Chương 41: Tình báo đổi mới
"A, vậy chúng ta phải thật tốt cảm tạ Trung thúc một chút!"
Trần Giải không nói chuyện Xích Tình Cẩm Kê, dù sao con gà này lai lịch có chút nguy hiểm, nhóm gia đinh giơ đuốc cầm gậy kia, xem ra không phải người tốt.
Mà Trần Giải cướp được bảo vật này, gián tiếp kết thù với bọn họ.
Sự tình lấy dày thành, nói để tiết bại, người mưu sự lớn, giấu trong lòng, hành sự kín đáo.
Loại chuyện này nếu nói cho Tô Vân Cẩm, nàng nhất định lo lắng. Nam nhân là để gánh vác việc lớn, không phải để cho nữ nhân thêm gánh nặng trong lòng.
Nàng đã cùng mình chịu đủ khổ, kế tiếp, Trần Giải hi vọng nàng có thể sống nhẹ nhàng hơn, vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn.
…
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Rạng sáng, Trần Giải tỉnh lại theo đồng hồ sinh học.
Thế giới này, nhất là nông thôn, buổi tối không có trò giải trí, nên ai cũng ngủ sớm, tầm bảy giờ tối là nằm xuống rồi.
Mà Trần Giải tu luyện Dưỡng Xuân quyết, mỗi ngày ngủ năm tiếng là đủ.
Bởi vậy, khi rạng sáng tình báo đổi mới, hắn luôn tỉnh.
【 Hôm nay tình báo đã đổi mới (cấp 1) 】
【 1. Ngươi hôm nay tu luyện Thái Tổ Trường Quyền, thu hoạch được tình báo: Thân thể ngươi được bồi bổ, quyền pháp tinh tiến, khổ luyện quyền pháp 50 lượt, có thể đạt tới cảnh giới tinh thông! 】
【 2. Ngươi hôm nay bắt Xích Tình Cẩm Kê, thu hoạch được tình báo: Vu Bưu dẫn đầu năm mươi người lên núi mai phục, trọng thương Xích Tình Cẩm Kê, lúc bắt bị nó chạy thoát, bay vào Dã Lang câu. 】
【 3. Ngươi hôm nay đụng phải gia đinh nhà Vu, thu hoạch được tình báo: Xích Tình Cẩm Kê chưa bắt được, Vu Bưu rất giận, trừng phạt mấy gia đinh, đồng thời nghi ngờ, con Cẩm Kê này không thể nào tự dưng biến mất, chắc chắn là bị người bắt đi, cho nên mấy ngày nay hắn sẽ sai người hỏi thăm trong thôn, hôm qua có ai lên núi qua Dã Lang câu không? 】
【 4. Ngươi hôm nay cầm lại phiếu nợ, thu hoạch được tình báo: Vu Tam Lục vẫn nhớ Tô Vân Cẩm, dù không có phiếu nợ, nhưng sinh ra ác ý, hắn muốn bắt cóc Tô Vân Cẩm, tìm chỗ vắng vẻ, hãm hiếp rồi giết chết, vừa hả giận! Nhưng hắn lại kiêng kị Ngô Trung, cho nên sai Ma Lục tự mình hành sự. 】
【 5. Ngươi hôm nay nâng lên Ma Lục, thu hoạch được tình báo: Ma Lục được tiền thưởng, rất mừng, ngày mai sẽ đi Thượng Đào thôn, nhà Vương quả phụ uống rượu, say rượu sẽ đi ngang qua Miện Thủy hà, Khang Nhạc kiều! 】
Trần Giải nằm trên giường, nhìn tình báo trên bảng.
Sắc mặt rất âm trầm.
Từ tình báo, hắn thu được nhiều tin tức. Thứ nhất, Thái Tổ Trường Quyền của hắn sắp đạt tới cảnh giới tinh thông, chỉ cần luyện thêm 50 lượt là đủ, rất tốt, hôm nay mình có thể luyện cho nó tinh thông.
Đến lúc đó, thực lực hắn sẽ tăng lên rất nhiều, ít nhất dưới cảnh giới Ma Bì đều có thể đánh một trận.
Như vậy mình sẽ có năng lực tự vệ.
Kế đến là tình báo thứ hai và thứ ba.
Hai tình báo này cần xem chung, nói về một chuyện, hôm nay mình bắt con Xích Tình Cẩm Kê là Tào bang Vu Bưu muốn bắt, chỉ là mình nhặt được của rơi mà thôi.
Mà Vu Bưu không cam lòng, công sức mình lại cho người khác hưởng, cho nên ngày mai hắn có thể sẽ sai người đến các thôn hỏi thăm.
Trần Giải híp mắt, việc này hơi phiền phức.
Con Cẩm Kê này xem như đắc tội Vu Bưu rồi, mà gà mình cũng ăn rồi, không có cách nào cứu vãn.
Cho nên trước mặt chỉ còn một con đường, đó là nghĩ cách khiến Vu Bưu không nghi ngờ mình.
