Chương 197. Cảm tạ phế vật thượng cổ !
Editor: Kingofbattle
Lấy Bạch Thiếu Không làm trung tâm, linh khí xung quanh trăm mét, lập tức bị rút cạn, mơ hồ lộ ra pháp tắc, dung nhập vào bên trong linh khí.
Pháp tắc dung nhập linh khí, linh khí ngưng tụ thành quyền, thần hồn chi lực cũng ngưng tụ trên một quyền này
Đây là một quyền cực hạn, dùng tu vi chưa tới Đế Cảnh, ngưng tụ pháp tắc, ngưng tụ ý chí cường đại.
Con ngươi của lão giả Cửu Kiếm Sơn co rút lại, hắn cảm nhận được từ một quyền này, nguy cơ sinh tử mãnh liệt.
Hắn có dự cảm, cho dù hắn có cố hết sức, chỉ sợ cũng không thể đỡ nổi một quyền này.
Quá mạnh mẽ!
Một quyền này, đã đủ so sánh với một kích toàn lực của Đế Cảnh tầng một đi?
Bạch Thiếu Không vẫn chưa đột phá Đế Cảnh....
Một khi hắn đột phá tới Đế Cảnh, thực lực còn mạnh mẽ đến mức nào?
Dùng tu vi Đế Cảnh tầng một, chiến với Đế Cảnh tầng hai, thậm chí là tầng ba ?
Đây là lực lượng của thiên kiêu thượng cổ sao?
Nhớ năm đó, mình cũng là một nhân vật thiên kiêu tuyệt đỉnh, vậy mà giờ khắc này, so với Bạch Thiếu Không chả khác gì phế vật.
"Đây chính là Bạch Thắng Thần Quyền trong truyền thuyết ? "
Lão giả râu đỏ tự lẩm bẩm một câu.
Bạch Thắng Sơn, lúc trước cũng là một tông môn rất nổi tiếng.
Tổ sư khai sơn Bạch Thắng, chính là cường giả uy chấn bát phương trong lịch sử Nam Châu, nghe đồn đã là tồn tại đột phá đến Thần cảnh.
"Đinh Việt sắp chết rồi? "
Hàn Ánh Mộng thì thào một câu.
Chỉ là nhìn từ xa, một quyền này của Bạch Thiếu Không, đã khiến cho nàng khó thở.
Làm sao Đinh Việt có thể ngăn cản?
Sở Huyền nhìn thấy một quyền này của Bạch Thiếu Không, có chút bá đạo, không hổ danh là tuyệt học Bạch Thắng Sơn, đã đạt tới đẳng cấp thần pháp.
Dưới tình huống bình thường, đúng là Đinh Việt không thể ngăn cản.
Bất quá Đinh Việt đang chìm vào một trạng thái huyền diệu, dưới áp lực của một quyền này, có cơ hội đột phá bình chướng, nâng cao cảnh giới kiếm đạo lần nữa.
Thiên phú Thiên Tâm Kiếm Mạch, có cảm ngộ rất mạnh đối với kiếm đạo.
Chỉ có lúc cận kề sinh tử, Đinh Việt mới có cơ hội đột phá gông xiềng.
Hiện tại, cơ hội đã tới.
Đinh Việt cảm nhận được nguy cơ sinh tử, thần kiếm trong cơ thể đã rung động, muốn phá thể hộ chủ.
Hắn cố gắp áp chế thần kiếm, dưới nguy cơ sinh tử, kiếm trong tay Đinh Việt cũng run rẩy, Kiếm Ý đang từng bước tăng lên.
Cho tới nay, vách ngăn đột phá cảnh giới của hắn đã rất mỏng, như một tấm giấy, giờ phút này đã có dấu hiệu bị xé rách.
Trong lòng đã không còn sợ chết, đã không còn sợ hãi.
Chỉ có kiếm!
Trong mảnh thiên địa này, chỉ còn kiếm trong tay
Giờ khắc này, thiên phú Thiên Tâm Kiếm Mạch của Đinh Việt đã phát huy toàn bộ.
Dưới áp lực sinh tử, trong chốc lát đã đột phá tầng ngăn cách.
Cảm ngộ Thông Thiên Kiếm Quyết đã nâng cao một bước.
