Chương 132
Trọng Nam Khinh Nữ
Kỳ thật vốn dĩ bản tính của Khương Anh Tử có chút cố chấp.
Có thể nói, một bộ phận cố chấp bên trong tính cách của Lý Dĩnh Uyển, chính là được di truyền từ mẫu thân.
Mà đời này, Khương Anh Tử trải qua việc trượng phu của mình chết thảm.
Người một nhà bị cừu nhân, xem như con chó lôi từ trong nhà, mang đến nơi hẻo lánh vùng ngoại ô. Kỳ thật nàng rất rõ ràng một điều: Nếu như đêm hôm đó không có thiếu niên thần kỳ này từ trên trời giáng xuống.
Như vậy mình cùng hai đứa bé, vận mệnh đêm hôm đó, muốn bao nhiêu thê thảm sẽ có bấy nhiêu thê thảm!
Sống là khẳng định không sống được!
Thậm chí, mình cùng con gái, cho dù là chết, cũng phải trải qua một phen lăng nhục.'
Mà con trai của mình, khẳng định cũng sẽ bị đối phương tàn nhẫn giết chết.
Một nhà Lý Gia, đều sẽ bị diệt môn, trảm thảo trừ căn!
Trượng phu chết thảm, Khương Anh Tử đã mất đi chỗ dựa lớn nhất và cũng là duy nhất trong cuộc đời vài thập kỷ của mình.
Đêm hôm đó, mình cùng với hai đứa con, bị người coi như chó không có chút nào tôn nghiêm kéo đi, phảng phất tại dưới chân của đối phương họ giống như là cỏ dại có thể tùy ý chà đạp, tùy ý xử trí…
Khiến cho trong lòng Khương Anh Tử sợ hãi thật sâu!
Cho dù đã được cứu ra mấy tháng, nhưng kỳ thật không có một ngày là cô không sợ hãi!
Thế là, tính cách nguyên bản chỉ là có chút cố chấp, liền trở nên triệt để cực đoan!
Lý Dĩnh Uyển vẫn còn trẻ con, suy nghĩ không đầu không đuôi.
Nhưng Khương Anh Tử là người trưởng thành, cô cẩn thận nghĩ tới chuyện này.
Đến cùng đêm hôm đó vì sao Trần Nặc lại từ trên trời giáng xuống, đến cùng vì sao lại xuất thủ cứu cả một nhà của mình, Trần Nặc rốt cuộc là ai…Tất cả những điều này, mặc dù nghĩ mãi mà không rõ.
Nhưng có một điều, Khương Anh Tử lại rất rõ ràng.
Thiếu niên này, bỗng nhiên xuất hiện, cứu vớt cả một nhà ba mẹ con mình —kỳ thật hắn chỉ vì đứa con gái Lý Dĩnh Uyển này!
Mặc dù không biết vì sao hắn lại nhận biết con gái mình, vì sao lại xuất thủ.
Nhưng xác thật, hắn chính là vì con gái mình mà tới!
Điểm này, mặc dù không có chứng cớ xác thực, nhưng Khương Anh Tử cũng đã sống bốn mươi năm, cô tin vào hai mắt của mình không có mù!
Hơn nữa mấy tháng nay, kỳ thật Khương Anh Tử trải qua cũng không quá tốt, nàng từ đầu đến cuối cảm nhận được áp lực ở khắp mọi nơi, như giẫm trên băng mỏng.
Lý Gia là xuất thân từ bên trong lùm cỏ.
Trượng phu của mình là Lý Đông Hách cũng tốt, còn có Hà Chính Tể cũng được, đều không phải là người có đại bối cảnh gì, đều là sinh ra ở lùm cỏ. Có thể đánh ra phần gia nghiệp như thế này, dựa vào liều, dựa vào hung ác!
Nhưng một người phụ nữ như mình có cái gì? ?
Làm công việc liên quan tới vận tải đường thuỷ, mặc dù mượn nền kinh tế của đất nước trong mười năm cất cánh bay lên… Nhưng thời điểm lập nghiệp, ai mà không mang theo một chút sắc thái nửa hắc nửa xám?
Trượng phu Lý Đông Hách chết rồi, Hà Chính Tể chết rồi… Như vậy công ty sau này, liền hoàn toàn rơi vào trạng thái kẻ mạnh kẻ yếu tranh đấu!
Một quả phụ như mình, lại không có bản sự gì lớn, khổ tâm chuẩn bị kỹ, duy trì phi thường vất vả.
Mặc dù hiện tại nhìn xem như an ổn… Nhưng kỳ thật Khương Anh Tử luôn cảm thấy, những thứ này bất quá cũng như tòa nhà trên không, một lâu đài cát trên biển.
Gió thổi qua, nước dâng lên, liền sẽ sụp đổ.
Lúc trượng phu còn sống, Hà Chính Tể cũng dám cấu kết ngoại nhân, mưu đồ hại nhà mình, còn đem trượng phu tươi sống hại chết.
Như vậy về sau đâu?
Huống chi nhà mình đã là cô nhi quả mẫu.
Huống chi trong công ty, không có trượng phu Lý Đông Hách, không có Hà Chính Tể, hai cái lãnh tụ của công ty từ khi lập nghiệp.
