Chương 343
Ta Có Thể Chờ Đợi
Đầu lưỡi thiếu nữ mềm mại, nhưng có chút vụng về, phảng phất không có kinh nghiệm gì, chính là rất cố gắng nhẹ nhàng cắn môi Trần Nặc.
Trần Nặc bắt đầu bị động, nhưng rất nhanh, trong lòng bốc cháy, bắt đầu đáp lại…
Một lát sau, trong bóng tối, Nivel thở hổn hển co rúm về phía sau, đầu đặt lên vai Trần Nặc, trán nhẹ nhàng cọ xát vào cổ Trần Nặc.
Trong bóng tối, giọng nói của cô gái rất nhẹ nhàng:
"Trần Nặc, ta thực sự thích ngươi, ngươi đừng đẩy ta ra khỏi cuộc sống của ngươi được không?
Nếu như nhất định phải đẩy ra, đừng đẩy quá xa…
Được không…"
Thật khó để mô tả bằng lời nói chính xác, Trần Nặc đã xem bộ phim với tâm trạng như thế nào.
Trên thực tế sau nụ hôn đó, tâm tư Của Trần Nặc đã hoàn toàn không còn đặt vào nội dung phim, mặc cho thiếu nữ bên cạnh tựa vào vai mình, hai người tựa vào, cứ như vậy lẳng lặng, trải qua một giờ còn lại của bộ phim.
Những cảnh hiệu ứng đặc biệt thú vị tuyệt vời, thậm chí cuối bộ phim nhân vật anh hùng đã cắt dây leo núi, cùng những kẻ xấu cùng nhau rớt xuống vực sâu đồng quy vu tận… Tình cảnh như vậy, Trần Nặc cũng không có bất kỳ phản ứng nào nữa.
Cô gái bên cạnh, hơi thở rất nhẹ nhàng.
Trái tim Trần Nặc lại mềm mại như vậy.
Trần Diêm La có thể đối với bất luận kẻ nào tâm ngoan thủ lạt, có thể giết người vô hình, có thể mí mắt cũng không chớp một cái.
Nhưng đối với Nivel thì không. Đạo lý tương tự như vậy, cũng được đặt trên người đom đóm, có thể đặt trên người của Ngư Nãi Đường cùng những người khác.
Một đời dây dưa vận mệnh, đồng sinh cộng tử, phụ thuộc lẫn nhau, loại số mệnh dây dưa.
Những người này, là đối tượng duy nhất mà trong lòng Trần Nặc có thể đối xử mềm mại.
Diêm La, là đối với người khác.
Nhưng đối với những người này, Trần Nặc, dù sao cũng chỉ là Trần Nặc.
Sau khi xem xong bộ phim, tâm trạng của Trần Nặc đã hoàn toàn khác với trước khi xem phim.
Câu nói kia của thiếu nữ gần như buông xuống tất cả thận trọng "có được hay không", thật sự đã hỏi đến nơi mềm mại nhất trong nội tâm Trần Nặc.
Nói thật, tâm trạng hiện tại chính là như vậy.
Thậm chí Nivel còn cảm thấy thái độ của Trần Nặc đối với mình, phảng phất so với lúc trước còn ôn nhu hơn một chút.
Cho đến buổi chiều đưa Nivel về khách sạn.
Đứng ở đại sảnh khách sạn, chờ thang máy, Trần Nặc bỗng nhiên nhìn Nivel, hít sâu một hơi.
"Ngươi phải biết, ta có người mình thích rồi, cũng có bạn gái rồi."
"Ta biết, một cô gái tên là Tôn Khả Khả. Ta đã điều tra rất rõ ràng về chuyện của ngươi." Câu trả lời của Nivel khiến Trần Nặc hơi có chút ngoài ý muốn.
Trần Nặc nhíu mày: "Ngươi…"
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm những thủ đoạn ghê tởm đó." Nivel dường như mỉm cười, sau đó, cô nhìn chằm chằm vào mắt Trần Nặc: "Ta có thể…"
Thiếu nữ hít sâu một hơi, chậm rãi nói xong câu này.
"Ta có thể chờ đợi!"
Thế giới này, rất nhiều thứ mỗi ngày, mọi lúc đều thay đổi!
Bây giờ người ngươi thích, chưa chắc ngươi sẽ luôn luôn thích họ.
Bây giờ những người yêu nhau, không nhất thiết phải luôn luôn yêu nhau.
Ta có thể đợi!
Ta tin rằng ta sẽ chờ được đợi cơ hội của ta.
Hơn nữa…
Bạn gái thì đã sao?
Người anh em họ xa xôi của tôi, có một đám cưới thế kỷ, được biết đến trên toàn thế giới, giống như một câu chuyện cổ tích.
Kết quả ra sao? Còn không phải có người phụ nữ khác sao, sau đó kết thúc ảm đạm.
Trần Nặc, ta sẽ đợi! Nhưng mà, ngươi không thể đẩy ta ra.”
Lúc này, thang máy đến, Nivel đến gần Trần Nặc, nhón chân lên, hôn lên má Trần Nặc một cái, sau đó ngọt ngào cười, xoay người vào thang máy.
Trần Nặc lẳng lặng nhìn cửa thang máy khép lại, nhẹ nhàng thở dài, xoay người vừa định rời đi…
Liền nhìn thấy…
Các đó hơn mười mét, vị trí tại quầy lễ tân ở sảnh đợi của khách sạn.
Bạn học lớp trưởng không biết từ khi nào đã đứng đó, vẻ mặt hoảng sợ nhìn mình…
“……”
“……”
" Ngươi, ngươi, ngươi. Trần Nặc, vừa rồi cái kia là là là…"
Trần Nặc mới đi tới, lớp trưởng đã nắm lấy bả vai Trần Nặc, vẻ mặt đều khiếp sợ.
"Ừm." Trần Nặc gật đầu.
"Ngươi ngươi và trợ lý tiểu thư kia…"
"Ừm."
"Mẹ kiếp!!!" Lớp trưởng xoắn suýt nhảy lên: "Mẹ kiếp!! ”
Trong mắt lớp trưởng lóe sáng, ngon lửa nhiều chuyện đang cháy: "Chuyện gì đang xảy ra vậy! Mẹ kiếp! Có chuyện gì đã xảy ra giữa ngươi và cô ấy? Cô ấy, cô ấy… Ta thấy cô ấy hôn ngươi một chút!!”
"Ách… Nụ hôn của người nước ngoài.” Trần Nặc bình tĩnh nói ra như thể không có gì đã xảy ra.
“……Ngươi mẹ nó cho rằng ta là một thằng ngốc sao!!” Lớp trưởng không làm: "Ngươi nghĩ rằng ta không hiểu gì về nụ hôn sao!!”
Được rồi, biên soạn như vậy thật sự có chút khó tin, quả thật có ý đem đối phương xem như đồ ngốc.
【Cảm ơn mọi người ủng hộ mình. Quăng KP để mình có động lực dịch tiếp nhé >.<】