Chương 208. Cố gắng đột phá Thiên cảnh !
Editor: Kingofbattle
Trước kia hắn là Ma tộc, chỉ tu luyện công pháp cùng bí thuật của Ma tộc.
Hiện tại đã được độ hoá thành phật, một thân phật pháp lại chưa từng sử dụng.
Vừa vặn, có thể mượn dùng Bí Cảnh thí luyện, để rèn luyện một phen.
Hai người Đinh Việt cùng Vương Lạc đều rất tò mò đối với Nam Vô Phật Đà, vị này sử dụng lực lượng rất kỳ lạ.
Nếu như sư tôn nói, con đường của Nam Vô Phật Đà, khác với bọn họ, nhưng lại xem như đồng môn.
Bởi vậy, hai người liền gọi Nam Vô Phật Đà là "Phật sư huynh".
Nam Vô Phật Đà tiến vào Bí Cảnh thí luyện, Đinh Việt cùng Vương Lạc đều đi qua ngó xem thế nào, Tô Tiên Nhi cũng rất tò mò.
Đối với thực lực của Nam Vô Phật Đà, bọn hắn đều rất tò mò, đến tột cùng là mạnh bao nhiêu.
"A Di Đà Phật! "
Nam Vô Phật Đà niệm một tiếng phật hiệu.
Song chưởng dang rộng, toả ra Phật Quang, chỉ một giây lát, xuất hiện vô số bàn tay đánh về trước, lập tức đánh chết một vị Ma tộc Thiên Cảnh tầng tám.
"Thật kinh khủng! "
Sắc mặt ba người Đinh Việt lộ vẻ rung động.
Tô Tiên Nhi cảm nhận được trên người Nam Vô Phật Đà, lúc xuất thủ, rất giống với thiên uy, nàng ý thức được, đây là một vị cường giả Thiên Cảnh.
Nam Vô Phật Đà tiếp tục thí luyện trong Bí Cảnh, bất quá ba người Tô Tiên Nhi không được vây xem nữa.
Sở Huyền lặng yên quan sát Nam Vô Phật Đà thí luyện, từ lúc tiến hành đối chiến trong Bí Cảnh, hắn đối với việc thi triển thần thông phật pháp càng ngày càng thành thạo.
Thực lực đã được tăng lên.
Điều đáng chú ý tới là, đối tượng mà Nam Vô Phật Đà chọn thí luyện, đều mô phỏng theo cường giả Ma tộc.
Ngay cả hoàn cảnh xung quanh, cũng mô phỏng theo hoàn cảnh ở Ma vực.
Đây là hắn chuẩn bị trước, cho công tác độ hoá ở Ma vực sao?
Sau khi Chiến Ma Cổ Địa chấm dứt, hắn sẽ phái Nam Vô Phật Đà quay về Ma vực, trở thành người chống lưng cho Ma Loạn Thiên, truyền bá phật pháp, độ ma thành phật.
Trong lòng Sở Huyền đã có tính toán.
Nửa năm sau.
Tu vi Đinh Việt đã đến cực hạn.
Nội tình cũng đã tích lũy đầy đủ.
Đã đến lúc đột phá Đế Cảnh.
Hắn khoanh chân ngồi trong không gian càn khôn, đang chuẩn bị đột phá.
Mà lúc này, Tô Tiên Nhi đã đột phá Đế Cảnh tầng hai.
Chuyện đột phá Đế Cảnh, đối với Đinh Việt đã là chuyện .
Bất luận là tích lũy, nội tình, hay cảm ngộ đều đã đủ rồi.
"Đệ tử Đinh Việt của ký chủ, dưới sự chỉ dạy tận tình, tu luyện thần tốc, đột phá Đế Cảnh, ban thưởng trăm năm tu vi. "
Khi Đinh Việt đột phá, phần thưởng của hệ thống cũng tới.
Sở Huyền liền nhận lấy phần thưởng.
Trăm năm tu vi truyền vào, thực lực của hắn không ngừng tăng lên, khoảng cách đột phá Thiên Cảnh đã rất gần.
Đúng như dự đoán của hắn, phần thưởng không đủ để đột phá Thiên Cảnh.
