Chương 322. Thua quá nhanh !
Editor: Kingofbattle
"Ngươi có thể tiếp ba thương của ta, cũng xem như có thực lực. "
Tiêu Lương liếc nhìn thanh niên nằm dưới đất, bèn nói một câu.
Ba thương!
Tất cả mọi người đều kinh hãi, vị tán tu này là ai, chắc chắn sau lưng hắn có cường giả.
Nếu không, thì tại sao có thực lực mạnh đến bực này.
Ngay cả Đế Cảnh cấp bậc thiên kiêu, cũng chỉ ba thương là bại trận, thực lực quá sức tưởng tượng.
Lại có một gã thanh niên bước ra, chặn đường Tiêu Lương.
"Rất tốt, trong tán tu lại xuất hiện cường giả bực này, quả là dịp may khó gặp, nếu như ngươi có thể thắng ta, cửa ải này xem như ngươi thông qua. "
Thanh niên này cũng dùng trường thương.
Trong đám người truyền đến tiếng xì xào to nhỏ.
"Hắn là Tiêu Bình, là một trong những tuyệt đỉnh thiên kiêu của Tiêu gia, chỉ sợ kẻ này phải dừng bước tại đây."
"Đâu chỉ là dừng..., Tiêu Bình làm người rất hiểm độc, chịu thua đồng nghĩa với cái chết. "
"Cũng chưa chắc, sau lưng của gã kia cũng có cường giả. "
"Có cường giả làm chỗ dựa thì thế nào? Tiêu bình không có phá hư quy tắc, hắn có Tiêu gia chống lưng, chỉ là cường giả tán tu, chẳng lẽ dám đối nghịch cùng Tiêu gia?"
Tiêu Lương không để ý đến những âm thanh bàn tán kia.
Khóe miệng hắn nhếch lên, lộ ra một nụ cười khinh thường.
"Tiêu Bình Tiêu gia? Nói nhăng nói cuội trước mặt ta, chỉ là kẻ vứt đi. "
"Chẳng lẽ ngươi muốn tìm chết? "
Sắc mặt Tiêu bình lạnh lẽo, đã lộ ra sát cơ.
Tiêu Lương xem thường cười nói: "Tiêu Bình ngươi, lòng dạ quá hẹp hòi, không phải muốn ra mặt giết ta sao? Dù có thắng ngươi, thì ta cũng không dễ gì qua ải này. "
"Một điểm tâm tư của ngươi, vẫn không thể qua mắt ta được. "
"Đi tìm chết! "
Tiêu Bình đột nhiên ra tay, đâm ra một thương, nhanh như tia chớp.
Đây chính là đánh lén.
Đám người đứng ngoài xem, không ít người đều lộ ra sắc mặt coi thường.
Tiêu Lương vẫn đứng bất động, chờ đến khi mũi thương của Tiêu Bình đến gần ba thước, đột nhiên bị chậm lại.
Đây là năng lực của Mạn Đằng!
Vì muốn dùng lực lượng mạnh nhất đả kích Tiêu bình, phá hủy tâm cảnh của hắn, nghiền ép sự kiêu ngạo của hắn, Tiêu Lương đã sử dụng năng lực của Mạn Đằng.
Một thương của Tiêu Bình đã chậm lại, chỉ trong nháy mắt Tiêu Lương đâm ra một thương cực nhanh, một kích rất đơn giản bình thường.
Nhưng mà, chính một thương này, lập tức đâm xuyên Tiêu Bình.
Trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài, như diều đứt dây.
Trong mắt của những người vây xem, thì Tiêu Bình rút thương đánh lén, kết quả bị người đánh bay.
Thua rất gọn gàng, ngay cả một chút sức phản kháng cũng không có.
So với hai người trước còn thảm hại hơn.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, trợn mắt há mồm nhìn Tiêu Bình đang nằm dưới đất.
Đánh lén cũng thôi đi, nhưng lại bị thua thảm như thế, một chút sức chống cự cũng không có.
Một thương đã bị đánh bay.
Chuyện này khiến mọi người nảy sinh nghi ngờ, danh tiếng thiên kiêu của hắn, có phải là mua danh chuộc tiếng hay không ?
"Thực lực Tiêu Bình, có hơi yếu à.... "
Có người không nhịn được, lên tiếng.
"Không chỉ yếu đâu, mà là rất yếu, ta cũng hoài nghi, tên tuổi hắn lớn như vậy, có phải do Tiêu gia thổi phổng hay không? "
"Khó nói lắm, nghe nói Tiêu gia đời sau thua đời trước, cũng có khả năng vì mặt mũi, nên thổi phổng ra một tên thiên kiêu. "
Tiêu Bình cũng phát mộng, thực lực chân chính của hắn còn chưa kịp thi triển, đã bị người đánh bay.
Chỉ trong giây phút ngắn ngủi, tựa hồ hắn cảm giác thân thể bị chậm lại, sau đó đã bại trận.
Nghe được lời ra tiếng vào của mấy người xung quanh, hắn tức đến mức không nhịn nổi mà phun một ngụm máu.
Ánh mắt nhìn về phía Tiêu Lương, tràn đầy oán hận.
"Còn đứng ngây ngốc ở đó làm gì, cùng xông lên..., chẳng lẽ cho hắn vượt qua sao?"
Tiêu Lương lộ vẻ khinh miệt, cười nói: "Phế vật, giết ngươi cũng làm bẩn thương của ta! "
Vẫn cầm thương đi về trước, vây công thì sao?
Đế Cảnh, không thể nào ngăn cản bước chân của mình!
......
Thỉnh thoảng Sở Huyền sẽ chú ý một chút, sự tình tán tu xông cửa ải, không ít tán tu Đế Cảnh, hoặc là bị bại phải rút lui, không còn cơ hội tham gia tranh đoạt.
Hoặc là bị một ít Đế Cảnh toạ trấn giết chết.
Tán tu có thể thông quan, đã ít càng thêm ít.
Tranh đoạt danh ngạch lần này, đều thuộc về mấy thế lực lớn, không có bao nhiêu tán tu tranh giành.
Trận đại chiến trước đó, vô số cường giả chết đi.
Đương nhiên bảo vật ở bên trong sẽ chất đống.
Cũng có một ít truyền thừa của cường giả lưu lại trước khi chết.
Bị hút vào không gian thời gian dài như thế, linh thảo lúc trước còn nhỏ, không chừng đã trở thành thiên tài địa bảo.
Trong đó, quan trọng nhất chính là 5 món khí vận chi bảo của Bắc Vực, cũng là mục tiêu của tất cả thế lực lớn.
Có thể chia làm một phe Tần Doanh, một phe Thần cảnh nhân tộc, một phe thần lão Ma tộc, cùng với những người khác.
Bất luận là ai, hoặc thế lực nào, nếu giành được khí vận chí bảo, thì có thể mạnh mẽ quật khởi.
Nếu là tập hợp đủ 5 món khí vận chí bảo, có khả năng rất lớn quật khởi, trở thành Nhân Vương Bắc Vực.