ra bình sứ nhỏ trong đó, sau khi mở ra phục dụng luôn.
Trong phút chốc.
Tần Nguyệt cũng cảm giác trong cơ thể hiện lên một dòng nước ấm mạnh mẽ, toàn thân đều bị dòng nước ấm bao bọc, khí tức cả người đột nhiên giương cao một cấp.
Thực lực ban đầu là luyện thể tầng ba, chẳng qua là chỉ trong chốc lát, đã đột phá đến luyện thể bốn tầng.
"Quả nhiên không có tác dụng phụ, hơn nữa công hiệu đối với luyện thể rất lớn, quá tốt."
Tần Nguyệt mừng rỡ không thôi, nhìn bình sứ nhỏ sau cùng, trong mắt to của nàng hiện lên vẻ vui mừng.
"Một giọt này cho sư tôn dùng, nhưng mà sư tôn có thể không muốn, lần trước trái cây màu đỏ sư tôn cũng không muốn, thế thì. . ."
Tần Nguyệt nhìn về phía bình trà cùng ly trà, nhất thời có chủ ý, nàng mang một giọt nước thạch nhũ rót vào bên trong ly trà, sau đó rót nước trà vào bên trong.
Làm xong hết thảy các thứ này, Tần Nguyệt đi nhanh vào căn phòng của Lý Hiên, bưng cái ly nước trà kia đưa cho Lý Hiên.
"Sư tôn, mời uống trà."
" Ừ, cấp bậc của ngươi tăng lên một cấp rồi, là Hạnh Nhi trợ giúp ngươi rồi sao? " Lý Hiên nhận lấy ly trà, nhìn Tần Nguyệt nói.
Tần Nguyệt đột phá, Lý Hiên tự nhiên nhận được nhắc nhở, bởi vì hắn thu được một phần khen thưởng, phần thưởng này còn rất không tồi đây.
"Đúng vậy đây, mới vừa rồi Hạnh Nhi đến một hồi, cho ta hai đồ tốt. " Tần Nguyệt mềm mại nhỏ nhẹ trả lời, mắt to nhìn chằm chằm ly trà.
"Thứ tốt gì?"
Lý Hiên hiếu kỳ, hắn cũng chưa dùng góc nhìn Thượng Đế kiểm tra tình huống bên ngoài, cho nên cũng rất tò mò là thứ tốt gì.
"Là thiên tài địa bảo, tên là gì ấy nhỉ?"
Tần Nguyệt nâng lên tay nhỏ bé trắng noãn, ngón trỏ mảnh khảnh chống cằm của mình, có chút ngu ngốc đáng yêu bắt đầu nghĩ lại.
"Không sao, từ từ suy nghĩ."
Lý Hiên cười một tiếng, uống xong nước trà, đang định rót ly thứ hai, đột nhiên trong cơ thể cuộn trào dòng nước ấm, khí huyết trầm ổn giống như là tưới dầu vào lửa mà cuồn cuộn.
Hắn chỉ cảm thấy khí tức cả người bắt đầu tăng vọt, từ luyện thể tầng bảy nhanh chóng tăng lên, trong khoảng thời gian ngắn liền đi tới luyện thể 8 tầng, trở thành tiểu cao thủ một phương.
"Đây là! !"
Lý Hiên kinh ngạc cảm thụ biến hóa trong cơ thể, chờ sau khi khí huyết luyện thể tầng tám ổn định, hắn ngẩng đầu lên ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Tần Nguyệt.
"Tần Nguyệt, ngươi có phải là đem thiên tài địa bảo của chính mình cho ta hay không?"
"Không. . . Không có, ta cũng uống một giọt, tổng cộng hai giọt đây. " Tần Nguyệt lí nhí trả lời, có chút lo lắng bị Lý Hiên trách cứ.
"Ngươi nha!"
Lý Hiên nhẹ nhàng lắc đầu một cái, tiểu nha đầu này so với Lục Trường Sinh khôn hơn, gặp phải thứ tốt đầu tiên nghĩ đến không phải là chính nàng, ngược lại nghĩ đến hắn người sư tôn này.
Lần trước quả trái cây đỏ là như vậy, lần này lại là thiên tài địa bảo, điều này vừa làm Lý Hiên vui mừng, cũng có chút bất đắc dĩ.