"Chỉ cần một kiếm, có thể thông thiên! "
Truyền đến giọng nói nỉ non.
Phảng phất mang theo một loại ý chí bất khuất, từ trước đến nay chưa từng có.
Kiếm quang đột nhiên nở rộ.
Dường như trong thiên địa, chỉ còn một kiếm này.
Một kiếm vô song.
"Nhất Kiếm Thông Thiên! "
Thử!
Kiếm quang chỉ vừa loé lên, một quyền uy mãnh vô song, đã bị chém làm hai, quyền đầu đã tan vỡ.
Oanh!
Kiếm quang kia cũng tiêu tán.
Tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối, Đinh Việt đang dùng kiếm chống trên mặt đất.
Giờ phút này, tựa hồ hắn rất suy yếu, linh lực đã cạn khô, thậm chí còn bị trọng thương.
Nhưng mà, hắn đã ngăn được một quyền kinh khủng kia.
Bạch Thiếu Không hơi ngạc nhiên nhìn nắm tay của mình, chỗ đó có lưu một vết máu.
Chẳng qua chỉ là một vết thương nhỏ.
Nếu như là võ giả cùng cấp, hắn còn có thể tiếp nhận, nhưng kẻ dùng một kiếm phá được Bạch Thắng Thần Quyền, còn khiến hắn bị thương, chẳng qua chỉ là võ giả Chân cảnh tầng chín.
Còn chưa đạt tới Đế Cảnh.
"Ngươi, đáng chết! "
Ánh mắt Bạch Thiếu Không khi nhìn về phía Đinh Việt, vừa tức giận vừa ghen tỵ.
Không thể giữ kẻ này lại!
Nếu không, để hắn trưởng thành, sẽ là đại địch.
Bạch Thiếu Không đã chấp nhận một sự thật, một khi hai người ở cùng cảnh giới, chắc chắn kẻ bại sẽ là hắn!
Nhưng trên người hắn lại được Bạch Thắng Sơn bỏ rất nhiều công sức, dung hợp võ ý gia thân, mới có được thực lực mạnh mẽ như thế.
Còn đối phương thì sao?
Xem hắn bao nhiêu tuổi...?
Quá yêu nghiệt !
Ở thời đại này, hắn không thể chấp nhận được chuyện như vậy?
Có thể trở thành Thiếu chủ Bạch Thắng Sơn, rốt cuộc trở thành hy vọng cuối cùng của Bạch Thắng Sơn, kế thừa toàn bộ nội tình Bạch Thắng Sơn.
Cường giả Bạch Thắng Sơn, đã trả một giá lớn là thiêu đốt thần hồn, ngưng tụ cảm ngộ cùng võ ý của bản thân, truyền lại cho hắn.
Trước kia, tự nhiên thiên phú của hắn là tồn tại tuyệt đỉnh.
Giờ phút này, vừa thức tỉnh trở về, đã bị người khác dùng thiên phú đè bẹp.
Dù có thế nào, thì Bạch Thiếu Không cũng không thể chấp nhận.
Nhất là, Đinh Việt luôn tỏ vẻ xem thường hắn, coi hắn là một kẻ kéo dài hơi tàn, đã khiến tâm lý của hắn trở nên vặn vẹo.
Đinh Việt đột ngột đưng bật dậy, cười ha hả.
Từ lúc hắn đứng lên, bảo kiếm trong tay đã xuất hiện vết nứt.
Bảo khí tiếp cận Đế binh, vậy mà không thể nào chịu đựng một kiếm vừa rồi của Đinh Việt.
"Rốt cuộc ta đã vượt qua cửa thứ hai Vô thượng kiếm đạo. "
Đinh Việt rất hưng phấn, không nhìn thấy ánh mắt toé lửa của Bạch Thiếu Không.
Thậm chí hắn còn chắp tay cảm tạ: "Vị phế vật thượng cổ này, đa tạ ngươi giúp đỡ Đinh Việt ta sớm đột phá cửa thứ hai vô thượng kiếm đạo. "
"Lần này ngươi dám ra tay với ta, sẽ không thèm so đo với ngươi! "
Bạch Thiếu Không gần như tức điên.
Gương mặt vốn là lãnh khốc, đã phẫn nộ tới mức vặn vẹo.