*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng lúc này, một tiếng hét lớn vọng tới từ bên dưới, Kato Yehe xông thẳng lên võ đài.
“Vãi, mặt dày thế, chẳng lẽ định lấy hai đánh một à?”
“Cút xuống mau lên, lẽ nào đám người Tịch các người giống với nước Nam Hàn, không dám nhận thua sao?”
Advertisement
“Không dám nhận thua thì cút đi, cút ra khỏi thành phố Cảng, cút ra khỏi Hoa Hạ…”
“Ngu xuẩn, tất cả im miệng lại cho tao!”
Tiếng mắng mỏ của không ít người khiến Kato Yehe nổi giận, sắc mặt của Kato Koji cũng rất khó coi.
Advertisement
Mặc dù yếu thế hơn Hoắc Nguyên Vũ, nhưng hắn không cần lấy hai đánh một, hắn không muốn mất mặt như thế.
“Yehe kun, nói cho tôi biết lý do đi! Anh không tin tôi sao?”
Giọng nói của Kato Koji âm trầm tột độ, hiển nhiên là rất tức giận. Kato Yehe không hề phát hiện ra, chỉ trầm giọng nói: “Anh xuống dưới đi, tôi muốn xử lý tên đã giết cậu chủ!”
“Cái gì? Hắn tới rồi sao? Để tôi giết hắn!”
Kato Koji hưng phấn vô cùng, giá trị của Diệp Phàm ăn đứt Hoắc Nguyên Vũ.
“Hai người đã bàn bạc xong chưa?”
“Bàn xong rồi thì lên đi!”
Vẻ mặt của Hoắc Nguyên Vũ khá nặng nề, hai chọi một, sẽ là một cuộc ác chiến đây!
“Anh rể, bọn chúng trơ tráo quá, hay là anh lên giúp đỡ đi, anh ấy là anh trai của chị Thanh Thanh đó…”
Hàn Tử Di đứng bên dưới, cảm thấy đám người Tịch chẳng biết xấu hổ gì cả. Vẻ mặt của Hoắc Thanh Thanh cũng rất nghiêm túc, trông như thể muốn xông lên đó.
Người nhà phải đoàn kết đối địch!
Diệp Phàm cười khẽ: “Yên tâm đi, tới lượt anh ra sân rồi!”
Vừa rồi anh nhìn thấy tin nhắn mà Thượng Quan Diên Vũ gửi cho mình, biết tên Kato Yehe này là cao thủ xếp thứ hai trong đội ngũ tới Hoa Hạ lần này.
Nếu đánh bại gã ta thì Kato Ken sẽ không dám hành động lỗ m ãng.
Trên võ đài, Kato Yehe nhìn về phía Hoắc Nguyên Vũ, sau đó bỗng cúi đầu xin lỗi: “Anh Hoắc, coi như chúng tôi thua trận này, có cơ hội sẽ so tài với anh sau”.
Hoắc Nguyên Vũ hơi sửng sốt, anh ta ngơ ngác hỏi: “Các người không đánh nữa hả? Có chắc không? Không định đánh bại võ đạo Hoa Hạ nữa hay sao?”
Kato Yehe lại gật đầu, nhìn xuống dưới võ đài: “Trận này, võ sĩ Tịch Quốc chúng tôi nhận thua, sẽ thay người lên sàn đấu…”
Phớt lờ những lời bàn tán xôn xao bên dưới, Kato Yehe bày ra tư thế mời.
Sau vài lần xác nhận lại, Hoắc Nguyên Vũ cụt hứng nhảy xuống võ đài, đi về phía Hoắc Thanh Thanh.
“Thưa các vị, tôi rất xin lỗi vì đã thay người đột ngột, nhưng xin mọi người cho phép tôi xử lý ân oán cá nhân trước!”