Một người phụ nữ như mình có thể thật sự trấn trụ được tràng diện này hay không.
Cô nhi quả mẫu, nắm trong tay một phần tài phú cùng sản nghiệp lớn không lớn nhưng nhỏ không nhỏ như vậy.
Không có ai nghĩ cách sao?
Hiện tại không có, vậy sau này đâu?
Hiện tại rất nhiều người còn chưa kịp thể hiện ra ác ý mà thôi.
Trượng phu bị cảnh sát xác định tử vong, sau khi mình ra mặt chủ trì công ty, kỳ thật đã có không ít tập đoàn hoặc là thế lực, mơ hồ đối với mình để lộ ra một chút ý đồ chiếm đoạt.
Liền như là một đứa bé ba tuổi, cầm trong tay tài sản ức vạn đi trên đường. Cái này thực sự quá nguy hiểm.
Khương Anh Tử rất sợ!
Trung Quốc có câu chuyện xưa, thất phu vô tội, hoài bích có tội.
Nàng sợ sau này, nói không chừng ngày nào đó, Lý Gia bởi vì lại bị thế lực nào nhìn trúng, mưu đoạt, sau đó ba người mẹ con nàng, lại một buổi tối bị người từ trong nhà mình, coi như chó hoang đồng dạng kéo ra ngoài, sau đó mặc người khi nhục cùng ngược sát!
Chuyện như vậy, từng có lần thứ nhất, khó đảm bảo không có lần thứ hai.
Không có Hà Chính Tể, chẳng lẽ liền không có người khác?
Không có hai anh em nhà họ Xa, về sau chẳng lẽ liền không có người khác?
Trượng phu bị đã điều tra ra, là sau khi bị người giết, nhét vào bình sắt trám đầy xi măng rồi ném vào trong biển.
Khương Anh Tử mấy lần gặp ác mộng.
Nàng mơ thấy con của mình, cũng bị người nhét vào bình sắt rồi trấm đầy xi măng, sau đó lại bị ném vào bên trong biển!
Khương Anh Tử sợ, nàng cực sợ.
Khương Anh Tử không phải không nghĩ tới, đem công ty bán đi.
Có thể bán rồi lại như thế nào?
Cô nhi quả mẫu cầm trong tay gia tài ức vạn, chẳng lẽ không sợ có ác lang tới cửa sao?
Về phần vứt bỏ gia nghiệp, không lấy một xu chạy mất… Loại ý nghĩ này liền không cần đề.
Nhược điểm của bản tính con người chính là có chết cũng phải bảo vệ được thứ mà mình không dễ dàng có được.
Chồng mình vì gia nghiệp này, ngay cả mệnh đều mất đi, Khương Anh Tử sẽ không công ném đi ức vạn gia sản?
Huống chi, nàng còn có con trai!
Chẳng lẽ để con của mình, từ một con em nhà giàu tương lai sáng rạn, một chút liền biến trở về giai cấp cỏ dại?
Là người, cũng sẽ không nguyện ý.
Như vậy, cũng chỉ có thể tìm ô dù cho con của mình!
Tục xưng, ôm đùi.
Sau khi tiếp nhận công ty, Khương Anh Tử đã như có như không cảm giác được ngoại giới có người đang ngấp nghé gia sản của mình.
Nhưng những người ngấp nghé này, tại vài ngày trước, sau khi thi thế của Hà Chính Tể bị vớt lên, cũng bị cảnh sát chính thức chứng thực tử vong, một chút liền hoàn toàn rụt trở về.
Cái này là cái gì đây?
Đây chính là lực uy hiếp.
Những thế lức ngấp nghé sản nghiệp nhà mình kia, không phải không tham lam, mà là trong chốc lát không mò ra được tình huống. Hà Chính Tể chết thảm, để những người kia tạm thời thu hồi ánh mắt tham lam.
Nhưng loại khắc chế này, sẽ không quá lâu dài.
Một khi lâu dần, cô nhi quả mẫu Lý gia bộc lộ ra việc kỳ thật không có căn cơ gì để dựa vào và thật sự mềm yếu, như vậy những ác lang kia, khó đảm bảo được bọn chúng sẽ không cùng nhau tiến lên, đem tài phú cùng sản nghiệp của Lý gia cướp đi.
Thuận tiện, cũng sẽ đem ba người cô nhi quả mẫu, xé thành mảnh nhỏ, trảm thảo trừ căn.
Vì Lý Gia.
Chuẩn xác mà nói, là vì con của mình, vì tương lai để con mình có thể nắm giữ sản nghiệp tài phú của Lý gia, có thể có một cái chỗ dựa kiên cường.
Khương Anh Tử quyết định ra hạ sách này.
Dù sao… Nam Triều Tiên cũng là loại quốc gia có tư tưởng trọng nam khinh nữ cực kỳ nghiêm trọng.
Hi sinh một đứa con gái, có thể đổi lấy con trai mình chấp chưởng Lý Gia, có đầy đủ thời gian cùng không gian trưởng thành.
Khương Anh Tử cảm thấy, đáng giá!