Chương 117. Không nên lộ ra ngoài !
Editor: Kingofbattle
Kế tiếp, Sở Huyền lại liên thông với Đỗ Nguyên.
Đỗ Nguyên đã về tới tiểu gia tộc cung phụng hắn, vẫn luôn khiêm tốn ẩn mình.
"Thượng Tôn! "
"Ngươi đã làm việc cho bản tôn, cũng xem như là người của bản tôn, ta sẽ ban thưởng công pháp cùng thần binh cho ngươi. "
Sở Huyền truyền lại Tử Diễm Phần Thiên Quyết cho Đỗ Nguyên, lại ban tặng Diễm Linh Trùy cho hắn.
Đỗ Nguyên mừng đến cuống quýt, quả nhiên lựa chọn của mình không sai.
Tiền bối ban cho công pháp, so với công pháp mình đạt được từ cơ duyên, đâu chỉ mạnh hơn gấp trăm lần?
Có công pháp này, Đỗ Nguyên có tự tin, có thể tu luyên tới Thần cảnh.
Diễm Linh Trùy, lại là một thanh thần binh!
Thần binh..., toàn bộ Tây châu này, cũng chưa chắc có.
Sở Huyền lại ném cho hắn mấy bình đan dược Tôn cảnh, đủ giúp cho thực lực của Đỗ Nguyên tăng vọt trong thời gian ngắn.
Hiện tại thực lực Tôn cảnh tầng hai của hắn, vẫn rất kém cỏi.
Cũng may, khoảng cách Chiến Ma Cổ Địa mở ra, còn rất nhiều thời gian, đủ để Đỗ Nguyên tăng trưởng thực lực .
Mặc dù không thể tăng tới Thiên cảnh, nhưng dưới tình huống đầy đủ đan dược tu luyện, lại thêm Tử Diễm Phần Thiên Quyết, vẫn có thể tăng lên Tôn cảnh hậu kỳ.
Thiên phú của Đỗ Nguyên cũng không kém.
Vạn Thiên Kính vẫn còn dư một cơ hội, Sở Huyền tùy tiện liên thông, lại chuyển tới trong đại dương mênh mông.
Không có liên hệ với bất cứ sinh linh nào.
Vài ngày sau đó, Đinh Việt vẫn chìm trong giai đoạn vượt qua cửa ải đầu tiên.
Tô Tiên Nhi thì trở nên khắc khổ tu luyện.
Sở Vân đã trở về.
"Thập tam ca, muội muội mang bảo vật đến cho huynh này. "
Sau khi Sở Vân trở về, chính là chạy đến tiểu viện của Sở Huyền.
Tiểu viện này không có gì thay đổi, Sở Huyền đã ẩn giấu không gian Càn Khôn, tự nhiên Sở Vân không phát hiện ra gì.
Nàng lấy ra một gốc linh dược xoè như cái ô, phía dưới có bảy chiếc lá, đưa tới trước mặt Sở Huyền.
"Thập tam ca, đây là linh dược có thể tăng lên tư chất, huynh mau ăn đi. "
Sở Huyền đưa tay vuốt đầu của nàng, nha đầu này có lòng, linh dược trân quý như vậy, trước tiên lại nghĩ đến mình.
Không uổng công mình thương nàng.
"Huyền Tâm Thảo..., đúng là thứ tốt, bất quá thập tam ca của muội không dùng được thứ này, muội muội ăn đi. "
Sở Vân trợn tròn mắt, kinh ngạc nói: "Thập tam ca, huynh biết Huyền Tâm Thảo sao ? "
Sở Huyền tỏ vẻ cao thâm cười nói: "Tự nhiên là biết rõ, muội mau ăn đi, thập tam ca không dùng được thứ này. "
"Tại sao lại không dùng được chứ. "
Sở Vân có chút gấp gáp.
"Thập tam ca, huynh cứ yên tâm, cho dù huynh có đột phá, muội vẫn ở trong sân này, không cho ai quấy rầy huynh. "
Sở Huyền cười khà khà nói, "Nếu như huynh không cho phép, thì ai cũng không làm phiền được huynh. "
"Không được, thập tam ca, huynh phải ăn hết Huyền Tâm Thảo này đi. "
Sở Vân nghiêm mặt, quyết định cứng rắn, bắt Sở Huyền phải ăn sạch Huyền Tâm Thảo.
Nếu không đột phá Huyền cảnh, thì không thể nào đề thăng cảnh giới, cuối cùng tuổi thọ sẽ rất ngắn.
Nàng cũng không muốn, tóc của mình chưa bạc, mà tóc của thập tam ca đã trắng xoá rồi.
Sở Vân vận dụng linh lực, tự cho là khống chế được Sở Huyền, bỏ Huyền Tâm Thảo vào miệng hắn.
Kết quả, không biết vì sao, Huyền Tâm Thảo trong tay, không bị mình khống chế, từng chút một đưa vào miệng của mình.
Hơn nữa lập tức tan ra, chảy vào trong bụng.
Sở Vân liền choáng váng.
Nhìn thấy ánh mắt Sở Huyền tựa cười mà không phải cười, hai mắt nàng trợn trừng, sắc mặt vô cùng khó tin.
"Thập tam ca, huynh..? "
"Thập tam ca của muội, ở trong sân này, bảo vật gì cũng không cần. "
Sở Huyền cười ha hả.
"Muội muội hiểu rồi ! "
Đột nhiên Sở Vân hưng phấn nhảy bật lên, từ sau lưng ôm cổ Sở Huyền.
"Muội biết ngay mà, thập tam ca không phải là phế vật ! "
"Xuỵt khẽ thôi, không nên lộ ra ngoài. "
"Đúng à, đây là bí mật! "
Sở Vân gật cái đầu nhỏ, hai con mắt cười đến mức híp lại.
Biết được Sở Huyền không phải phế vật, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn so với mình, Sở Vân rất hưng phấn, ngồi ở bên cạnh ríu rít kể lại những chuyện đã trải qua.
"Thập tam ca, muội kể cho huynh một bí mật, có một tiền bối rất lợi hại, coi trọng muội đó, cũng đang khảo nghiệm muội. "
"Sau khi muội thông qua khảo nghiệm, tiền bối sẽ thu muội làm đệ tử, khi đó chúng ta sẽ có một chỗ dựa vững chắc. "
"Vị tiền bối kia, rất có thể là ở bên ngoài Nam Châu, có khả năng là cường giả Đế Cảnh! "
"Đế Cảnh..., không biết muội có khả năng trở thành Đế Cảnh hay không. "
Sở Huyền yên lặng lắng nghe.
Trong lòng cười trộm, vị kia tiền bối trong miệng ngươi, đang ở trước mặt ngươi đây.
Sở Vân ở lại trong tiểu viện hai ngày, theo thường lệ đọc qua những tâm đắc tu luyện kia, hơn nữa đã tìm được đan phương mới cùng luyện đan pháp.
Nàng có chút nghi ngờ, những đan phương cùng luyện đan pháp này, cùng vị tiền bối thần bí kia, đến tột cùng có liên quan gì với nhau.
Vị tiền bối thần bí kia, tựa hồ là do nàng luyện chế những đan phương này, mới ưu ái cùng khảo nghiệm nàng.
Sở Huyền lại đem tất cả đổ lên trên người phụ thân Sở Thu Lạc của mình, lừa bịp một hồi, nói là phụ thân hắn cũng vị tiền bối thần bí kia, có chung nguồn gốc.
Sở Vân cảm thấy rất hợp lý.
Sau khi nàng ghi nhớ đan phương cùng luyện đan thuật, Sở Vân lại quay về tổ trạch.
Trước khi trở về, nàng thở dài nói: "Nếu như tam ca trở về, có lẽ sẽ rất thảm! "
Sở Huyền cũng đồng ý.
Qua thời gian dài như vậy, thỉnh thoảng hắn lại nghe được tiếng chửi bới của Sở Thiên Minh.
Có thể thấy được Sở Nguyên chọc tức gia gia hắn thành dạng gì
Sở Vân quay về tổ trạch, nàng muốn từ trong Sở gia, lấy được thân phận cùng địa vị mới.
Nếu như thập tam ca thích yên tĩnh, thì nàng phải gia tăng sức ảnh hưởng của mình, giúp cho thập tam ca có thể tiếp tục an nhàn.
Về vấn đề thực lực của Sở Huyền, Sở Vân cũng không có hỏi tới.