Phản Phái Phải Vô Địch (Dịch)

Chương 13 - Tay nắm nhật nguyệt hái tinh thần, thế gian không người nào như ta 2

Chương 13 - Tay nắm nhật nguyệt hái tinh thần, thế gian không người nào như ta 2


Nam tử còn chưa kịp nói tiếp, đã cảm giác được bả vai bị người bắt lấy, vừa quay đầu lại nhìn thấy một nam tử mặc trường sam màu trắng, đeo trường kiếm, một đôi mắt giống như ẩn chứa kiếm quang.
"Các hạ có chuyện gì sao?"
"Hãy nói ra những tin tức cụ thể mà ngươi biết về Ma Giáo."
"Ta chỉ nghe người khác nói rằng Ma Giáo đã xuất binh trên đường đến Đông Hải, Giáo chủ Chu Khung cũng đến, nghe nói là ngồi trên một con Ma Long Phi Truy."
Nam tử áo trắng nghe xong nhíu mày, xoay người bỏ đi. Hắn trì hoãn nửa ngày mới ngồi xuống ghế. Mấy người khác thấy vậy đều rất tò mò.
"Không phải tình huống gì, người này là ai vậy, mà đem ngươi dọa như thế?"
"Ai, hắn chính là Triệu Lập."
"Cái gì, hắn chính là Trảm Ma Kiếm Triệu Lập đứng đầu Nhân Bảng ư?" Người bên cạnh nghe xong kinh hô một tiếng.
Nhân Bảng do các môn phái chính đạo sáng lập, tập hợp tất cả cao thủ trên đại lục ngoại trừ Yêu tộc và Ma Giáo. Nhân Bảng giới hạn các cao thủ Võ Vương cảnh dưới 40 tuổi, bên trên còn có Địa Bảng và Thiên Bảng, tương ứng với cấp bậc Võ Hoàng và Võ Đế.
Nửa năm trước, đột nhiên xuất hiện một người tên Triệu Lập, mặc trường sam trắng, lưng đeo trường kiếm, một đường khiêu chiến các cao thủ trên Nhân Bảng. Chưa đầy nửa năm, hắn đã leo lên vị trí đứng đầu Nhân Bảng. Về phần vì sao được gọi là Trảm Ma Kiếm, là bởi vì chỉ cần gặp người của Ma Giáo, Triệu Lập tuyệt không lưu lại kẻ sống. Thời gian dần trôi, hắn liền có danh xưng Trảm Ma Kiếm.
"Không hay rồi, không hay rồi, thú triều công thành rồi." Trong thành Lâm Hải một đám người vừa chạy vừa kêu to. Nhất thời tất cả mọi người đều ngừng công việc chạy tới trên tường thành.
Lúc này trên tường thành đã tụ tập rất đông người, các cao tầng của đại môn phái đóng quân ở Lâm Hải thành đều xuất hiện. Ngoài thành bầy thú rậm rạp chằng chịt tập kết.
Rất nhiều người tu vi thấp nhìn ra bên ngoài, chân cũng bắt đầu run rẩy.
"Làm sao có thể như vậy được, lần thú triều trước mới chưa đến năm năm, không đúng, ta không muốn chết a."
"Ngậm miệng lại, chúng ta sao có thể chết được, chẳng lẽ ngươi không thấy nhiều vị đại nhân như vậy cũng đang ở đây sao."
"Ngươi xem, Vô Trần Tăng Liễu Phàm đại sư đứng thứ ba trên Nhân bảng cũng đang ở đây, Cuồng Phong Đao Vương Mãnh đứng thứ chín trên Nhân bảng. Trảm Ma Kiếm Triệu Lập đứng đầu Nhân bảng đều đang có mặt."
"Vô Thiên thánh tăng đứng hạng tám trên Địa bảng ở bên kia cũng đang hiện diện, nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu."
Đám người bắt đầu hò hét loạn cả lên. Hòa thượng được xưng là Vô Thiên Thánh Tăng nhẹ nhàng ho một tiếng, trong đó xen lẫn một tia Sư Tử Hống, tràng diện lập tức yên tĩnh trở lại.
Vô Thiên Thánh Tăng mặc áo cà sa màu đỏ chắp tay trước ngực nói: "A Di Đà Phật, chư vị thí chủ không cần gấp, thú triều sẽ không kéo dài mãi, bần tăng đã truyền tin tức, nửa ngày sau sẽ có người đến viện trợ."
Cao tầng của các môn phái khác cũng nhao nhao đi ra nói đã thông tri bên ngoài, nửa ngày sau sẽ có người cứu viện.
Lâm Hải thành có đại trận hộ thành, trong thời gian ngắn, yêu thú không thể công vào được.
Thú triều bắt đầu công thành, các đại cao thủ lần lượt nhảy xuống tường thành đi săn giết ma thú. Trong đó một đạo nhân ảnh rất nổi bật, thực lực của hắn tuy không phải mạnh nhất, chỉ có tu vi Vũ Vương đỉnh phong, nhưng hiệu suất của hắn rất cao.
Mỗi lần xuất thủ đều dốc toàn lực, kiếm quang không ngừng lóe lên giữa bầy thú, thu hoạch thi thể thú triều. Mỗi khi hắn sắp hao hết khí lực, chiếc nhẫn trên tay phải của hắn đều sẽ nhẹ nhàng lấp lánh một cái, lập tức hắn lại khôi phục nguyên khí, liên tục phóng ra đại chiêu.
Trên tường thành mọi người không nhìn thấy chiếc nhẫn lấp lánh, chỉ cho rằng hắn thể lực kinh người, công lực thâm hậu. "Quả nhiên không hổ danh Nhân Bảng đệ nhất, danh bất hư truyền."
"Đệ nhất Nhân Bảng quả thật lợi hại, ngươi xem Lệ Trần đại sư đứng thứ ba cùng Vương Mãnh đứng thứ chín đã qua lại nghỉ ngơi nhiều lần rồi."
Ngay cả Vô Thiên thánh tăng cũng chú ý tới Triệu Lập, yêu thú bên này cũng để ý tới.
"Không ổn rồi, mau tránh ra, nhẫn của Triệu Lập đột nhiên lóe lên một đạo hào quang xanh lam theo Triệu Lập dịch chuyển ba trượng."
Một cự trảo đập xuống vị trí Triệu Lập vừa đứng, trực tiếp đánh ra một cái hố sâu năm trượng. Một đạo bạch hổ khổng lồ cao chừng hai mươi trượng lộ ra thân hình.
"Không xong rồi, Triệu Lập, đây là một con yêu hổ Võ Hoàng hậu kỳ, ngươi không phải là đối thủ của nó đâu, mau chạy đi." Phúc Bá trong nhẫn lớn tiếng kêu gào.
Triệu Lập lập tức chạy lên tường thành, mãnh hổ phía sau lại một lần nữa vung ra một cự trảo bay về phía Triệu Lập. Vô Thiên Thánh Tăng và những người khác ở phương xa muốn ra tay tương trợ nhưng đều bị đối thủ quấn chặt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất