Tô Mạt vẻ mặt đau khổ, hành lễ xong,“Ta đã biết.”
Thật sự là lão thái thái giảo hoạt!
Lão phu nhân lại nói với Lăng Nhược:“Thỉnh cô nương đi truyền tin cho nhị
tiểu tử cùng đại tiểu thư của nhà chúng ta, để bọn họ nhanh trở về, đừng ở nơi đó quấy rầy Triệu tiên sinh người ta.”
Lăng Nhược đáp ứng , liền đi.
Tô Mạt chép sách vèo một cái đã tới năm sau.
Trận đại tuyết lớn thứ hai, hoàng đế cùng hoàng quý phi đặc chiêu Tô gia, Tống gia hai nhà vào cung yết kiến.
Đây là thứ nhất, hơn nữa không có mời các triều thần khác.
Xem như ân điển vô thượng.
Hai nhà đương nhiên phải cẩn thận ứng phó.
Dù sao cho dù là được sủng ái đi nữa, rất nhiều phương diện phải cẩn thận
chú ý, miễn cho bị người ta lợi dụng bắt lấy nhược điểm.
Hoặc là bị coi như sự cố để gây sự.
Hoàng đế nói là tìm bọn họ họp mặt nói chuyện tất niên, giống như là người nhà vậy, không cần quá câu thúc.
Cho nên cũng không ở Thái Hòa cung, mà là đi Tuyên Hòa điện.
Tuyên Hòa điện hai bên chính điện dùng màn che thật dày để ngăn cách.
Bên trái là nơi đám thanh niên nam nữ nói chuyện.
Bên phải là nơi dành cho nữ tử trưởng thành cùng đám phụ nữ nói chuyện.
Mà ở chính giữa là hoàng đế dẫn theo quý phi cùng với các vị hoàng tử,
công chúa chưa thành niên, còn có hai nhà Quốc Công, lão phu nhân….
Cả tòa đại điện bố trí đẹp đẽ quý giá mà khiêm tốn, thoải mái, cũng không
giống với những cung điện rộng lớn tráng lệ khác làm cho người ta cảm
thấy áp lực.
Rượu quá sau ba tuần, hoàng đế hơi hơi cười hỏi Tô