Nước Gần Thì Trăng Đến Trước

Chương 7:

Chương 7:
Tớ đã sớm nhìn thấy cặp thanh mai trúc mã kia rồi.
Thế nên cố ý đi theo sát người phía trước lên lầu.
Chỉ cần đợi hai người kia đi tới, tớ sẽ kéo nhẹ vạt áo của người phía trước, rồi "vô tình" ngã xuống cầu thang, tạo ra một màn kịch giả vờ bị đẩy ngã.
Nếu nam đó là một người bình thường, tớ sẽ được cậu ta đỡ. Mọi chuyện xong xuôi, tớ sẽ giải thích hết mọi hiểu lầm, thể hiện sự bao dung rộng lượng của mình, cậu ta sẽ đổ gục dưới tà váy đồng phục của tớ.
Nghĩ ra được một kế hoạch hoàn hảo như vậy trong một thời gian ngắn, tớ đúng là một cô nàng lanh lợi mà!
Thế nhưng, cảm nhận được sự mềm mại từ phía sau, tớ có chút muốn khóc.
Cậu lo chuyện bao đồng làm gì thế hả!
"Bạn học, cậu không sao chứ."
Nghe thấy giọng nói trong trẻo như tiếng chuông ngân của cô ấy, tớ đã dẹp bỏ hết những suy nghĩ phàn nàn của mình.
Hay ghê cơ!
Tớ mở mắt, thấy vẻ mặt lo lắng của cô ấy.
Đẹp ghê cơ.
"Đi được không, có cần tớ đưa cậu đến phòng y tế không?"
Tớ hạ giọng xuống, cố gắng để lại ấn tượng ngoan ngoãn cho cô ấy.
"Tớ đi được, tớ không sao."
Nhưng cô ấy dường như không tin lời tớ nói.
"Mấy cậu muốn làm gì? Lớp 12 rồi mà còn bắt nạt bạn học nữ, ấu trĩ hay không hả!" Cô ấy gào lên với mấy nam sinh vô tội.
Chị ngầu quá, em yêu chị.
Một chị gái phóng khoáng như vậy chắc chắn không thích những người gây rắc rối cho chị đâu.
Làm sao có thể bị chị ấy ghét được chứ?
Thế là tớ vội vàng lên tiếng.
"Là do tớ đứng không vững, không liên quan đến họ."
Không ngờ nói nhanh quá, lại bị sặc nước bọt, mặt đỏ bừng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất