Edit: LinhladyNgười đến là một nam nhân tóc dài mặc đồ đỏ rực, quần áo lỏng lẻo, lộ ra một mảng ngực trắng nõn.
Mạc Vân Quả ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ cảm thấy người này lớn lên thật đẹp mắt.
Mặt mày hắn tinh xảo, mũi cao thẳng, môi khinh bạc, dưới ánh mắt nhỏ nhạo còn vương ánh lệ.
Diệp Hành nhìn vẻ mặt dính máu nhưng đôi mắt vẫn thuần tịnh của Mạc Vân Quả, vươn trắng nõn, hung hăn xoa mái tóc như rơm rạ của cô.
"Tiểu Quả Quả ~ không nghĩ tới ta vậy mà có thể nhìn thấy ngươi ~"
Diệp Hành đem Mạc Vân Quả ôm vào trong ngực, giống như cô là trân bảo của hắn vậy.
Người bên cạnh thấy một màn như vậy, kinh ngạc đến nỗi tròng mắt muốn rớt ra luôn!
Đây lag lão đại ngày thường luôn hiên ngang khí phách ngẫu nhiên sẽ bá đạo của bọn họ sao!
Người trước mắt tản ra hơi thở nhu hoà, thật sự là lão đại của bọn họ sao!
Diệp Hành ôm Mạc Vân Quả một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, mắt liếc nhìn về hai người đã trở nên ngốc lăng bên cạnh.
"Trương Tam Lý Tứ, hai người các ngươi làm.cái gì đây hả! Một đứa trẻ cũng không buông tha!"
Ánh mắt Diệp Hành sắc bén quét về phía hai người, thành công làm thân mình hai người run lên, phục hồi tinh thần lại.
Trương Tam, cũng chính là người vạm vỡ ngập ngừng nói: "Đứa bé là người của thôn này, cho nên......"
Câu nói kế tiếp Trương Tam không có tiếp tục nói, nhưng ý tứ kia, người ở đây trừ bỏ Mạc Vân Quả ngoài đều hiểu.
Diệp Hành nghe được lời này sửng sốt, hắn cúi đầu nhìn về Mạc Vân Quả phía ở trong lòng ngực mình, trong mắt xẹt qua một tia đau lòng.
Mạc Vân Quả nâng tay trái không bị gãy của mình đẩy đẩy Diệp Hành, lại phát hiện đẩy không được.
Diệp Hành cảm giác được sức lực "Mỏng manh"của tiểu Quả Quả nhà mình, khóe môi cong lên một nụ cười sủng nịch
"Tiểu Quả Quả, ta là Diệp Hành a ~"
Diệp Hành nói lời này bĩu môi, hướng tới khuôn mặt Mạc Vân Quả "Bẹp" một ngụm.
Mạc Vân Quả:......
Trương Tam Lý Tứ:...... ( mặt hoảng sợ) chết non! Lão đại bọn họ luyến đồng a!
"Đã xảy ra chuyện gì? Ai có thể nói cho ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
"A a a! Đừng hỏi ta, ta đang còn hoảng sợ khi tiểu Quả Quả nhà ta thiếu chút nữa liền đã chết......"
"Nếu ta đoán không sai, cái người Diệp Hành này chính là cái người Diệp Hành kia đi?"
"Cái gì mà Diệp Hành cái này cái kia? Nói rõ ràng không ta quật ngã ngươi!"
"Các ngươi còn nhớ rõ lúc trước có một người vẫn luôn chăm chỉ đánh thưởng không, ngoại trừ tên thổ hào kia, đó là một người tên Diệp Hành người bá chiếm bảng xếp hạng a!"
"Lầu trên ý của ngươi là nói, cái người tên Diệp Hành mà có hệ thống phát sóng trực tiếp của tiểu Quả Quả và cái người tên Diệp Hành đang chiếm tiện nghi của tiểu Quả Quả nhà ta là một?"
"Hình như là có chuyện như vậy......"
"Ta...... A a a a a! Phát sóng trực tiếp của Tiểu Quả Quả còn có thể đến vị diện của chúng ta sao? A a a! Kích động quá! Khi nào có thể tới vị diện của ta a! Ta cũng muốn ôm ấp tiểu Quả Quả nhà ta!"
"Nếu thật là như vậy, ta chỉ có thể nói, ta phục hệ thống phát sóng trực tiếp này!"
"Cầu hệ thống sau vị diện lâm hạnh ta! Lâm hạnh ta! A a a! Ta cũng muốn tiếp xúc với tiểu Quả Quả nhà ta a!"
Diệp Hành nhìn bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, khóe miệng cong cong, ở trong đầu bạch bạch đánh ra mấy chữ.
"Hắc hắc! Các ngươi đã tìm được chân tướng! Ta chính là cái người Diệp Hành kia! Tiểu Quả Quả hiện tại là của ta! Ha ha ha ha ha!"
Diệp Hành "Bẹp" một ngụm lại hôn hôn khuôn mặt Mạc Vân Quả, hoàn toàn không để bụng trên mặt nàng còn dính máu.
Quần chút phát sóng trực tiếp:...... Ngươi im miệng nha! Chờ ta tới!
- ------
Edit: Ai còn nhớ Diệp Hạo không nà, để anh n9 thấy cảnh này thì có mà ghen nổ phổi. ~^O^~ Không lẽ đây là nam phụ trong truyền thuyết. Haha