Chương 16:
Không sao, chẳng phải chỉ là nam phụ si tình thôi sao.
Bản chất mê trai không cho phép tôi từ bỏ một soái ca chất lượng cao trước mắt.
Con người có thể thắng được số phận.
Cho dù là tiểu thuyết học đường cổ điển, tôi cũng có thể biến nó thành truyện nữ phụ trọng sinh.
Tôi dựa vào cách đi lắt léo để tránh những hàng bàn ghế và từng lớp người, cuối cùng cũng đến được bên cạnh tiểu khả ái.
Sau đó, tôi khoác vai tiểu khả ái, quay đầu lại mỉm cười với soái ca.
“Bạn học này, trùng hợp thật.”
Anh ấy trả lời, “Không trùng hợp.”
Chẳng lẽ câu tiếp theo là “Tôi đang đợi cậu?”
DNA đã rung động!
“Tôi thấy cậu và cô ấy quen nhau,” anh chỉ vào tiểu khả ái, “nên biết mình sẽ chuyển vào lớp các cậu.”
Tôi la lớn: thông minh!
Có người có thể thông qua sáu người xung quanh mà quen biết cả thế giới, nhưng có người lại sắp cắt đứt mối quan hệ chất lượng cao là tôi đây.
Cảm ơn soái ca và tiểu khả ái đã cho tôi thấy sự khác biệt của thế giới.
“Hóa ra hôm đó anh cũng ở hiệu sách à? Nhưng mắt tôi chỉ có chị ấy nên không để ý đến anh.”
Cậu tưởng nói vài lời tốt đẹp là có thể dỗ tôi quay lại sao?
Không, cậu đã mất tôi rồi!
“Ban đầu tôi còn định giới thiệu WeChat của cậu cho chị ấy.”
Cho cậu một cơ hội lập công chuộc tội, nhanh chóng hành động đi.
Cái gọi là "nước gần thì trăng đến trước".
Với mối quan hệ với tiểu khả ái, tôi phải nhanh chóng giành được thiện cảm của anh ta trước tất cả mọi người.
Không thấy đám con gái phía sau mỗi người đều như hổ đói, như khát, cứ như tám trăm năm rồi chưa thấy đàn ông à.