Chương 253. Lại gặp hổ !
Editor: Kingofbattle
Hả?
Sở Huyền hơi giật mình, Vương Lạc lại bị đuổi giết ?
Lực lượng mà mình để lại trên người hắn cũng chưa bị kích thích, cho nên vẫn chưa gặp nguy hiểm trí mạng, hơn nữa Vương Lạc rất nghe lời, không gặp phải tình huống khó khăn, tuyệt đối sẽ không sử dụng thủ đoạn bảo mạng mình lưu lại.
Trốn vào Bắc Châu Cổ Địa, đạt được khí vận Đế khí?
Không hổ danh là khí vận chi tử, đã gặp nguy hiểm còn tiện tay nhặt được bảo vật.
Sở Huyền cũng không tiếp tục xem Vương Lạc, đối với khí vận chi tử, nguy hiểm thường đi cùng với kỳ ngộ.
Không có chết dễ như vậy.
Hiện tại hệ thống ban thưởng, là Đốn Ngộ Khí Vận Đại Đạo.
Khí vận đại đạo là thứ rất bí ẩn, huyền diệu, cũng chính là thứ khó khăn nhất trong vô số đại đạo, rất khó đốn ngộ và nắm giữ.
Sở Huyền rất kích động, Đốn Ngộ Khí Vận Đại Đạo, có nghĩa là hắn đạt được một đạo pháp môn khí vận, có thể sử dụng Khí Vận Như Ý cùng Trấn Vận Đạo Đỉnh dễ dàng hơn, càng có khả năng phát huy ra toàn bộ uy lực của hai món này.
Hắn liền nhận lấy phần thưởng.
Chỉ một thoáng, Sở Huyền tiến vào một loại trạng thái huyền diệu khó giải thích, trong mơ hồ, dường như đang trở lại trên đại đạo.
Đây là một loại trạng thái đốn ngộ rất huyền diệu.
Khí vận là gì?
Đây là thứ rất khó giải thích, huyền diệu và thần bí, không cách nào diễn tả được.
Không biết đã trôi qua bao lâu, Sở Huyền đã tỉnh lại từ trong trạng thái mơ màng.
Giờ khắc này, hắn đã có hiểu biết rõ ràng đối với khí vận.
Trên người hắn lượn lờ một đạo khí tức mờ mịt huyền ảo kỳ bí.
Phảng phất có thể kiểm soát tất cả khí vận trên thế gian.
Đây là khí vận đại đạo.
Sở Huyền thở dài một hơi, khí vận chi đạo quá huyền diệu, cũng quá cường đại.
Nếu như tu luyện khí vận đại đạo tới cảnh giới đại thành, có thể tránh được vô số nguy hiểm, cũng sẽ gặp được rất nhiều vận may.
Người ở nơi nào, ở đó sẽ có cơ duyên.
Gặp nguy hiểm sẽ có cường giả giúp đỡ.
Thậm chí giết người cũng không cần tự mình ra tay!
Đây là một trong những đại đạo, rất khủng bố và huyền ảo.
Hiện giờ Sở Huyền chỉ có thể xem là mới nhập môn khí vận chi đạo mà thôi, không tính là đại thành, càng không thể khống chế khí vận chi đạo.
Khó trách mỗi một khí vận chi tử, khi gặp nguy hiểm đều có thể hoá lành, tùy tiện đi đường đã đụng phải kỳ ngộ.
Khí vận chi tử trong tay hắn, chỉ có ba người ở bên ngoài, tỷ lệ kích hoạt phần thưởng còn chưa đủ nhiều.
Phải cố gắng thu thêm vài gã khí vận chi tử thì mới được.
Nghĩ lại lúc trước mình không thu Tiêu Lương làm đệ tử, bây giờ lại cảm thấy có chút hối hận.
Hắn một mực ở bên ngoài du lịch, thời gian cũng không ngắn, tất nhiên gặp được rất nhiều cơ duyên, có thể ngẫu nhiên kích hoạt phần thưởng.
Gia hoả Đinh Việt kia, mang theo Địa Mạch Chi Linh tiến vào biên giới Nam châu, hy vọng hắn có thể ngẫu nhiên kích hoạt thêm phần thưởng.
Sở Huyền lấy Vạn Thiên Kính ra, rót linh lực vào, bắt đầu ngẫu nhiên liên thông tới vực khác.
Gần đây quá chăm chú tìm kiếm cường giả Đạo cảnh, mà quên sử dụng Vạn Thiên Kính.
Phải thường xuyên sử dụng mới được.
Lỡ như tìm trúng một gã khí vận chi tử thì sao?
Ào Ào Ào'!
Trong gương xuất hiện hình ảnh sóng lớn.
Sở Huyền ngắt Vạn Thiên Kính, lại tiếp tục rót linh lực vào.
Vùng biển này, hắn liên thông rất nhiều lần, mỗi lần đều không thu hoạch được chút gì, chỉ thấy toàn nước với sóng.
Sở Huyền không rõ ràng lắm, rốt cuộc vùng biển kia là chỗ nào trên Cửu vực.
Có lẽ là tất cả vực đều được ngăn cách bởi đại dương.
Lần thứ hai, liên thông đến một sơn cốc.
Ngoại trừ vài con yêu thú nhỏ, cũng không có gì lạ.
Sở Huyền tiếp tục liên thông lần thứ ba.
Lúc này đây, hình ảnh xuất hiện, là một ngọn núi nhỏ trơ trụi.
Trên đỉnh núi, có một mãnh hổ đang nằm sấp.
Con mãnh hổ này, rất giống với hổ Siberia, chẳng qua là cơ thể to lớn hơn.
(Hổ Siberia, hổ Amur, hổ Triều Tiên, hổ Ussuri hay hổ Mãn Châu hoang dã; biệt danh: "Chúa tể rừng Taiga", là một phân loài hổ sinh sống chủ yếu ở vùng núi Sikhote-Alin ở phía tây nam tỉnh Primorsky Krai của vùng Viễn Đông Nga)
Nhìn thế nào, cũng giống một con mèo lớn.
Nhìn thấy hổ, Sở Huyền không nhịn được nhớ tới Hổ Thái trong Đại Đạo Hội, lão tổ Thiên Hổ tộc, khi sợ sẽ giả ngây thơ.
Lão hổ nằm sấp trên đỉnh núi xơ xác, hai mắt nhắm hờ, rất uể oải, giống như gặp phải đả kích, đã mất hùng tâm tráng trí.
Đây là một lão hổ bị thuần phục?
Sở Huyền phát hiện con hổ này, không phải là yêu thú bình thường, trong ánh mắt của nó, có thể nhận ra ánh mắt có tính người.
Yêu tộc?
Thứ đầu tiên Sở Huyền nghĩ tới chính là Yêu tộc, có trí tuệ, có đủ biến hóa năng lực yêu.
Phần lớn yêu thú đều có một tia huyết mạch yêu tộc rất mỏng manh, cũng không thể xem là yêu tộc, chỉ có thể gọi là yêu thú.
Bởi vì là yêu thú, nên dã tính vẫn còn, chỉ có thể xem là thú.
Yêu tộc thì lại khác, chủng tộc này có đủ trí tuệ, còn biết cách tu luyện, luyện khí, thậm chí là học tập.
Điểm mấu chốt nhất, là bọn chúng có thể hóa hình.
Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa yêu thú và yêu tộc.