Chương 222. Đại Thiên Đạo Khí Thư cùng Vạn Đạo Trận Điển !
Editor: Kingofbattle
Nhận lấy Vạn Đạo Trận Điển, phía trên ghi chép vô số trận pháp cùng cấm chế, cũng giống như Vạn Thiên Đan Kinh cùng Đại Thiên Đạo Khí Thư, đều lưu giữ rất nhiều trận đạo.
Nam Châu là một vùng đất khan hiếm về trận pháp, cho dù là cả Bắc Vực, cũng rất hiếm khi nhìn thấy trận pháp, bởi vậy mà không có mấy người am hiểu trận pháp.
Đại bộ phận, đều chỉ phụ tu trận pháp.
Cho dù có người tinh thông trận pháp, cũng không chủ tu trận pháp, chẳng qua chỉ tu luyện trận pháp lên một cảnh giới nhất định, sau đó nhờ nó trợ giúp bản thân mà thôi.
Sở Huyền gọi ba người Tô Tiên Nhi, Đinh Việt, Vương Lạc ra ngoài, truyền lại cho bọn hắn cơ sở về trận pháp, cùng với một ít trận cấm thông thường.
Nhất là Vương Lạc, chỉ cần tận dụng hợp lý, thì trận pháp có tác dụng không nhỏ đối với quá trình luyện đan của hắn.
Thân là đệ tử của Sở Huyền, không cần tinh thông đủ loại, nhưng tối thiểu mỗi thứ cũng phải biết một chút.
"Hôm nay, ta sẽ giảng giải cho các ngươi một ít trận pháp cùng cấm chế, có thể học được bao nhiêu, có cảm thấy hứng thú hay không, tất cả đều do các ngươi quyết định."
Ba người tranh thủ thời gian ngồi xuống, rửa tai lắng nghe, chỉ sợ mình nghe sót vài câu.
Sở Bình Phàm cũng tham gia, nó ngồi bên cạnh Sở Huyền.
Sở Huyền kích phát Thánh Sư Quang Hoàn, sau đó bắt đầu truyền thụ trận pháp và cấm chế.
Chẳng qua hắn chỉ truyền lại một tí tri thức cơ bản về trận đạo, có thể nói là kiến thức nhập môn, cùng với một ít trận pháp, cấm chế thông thường, rất hay gặp phải.
Như các loại huyễn thuật, giam cầm, phòng ngự, sát trận, những thứ này tương đối hay gặp, cũng là trận pháp thông dụng.
Kiến thức thâm ảo, thì hắn không có truyền thụ, dù sao thiên phú của ba người này, cũng không nằm trên trận pháp, giúp cho bọn họ có năng lực bố trận, cũng phá trận cơ bản là được rồi.
Nhờ hiệu quả của Thánh Sư Quang Hoàn, tất cả đám người Tô Tiên Nhi, đều chìm sâu vào trạng thái cảm ngộ.
Nắm giữ cơ sở trận pháp cũng không khó.
Sau khi hắn giảng giải xong, tất cả đều có thu hoạch.
Sở Huyền truyền Thông Thiên Kiếm Quyết bản hoàn chỉnh cho Đinh Việt, vốn là muốn đợi đến lúc hắn đột phá Thiên Cảnh mới truyền thụ, nhưng dựa vào cảm ngộ kiếm đạo hiện tại của Đinh Việt, hắn đã có thể lĩnh ngộ toàn bộ Thông Thiên Kiếm Quyết.
Vương Lạc cũng giống vậy.
Tô Tiên Nhi cùng Đinh Việt đều trở về Tiểu Thế Giới, thử bố trí trận pháp.
Vương Lạc thì ở lại.
Hắn đã có một ít cảm ngộ, dùng trận pháp để hỗ trợ luyện đan, thậm chí kết hợp trận pháp vào thủ pháp luyện đan.
Biến đan dược thành vũ khí sắc bén để giết địch.
Sở Huyền có chút tán thưởng với ý nghĩ của hắn, còn bỏ sức ra giảng giải chuyên sâu cho Đinh Việt về phương pháp vận dụng.
Sau đó Vương Lạc cũng trở về Tiểu Thế Giới cảm ngộ.
"Bình Phàm, có cảm ngộ được gì không? "
Sở Huyền liếc nhìn Sở Bình Phàm, hỏi một câu.
Thiên phú Sở Bình Phàm rất đặc biệt, tuy là rất hiền lành, hơn nữa còn có bộ dáng khờ khạo, nhưng thật ra nó không hề ngu dốt.
Người có thiên phú cực đạo, làm sao có thể ngu dốt được?
"Con có một chút cảm ngộ, vung đao hạ trận, đao của ta là trận, trận cũng là đao, đao nào cũng là của ta!" Sở Bình Phàm ngẩng cái đầu nhỏ, trả lời.
"Có chuyện gì khó hiểu sao? "
Sở Huyền xoa nhẹ trên đầu nó.
"Có một chút. "
"Con nói ra xem nào. "
Sở Huyền giảng giải một ít vấn đề giúp Sở Bình Phàm, sau đó cho nó quay trở về không gian càn khôn suy ngẫm.
"Ký chủ trạch đủ mười năm lẻ ba ngày, ban thưởng một rương Thiên Huyền đan. "
Thiên Huyền đan, đúng là đan dược giúp võ giả Thiên Cảnh tu luyện, hệ thống chính là đại gia, mỗi lần ban thưởng đều là một rương.
Sau khi được lột xác, Sở Huyền ăn rất nhiều Thiên Huyền đan, mỗi lần hắn ăn cũng không chỉ một viên, mà là một bình.
Ba người Tô Tiên Nhi đều ở trong Tiểu Thế Giới cảm ngộ trận đạo, làm sao để vận dụng trong chiến đấu, tất cả đều có thu hoạch.
Vương Lạc thì luyện chế ra đan dược đặc biệt, không chỉ dùng linh dược làm tài liệu, mà còn dùng đủ loại tài liệu luyện khí, dùng trận pháp khắc vào trên đan dược.
Mỗi viên đan dược, chính là một bộ trận pháp.
Đinh Việt thì dùng Thông Thiên Kiếm Quyết làm trụ cột, sáng tạo ra kiếm trận.
Tô Tiên Nhi cũng có cảm ngộ phương thức tận dụng trận pháp.
Sở Huyền rất vui vẻ, không hổ danh là thị nữ cùng đệ tử của mình, quả nhiên thiên phú cũng không kém, đương nhiên cũng là nhờ mình dạy tốt.
Tác dụng của Thánh Sư Quang Hoàn cũng không thể thiếu.
Sở Bình Phàm vẫn một mực luyện đao, hôm nay hắn bổ ra một đao, phảng phất có kèm theo hiệu quả trận pháp, mặc dù vẫn chưa hoàn thiện, nhưng cũng có thể xem là có chút thành tựu.
Gia tăng thêm trận pháp, chẳng qua chỉ giúp Sở Bình Phàm có thêm thủ đoạn mà thôi, chỗ bá đạo nhât của nó, chính là bí thuật sát phạt của cực đạo.
Nhưng nếu muốn dung hợp trận pháp cùng sát phạt chi thuật của cực đạo, cũng không phải là chuyện dễ dàng, ít nhất là hiện tại Sở Bình Phàm không thể làm được.