Nước Gần Thì Trăng Đến Trước

Chương 5:

Chương 5:
Tôi sau này có thể sẽ vô tình làm tổn thương trúc mã và học sinh chuyển trường, nên muốn xin lỗi và được nam chủ tha thứ trước.
Không ngờ, cậu ấy hất tay tôi ra rồi quay lưng bỏ đi không một lần ngoái lại.
Tôi cảm thấy như mọi hy vọng đã tan biến.
Hai người mới gặp nhau có một lần, địa vị của cô ấy trong lòng cậu đã cao hơn tôi rồi sao, hả?
Tôi thất thần đứng tại chỗ, như thể toàn bộ sức lực trong người đã bị rút cạn.
Lúc này nên có người đến an ủi.
Nhưng, tất cả mọi người đều đang hóng chuyện.
Tôi biết ngay mà, cái đám người này chẳng trông cậy được vào ai cả! Đến khi tôi phá sản, họ chắc chắn sẽ không chứa chấp tôi!
Nếu đã vậy, tôi chỉ có thể tránh xa nam nữ chính, tự lực cánh sinh, sống một cuộc đời thuộc về riêng mình!
Chưa thể tránh xa được.
Vì tan học tôi phải đi nhờ xe của trúc mã về nhà.
Tôi sống ở lưng chừng núi, không muốn đi bộ về.
Mai hẵng tuyệt giao, mai có xe nhà tôi đến đón rồi. ๑乛v乛๑
Khi cùng trúc mã ra khỏi cổng trường, vừa lúc thấy học sinh chuyển trường bước lên xe buýt.
Tôi hỏi cậu ấy: “Cậu có thấy học sinh chuyển trường rất đặc biệt không?”
Cậu ấy đáp: “Đặc biệt chỗ nào, vì cô ấy đi xe buýt à?”
“Cậu có thấy rung động không?”
“Tại sao cô ấy đi xe buýt thì tôi phải rung động?”
“Vì cái tinh thần bất khuất ấy khiến cậu cảm thấy cô ấy tỏa sáng lấp lánh.”
“Cậu còn lề mề nữa, tôi sẽ cho cậu cũng tỏa sáng lấp lánh đấy.”
Người ta muốn đi nhờ xe ô tô, đành phải cúi đầu thôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất