Nữ Giám Đốc Hoàn Mỹ (Dịch - Full)

Chương 88 Nghi ngờ

Shadi nói, lúc ban đầu có một lãnh đạo cấp cao trong nội bộ tập đoàn có quan hệ xấu với Alava công bố, về sau Shadi cố ý hỏi những người khác, mới biết không chỉ vị lãnh đạo kia nhận được video, mấy nhân viên cấp cao trong tập đoàn BTT không có quan hệ tốt với Alava, thậm chí quản lý ở bộ phận tầm trung và nhân viên bình thường cũng nhận được.

Video mà mọi người nhận được đều do cùng một số điện thoại của Xiêng La gửi đến.

Sau khi video bị phát tán, Alava không ra mặt giải thích, hội đồng quản trị của BTT cũng không đòi gặp ông ta, nhưng ông ta lại chủ động tạm dừng công việc khảo sát hệ thống của Phần mềm Trí Văn.

Hôm nay nội bộ BTT đang ngầm xảy ra biến động, mấy người có chức cao không quan hệ tốt với Alava đang định cùng nhau kiến nghị lên hội đồng quản trị, yêu cầu chính thức điều tra Alava ngay lập tức.

Nghe xong lời Shadi nói, tôi thoáng chìm vào yên lặng, sau đó nhờ ông ta chuyển lời đến Alava, rằng tôi đang trêи đường tới Chiêng May, đến nơi tôi sẽ cố hết sức xử lý tốt chuyện này, cho dù không thể lấy lại danh dự của Alava, nhất định cũng sẽ cố gắng giảm thiểu ảnh hưởng xấu nhất có thể.

Trò chuyện thêm vài câu, tôi liền cúp máy của Shadi, sau đó rơi vào suy nghĩ.

Phần mềm Trí Văn có nội gián, Cung Chính Văn chẳng những mua chuộc Ngô Thừa Chí, mà còn mua chuộc ai đó trong nhóm dự án, hơn nữa còn là một người thường xuyên tiếp xúc với quản lý tầm trung của BTT, thậm chí còn tiếp xúc được đến cấp cao.

Nếu không, video sẽ không thể được gửi chính xác đến tay những người có quan hệ xấu với Alava được.

Cung Chính Văn có năng lực đến mấy cũng không thể dễ dàng tra ra những tin tức này. Suy cho cùng hắn ta chưa từng tiếp xúc với tập đoàn BTT.

Chỉ có thể là người của nhóm dự án cung cấp tin tức cho hắn ta, thậm chí giúp hắn ta gửi video cũng như tung lời đồn đãi.

Có duy nhất một người phù hợp với những điều kiện trêи, đó chính là giám đốc của bộ phận nghiệp vụ quốc tế của Phần mềm Trí Văn, tổ phó nhóm dự án, Chung Khang Ninh.

Chỉ anh ta mới có thể tiếp xúc đến thành viên cấp cao của BTT, mới có thể hiểu rõ kết cấu tổ chức và phe phái quyền lực của BTT.

Chung Khang Ninh có đầy đủ động cơ, vốn dĩ anh ta cũng có mâu thuẫn với tôi, tôi vẫn cảm thấy kẻ này không phải là người tử tế, ngược lại lòng dạ còn có chút hẹp hòi, hơn nữa với chức vị của anh ta, nếu như muốn anh ta đưa ra lựa chọn giữa Cung Chính Văn và Bạch Vi, chắc chắn anh ta sẽ chọn Cung Chính Văn.

Bởi vì anh ta chỉ là một người quản lý tầm trung, muốn bò lên cao, hoặc là Bạch Vi bị điều đi hay thăng chức, hoặc là dẫm Bạch Vi ở dưới chân, chỉ có duy nhất hai phương án này.

Dưới tình huống như vậy, Cung Chính Văn đưa ra một cành ô liu cho anh ta, anh ta khó mà từ chối được.

Bỏ qua cái dự án trị giá mười triệu, quấy nhiễu dự án này, làm to chuyện lên, thậm chí có thể liên lụy đến Bạch Vi, thế thì anh ta sẽ có cơ hội thăng chức.

Cho dù không thể lên chức được, chắc chắn cũng có thể đạt được lợi ích gì đó từ Cung Chính Văn.

Thế nên, Chung Khang Ninh là người đáng nghi nhất.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Shadi, tôi suy nghĩ chốc lát, rồi gọi cho Lâm Lạc Thủy.

Gọi một lúc lâu đối phương mới bắt máy, giọng điệu lạnh lùng của Lâm Lạc Thủy phát ra từ loa điện thoại: “Xin chào, xin hỏi có chuyện gì?”

Thậm chí cô ấy còn không nhắc tên tôi.

Tôi không quan tâm, bình tĩnh nói: “Cô Lâm, cô có thể giúp tôi chuyển lời đến Tào Văn Hoài không? Tôi đang trêи đường tới Chiêng May, để có thể xử lý thích đáng chuyện này, tôi muốn nhờ anh ta giữ im lặng trong mấy ngày tới, được chứ? Bất kỳ một ai hỏi đến vấn đề liên quan tới video, hay là khoảng thời gian ở Chiêng May, đều không được tỏ thái độ, không được trả lời bất cứ vấn đề gì, có thể chứ?”

“Tôi sẽ chuyển lời đến anh ấy, còn có chuyện gì không?”

“Không có, cảm ơn.”

“Tạm biệt.”

Vừa dứt lời, Lâm Lạc Thủy liền cúp điện thoại.

Hiển nhiên, cô ấy hận tôi, không muốn nói thêm một lời nào với tôi.