Tu vi hiện tại của Sở Huyền, có thể xem như một nửa Thiên cảnh.
Kế tiếp, phải chờ đợi Vương Lạc đột phá Đế Cảnh.
Trong dự tính của Sở Huyền, cho dù Vương Lạc có đột phá, cũng không đủ giúp hắn đột phá Thiên Cảnh.
Tu hành, vẫn nên dựa vào chính mình.
Sở Huyền nghĩ là làm, mỗi ngày hắn đều chăm chỉ tu luyện.
Đạt tới cảnh giới hiện tại, tốc độ tu luyện đã rất chậm, không giống như trước, vài ngày là đột phá.
Nếu như Sở Huyền cố gắng tu luyện, không nhờ hệ thống, thì phải hơn chục năm nữa mới có thể đột phá.
Đây đã là tốc độ rất nhanh.
Dù sao, chênh lệch giữa Tôn cảnh và Thiên Cảnh là rất lớn.
Vô số thiên kiêu, đều mắc kẹt tại cánh cửa này, sau cùng tiêu hao sạch thọ nguyên, hóa thành nắm đất.
Sau nửa năm Đinh Việt đột phá Đế Cảnh, Vương Lạc cũng đã tích lũy tới cực hạn, sắp đột phá Đế Cảnh.
Trong không gian càn khôn, Vương Lạc khoanh chân ngồi.
Một ngọn lửa đang trôi lơ lững trên đỉnh đầu của hắn.
Đây là Hư Không Thiên Hoả!
Từ lúc Hư Không Thiên Hoả xuất hiện, thoáng chốc cả người Vương Lạc, giống như biến thành một cây đuốc sống.
Sở Huyền chỉ ngó qua một lát, cũng không chú ý nhiều.
"Đệ tử Vương Lạc, dưới sự chỉ dạy tận tình của ký chủ, tu luyện thần tốc, đột phá Đế Cảnh, ban thưởng trăm năm tu vi. "
Hắn cũng nhận lấy phần thưởng.
Trăm năm tu vi bắt đầu truyền vào cơ thể hắn.
Thực lực đang từng bước nâng cao.
Khoảng cách Thiên Cảnh đã rất gần rồi.
Nhưng cũng không thể nào đột phá.
Có thể đột phá tới Thiên cảnh trước kỳ hạn mười năm hay không, coi bộ phải trông chờ vào Sở Bình Phàm rồi.
Hoặc là, kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Hắn móc ra Vạn Thiên Kính, liên thông với Ma Loạn Thiên.
Sở Huyền cảm thấy, có thể kích hoạt hệ thống ban thưởng hay không, đều phải nhờ vào Ma Loạn Thiên.
Hiện tại, thực lực Ma Loạn Thiên đã tăng tới Chân cảnh tầng sáu.
Có thể nhận ra, thiên phú của hắn cũng rất xuất sắc, không hổ danh là một trong những khí vận chi tử của Ma vực.
Thông thường cách một đoạn thời gian, Sở Huyền đều liên thông với Ma Loạn Thiên, giảng giải kinh Phật cho hắn, hơn nữa còn giải thích vài vấn đề trên phương diện tu luyện.
Tuy là cho tới hiện tại, Ma Loạn Thiên vẫn còn tương đối đứng đắn, là một hòa thượng nghiêm chỉnh, nhưng chẳng biết tại sao, Sở Huyền có cảm giác, một ngày nào đó Ma Loạn Thiên sẽ có tư tưởng lệch lạc.
Hắn đã cố gắng khống chế bản thân, không lừa gạt Ma Loạn Thiên, không biết tại sao lần đầu gặp Ma Loạn Thiên, khi độ hoá hắn đã lừa gạt không ít.
Mỗi lần nhìn thấy Ma Loạn Thiên, đều cảm giác trên người hắn có một tia ma tính?
Hơn nữa, Ma Loạn Thiên lại ưa thích mặc tăng y màu trắng.
Hắn đã biến tăng y lúc trước thành màu trắng, khoác lên người hắn, có phong thái xuất trần.
Đầu trọc sáng loáng, gương mặt có vài phần thanh tú.