Sự việc này Tô Vân Cẩm không biết, không cần lo lắng nàng tiết lộ, còn Bạch gia, mình đã sớm dò hỏi kỹ, không cần lo bên đó tiết lộ tin tức, hơn nữa Ngô Trung và Vu Bưu quan hệ, sẽ không nói chuyện quan trọng như vậy ra, đối với hắn không có lợi.
Mặt khác mình cũng phải nghĩ cách chuyển hướng sự chú ý của Vu Bưu, đừng để hắn nghĩ đến mình.
Mấu chốt nhất là Trần Giải không chắc hôm qua có ai nhìn thấy hắn xuống núi không. Dù hắn rất cẩn thận, nhưng núi cao rừng sâu, người lại phức tạp, ai biết kẻ nào ngồi xổm ở hố cỏ mà tiện tay nhìn thấy hắn.
Núi lớn thế này, hắn làm sao có thể kiểm tra từng hố cỏ được? Một khi có kẻ nào lọt lưới thì sao?
Cho nên, việc này cần phải cẩn thận. Phải chuẩn bị bom khói.
Trần Giải tính toán trong lòng.
Mặt khác, còn có hai tên này...
"Vu Tam Lục, Ma Lục... Đáng chết!"
Mắt Trần Giải tràn đầy sát khí, lại nhớ đến Tô Vân Cẩm, ta không tha cho các ngươi được.
Nhưng Vu Tam Lục khá phiền toái. Cha hắn là Vu Bưu, bản thân hắn thường đóng kín trong sòng bạc, ít khi ra ngoài, lại luôn có tiểu đệ theo hầu. Thực lực của hắn thì không rõ.
Trần Giải không cho rằng Vu Tam Lục chỉ là một tên thiếu gia yếu đuối. Ngươi nhìn Ngô Hoành kìa, một trong hai đại Thổ Bá Vương của Tiên Đào trấn, làm sao Vu Tam Lục lại kém Ngô Hoành nhiều như vậy?
Dù Ngô Hoành có cơ duyên nghịch thiên, dù Vu Tam Lục không có, nhưng ít ra hắn cũng có nền tảng gia đình uyên thâm. Vu Bưu sao lại để con trai mình là kẻ phế vật không biết võ?
Cho nên về chiến thuật, nhất định phải đánh giá cao đối thủ.
Vu Tam Lục này, ta tạm thời chưa động được, cần phải chờ, chờ thực lực ta tăng lên, nhất định chém đầu nó.
Nhưng con chó Ma Lục này...
Trần Giải không muốn chờ.
Vu Tam Lục tuy là kẻ cầm đầu, nhưng hắn phải e dè thái độ của Ngô Trung, cho nên không dám ra tay công khai, chỉ sai khiến lâu la làm việc.
Ma Lục chính là con chó hắn sai khiến. Giờ ta chưa đánh được chủ nhân nó, thì ta sẽ lấy chó để trút giận!
Nghĩ vậy, Trần Giải híp mắt mở mắt, nhìn về phía manh mối cuối cùng.
Đi uống rượu ở nhà góa phụ Vương, say rượu rồi còn đi ngang qua Miện Thủy hà. Ha ha, ta nghe nói, chỗ đó tối trời đường trơn, dễ rơi xuống nước chết đuối lắm a!
Ánh mắt Trần Giải trong bóng đêm sáng lạ thường, đồng thời một luồng sát khí bừng lên trong mắt.
Đây là thế đạo ăn thịt người, ngươi không ăn người, thế đạo sẽ ăn ngươi; ngươi không giết người, thế đạo sẽ giết ngươi!
Trần Giải đứng dậy, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, đi ra sân nhỏ.
Ngày mai sẽ giết Ma Lục, giờ ta cần nâng thực lực lên đến mức tinh thông Thái Tổ Trường Quyền. Theo tin tức trước kia, Ma Lục cũng luyện qua, hình như rất lợi hại, ba năm không ai dám lại gần, ít nhất cũng phải đạt đến cấp độ nhập môn Thái Tổ Trường Quyền.
Nếu ta dùng thực lực tương đương với hắn mà đi tìm hắn, rất nguy hiểm. Cho nên nhất định phải tranh thủ tối nay, luyện Thái Tổ Trường Quyền đến mức tinh thông, như vậy thì nắm chắc hơn nhiều.
Nghĩ vậy, Trần Giải ở trong sân, dưới ánh trăng bắt đầu nghiêm túc luyện Thái Tổ Trường Quyền, năm mươi lượt, nhất định phải phối hợp với Dưỡng Xuân Quyết hô hấp pháp.
Một hít một thở, một quyền một thức, Trần Giải đều rất nghiêm túc, trăng như lưỡi câu.
Trong từng động tác quyền pháp, Trần Giải say mê, nhưng hắn không để ý, ngay lúc hắn đang chăm chú luyện quyền, cửa sổ phòng bị mở ra một khe nhỏ, một người phụ nữ như mặt nước, ngơ ngác nhìn hắn đang chăm chú luyện quyền, khắp khuôn mặt là vẻ dịu dàng...