Không sao cả, hôm nay cảnh còn người mất, dù cô ấy hận tôi, hay là yêu tôi, với tôi cũng chẳng quan trọng nữa.

Đến gần năm rưỡi, tôi đến sân bay, một lúc sau thì thấy được Bạch Vi.

Đi cùng cô ta là Hà Khai Thành.

Nhân lúc Bạch Vi đi đổi lại thẻ lên máy bay, Hà Khai Thành đột nhiên đi tới bên cạnh tôi, thấp giọng nói câu: “Cậu đúng là người giỏi gây chuyện.”

Tôi cười nhạt đáp: “Ha ha, chú nên biết là ai làm chuyện này, đúng rồi, cảm ơn chú vụ liên lạc trang xóa video trêи web.”

“Tôi chỉ là vì muốn tốt cho cô chủ thôi, không cần phải cám ơn, tôi biết sự thật thế nào, chỉ trách cậu quá nhỏ bé, đối mặt với cậu chủ nhà họ Cung hoàn toàn không chịu nổi một đòn.”

“Chuyện còn chưa kết thúc, có phải những lời này của chú Thành còn quá sớm không?”

Hà Khai Thành lắc đầu cười: “Phương Dương, cậu rất gan dạ sáng suốt, cũng rất thông minh, nhưng khi đối mặt với quyền lực tuyệt đối, gan dạ sáng suốt và thông minh chỉ khiến cho quá trình trở nên thú vị hơn thôi, không thể thay đổi được kết cục.”

“Chú Thành, nếu không chúng ta cá cược đi?”

“Ha ha ha.” Hà Khai Thành bật cười, sau đó lắc đầu: “Chỉ tiếc tôi chưa bao giờ cá cược, cá cược là hành động nguy hiểm nhất đối với loại người làm thuê cho người khác như chúng tôi, cho dù cơ hội thắng là một trăm phần trăm, tôi cũng sẽ không cá cược, đây là nguyên tắc.”

Tôi cũng cười đáp: “Chú Thành thật khiến người ta phải kính nể, đáng tiếc không thể hưởng thụ niềm vui thú của cá cược, tôi rất thích chuyện này, càng kϊƈɦ thích càng vui.”

“Quá trình kịch tính, nhưng kết cục thường là khốn khổ.”

“Chúng ta thử ngóng chờ đi.”

“Được, tôi đây sẽ chờ xem rốt cuộc cậu có bản lĩnh gì.”

Kết thúc cuộc trò chuyện, Bạch Vi cũng đã đổi xong thẻ lên máy bay và trở lại.

Sau khi Hà Khai Thành đi, lúc chờ lên máy bay, Bạch Vi nói cho tôi biết, cô ta nhận được điện thoại của Chung Khang Ninh, nói rằng bên BTT tạm dừng công việc khảo sát hệ thống.

Tôi đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn vờ như không biết gì, càng không kể lại những chuyện Shadi đã nói với tôi trong điện thoại cho cô ta.

Sau hơn bốn tiếng, chúng tôi tới Chiêng May, thấy được Chung Khang Ninh tới sân bay đón, anh ta và các thành viên trong nhóm dự án vẫn còn ở Chiêng May, Bạch Vi còn nhắc bọn họ đặt trước phòng khách sạn.

Gặp mặt rồi bắt chuyện xong, Bạch Vi liền hỏi Chung Khang Ninh: “Giám đốc Chung, anh nói xem, tại sao chiều tối hôm nay BTT lại yêu cầu anh tạm dừng khảo sát hệ thống? Nội bộ tập đoàn của họ có xảy ra vấn đề đặc biệt gì không?”

Chung Khang Ninh gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Họ trực tiếp thông báo với chúng ta tạm dừng khảo sát, tôi hỏi nguyên nhân, nhưng không ai chịu nói, còn nếu hỏi có chuyện gì đặc biệt xảy ra không thì… Tôi không phát hiện, tôi thấy mọi chuyện đều rất bình thường. Đúng rồi, giám đốc Bạch, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì thế? Tại sao bọn họ muốn tạm dừng khảo sát?”

Sắc mặt Bạch Vi có phần bất đắc dĩ: “Giám đốc Chung, sáng hôm nay mới vừa xảy ra một chuyện không hay lắm, có liên quan đến BTT, tôi cùng Phương Dương chạy tới đây là để giải quyết vấn đề này.”

Chung Khang Ninh sửng sốt, sắc mặt khẩn trương hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Tôi tiếp lời: “Giám đốc Chung, rất xin lỗi, chuyện này càng ít người biết càng tốt, giải quyết tốt vấn đề là được.”

Chung Khang Ninh cau mày liếc nhìn tôi, sau đó lại tiếp tục nhìn Bạch Vi với ánh mắt dò hỏi.

Bạch Vi lắc đầu: “Giám đốc Chung, Phương Dương nói không sai, đúng là chuyện này càng ít người biết càng tốt.”

“Tôi cũng không thể biết ư?”

Bạch Vi vẫn lắc đầu: “Xin lỗi, thật sự là chuyện này rất nghiêm trọng, chúng ta về khách sạn trước đi.”

Chung Khang Ninh có vẻ chán nản lại có chút không cam lòng đáp một câu “Được”, sau đó dẫn đầu đi về phía lối ra.

Tôi nhìn bóng lưng của anh ta chìm trong suy nghĩ, sau đó im lặng theo sát phía sau anh ta và Bạch Vi.

Phản ứng vừa rồi của Chung Khang Ninh, hình như có hơi kỳ lạ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất