Chương 351. Nhân Vương Lạc Tân Bạch !
Editor: Kingofbattle
Chiến Ma Cổ Địa chưa mở ra, nhưng một ít địa danh nổi tiếng ở Nam Châu, theo pháp tắc thiên địa dần khôi phục, đã lộ ra từ không gian.
Dẫn tới một hồi tranh đấu.
Tất cả thế lực lớn, đều mong muốn chiếm giữ, tranh đoạt bảo vật ở bên trong.
Đám người Đinh Việt cũng tham gia.
Gần như là dùng tư thái nghiền ép, đá đít tất cả người tranh đoạt.
Tất cả cường giả thế lực lớn ở Bắc Vực, thấy hậu bối của mình bị khi dễ, đang muốn ra tay, nhưng đúng lúc này, Đỗ Nguyên lại phát huy tác dụng.
Hắn dùng thân phận cường giả Thiên Cảnh, khiến cho một số người bị khiếp sợ.
Đã có cường giả Thiên Cảnh trấn thủ, như vậy tất cả cường giả của mấy thế lực lớn, sẽ không nhúng tay vào chuyện của lớp hậu bối, đây là ăn ý lẫn nhau.
Đương nhiên, nguyên nhân cũng do không xuất hiện trọng bảo quý hiếm.
Nếu không, đám bọn họ cần quan tâm cái cóc khô gì, bất chấp ra tay tranh cướp.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã trôi qua một năm.
Nam Châu nổi gió phun mây, đám người Tân Nguyên Phong, trải qua đoạn thời gian rất cực khổ, bị thương đã thành thói quen rồi.
Tần Doanh chậm chạp không lộ mặt, bọn hắn càng ngày càng tuyệt vọng.
Tào Thiên Nhất thì càng thêm liều lĩnh.
"Ký chủ trạch đủ 21 năm, ban thưởng một đoàn Hỗn Độn chi khí. "
Sở Huyền hơi sững sờ, hắn không ngờ phần thưởng lại là Hỗn Độn chi khí, hẳn là sau này mỗi năm, phần thưởng đều là Hỗn Độn chi khí?
Vội vàng nhận lấy Hỗn Độn chi khí.
Lại có thêm một đoàn Hỗn Độn chi khí, tốc độ rèn luyện cùng lột xác đạo tắc lại gia tăng thêm một bước, khoảng cách đột phá Đạo cảnh 3 quan cũng gần hơn.
Sở Huyền theo thói quen lấy ra Hỗn Độn Diễn Đạo Kính, tìm kiếm cường giả Đạo cảnh trở lên.
Bên trên mặt kính, kim định hướng xoay tròn, sau đó xuất hiện hình ảnh.
Đây là một hòn đảo chim hót hoa nở, có vài người cư trú, mà ở trong một lương đình ở giữa đảo, có một vị văn sĩ trung niên nho nhã đang ngồi. ( lương đình : chòi nghỉ mát)
Bên cạnh vị văn sĩ này, một vị nữ hết sức xinh tươi đang ngồi cạnh, đang châm trà giúp hắn, gương mặt ẩn tình, ánh mắt lại dõi theo mấy người phía ngoài lương đình.
Sở Huyền thấy một màn như vậy, không khỏi thở dài, đúng là một đôi trai tài gái sắc, có lẽ đây chính là ái tình.
Bên trên mặt kính đã xuất hiện tin tức.
Người mà Hỗn Độn Diễn Đạo Kính tìm thấy , đúng là văn sĩ trung niên kia.
Vừa nhìn đã biết là người có học thức.
Là loại đọc thuộc làu văn thư ngũ kinh.
Tuấn tú nho nhã, tu vị lại mạnh mẽ, khó trách có giai nhân ái mộ.
"Lạc Tân Bạch, vị Nhân Vương thứ hai của Đông Vực, tu vi Đạo cảnh 15 quan, nhận được truyền thừa Khai Đạo giả Côn Hà, đăng đỉnh Nhân Vương Đông Vực, dùng đại nghị lực, đại trí tuệ, bản thân luôn muốn tìm ra còn đường riêng cho mình......"
Sở Huyền: "! ! ! "
Không ngờ chính là Lạc Nhân Vương!
Là lão tổ tông của Tần Doanh!
Hắn nhịn không được mà ngẩng đầu, bên ngoài tộc địa Sở gia, vị lão tổ Thần cảnh Lạc gia đang núp trên không trung, không biết là hậu duệ đời thứ mấy của Lạc Tân Bạch.
Tuyệt thế cường giả Đạo cảnh 15 quan!
Đúng là duyên phận....
Hơn nữa, Lạc Tân Bạch từng là đệ tử Côn Hà.
Vị Nhân Vương thứ hai Đông Vực, chẳng lẽ Côn Hà chính là vị Nhân Vương đầu tiên?
Nhưng mà danh tiếng của Nhân Vương Côn Hà, không thể bì kịp Lạc Tân Bạch, hiện giờ Đông vực chỉ biết Lạc Nhân Vương, mà không biết tới Côn Nhân Vương.
Có lẽ nguyên nhân do Côn Hà đã vấn đỉnh Nhân Vương quá lâu rồi, cho nên không còn ai biết tới.
Sở Huyền lại điểm lên mặt kính, thôi diễn ra tin tức vị giai nhân bên cạnh Lạc Tân Bạch.
Tu vi cũng không tính là mạnh, Đạo cảnh 2 quan, là nữ nhân của Lạc Tân Bạch.
Lại điểm thêm trên mặt kính, thôi diễn lần lượt tin tức những người còn lại, cũng dần lộ ra.
Không hổ danh là Nhân Vương, làm sao có thể yêu một người?
Lạc Tân Bạch có tất cả bốn vị đạo lữ, nữ nhân bên trong lương đình, hẳn là chính cung, cũng là người có tu vi mạnh nhất.
Còn có một vị đạo lữ, có tu vi Đạo cảnh 1 quan.
Hai người còn lại đều là Thần cảnh cực hạn, có thể xem là nửa bước Đạo cảnh, trên người đã mơ hồ sinh ra đạo vận.
Nếu không có gì bất ngờ, đột phá Đạo cảnh 1 quan cũng không khó.
Không hổ danh là Nhân Vương....
Thiên phú của đạo lữ cũng cực kỳ yêu nghiệt, chắc hẳn bốn vị nữ tử này, trước đó đều là tuyệt đại giai nhân ở Cửu vực!
Ngoại trừ bốn vị đạo lữ, trên đảo còn có ba người con của Lạc Tân Bạch.
Hẳn là được sinh ra sau khi hắn ẩn cư.
Hai nam một nữ, cũng đã là Thần cảnh đỉnh phong.
Đúng là hổ phụ sinh hổ tử, quả nhiên thiên phú cũng không tầm thường.
Xem bộ dáng đơn thuần của mấy người này, khẳng định là chưa từng rời đảo, chưa từng trải sự đời.
Không có tiếp tục xem nữa, Sở Huyền trực tiếp kéo Lạc Tân Bạch gia nhập Đại Đạo Hội.
Lạc Tân Bạch đang thư thả uống một ngụm trà, thì bỗng nhiên biến sắc, đứng bật dậy.
"Tân Bạch, có chuyện gì vậy?"