Phát Thanh Khủng Bố

Chương 51 Cửu Muội

Chương 51 Cửu Muội


Tô Bạch liên tục từ chối sự giúp đỡ của mấy người đồng nghiệp. Sau đó một mình rời khỏi cục cảnh sát từ cửa sau, trên đường đi, hắn tiện tay cầm một chiếc áo khoác để thay, làm cho chính mình không quá chật vật.
Lúc đi lên, Tô Bạch cố ý nhìn thoáng qua, hắn phát hiện không nhìn thấy bóng dáng Chu cục trưởng đâu, ông ta không có chết.
Đúng thế, ông ta nhất định chưa chết, nếu như ông ta chết rồi, như vậy một trong những nhiệm vụ chủ tuyến coi như hoàn thành, thế giới truyện xưa này cũng kết thúc.
Tô Bạch đi ra bên ngoài, bắt một chiếc taxi, đối phương hình như phát hiện ra bộ dạng này của Tô Bạch, anh ta có chút do dự, Tô Bạch dứt khoát lấy súng của mình ra.
- Lái xe.
Lúc này tài xế mới lái xe rời đi.
Lúc xe chạy đi, Tô Bạch vẫn luôn khắc chế sự điên cuồng với máu tươi trong người mình, lúc này hắn còn chưa có đi ra khỏi khu vực nguy hiểm, có khả năng đang chờ hắn là sự truy nã của cảnh sát, hiện tại điều quan trọng nhất chính là tìm nơi an toàn để ẩn nấp, giấu mình đi.
- Cảnh sát, anh muốn đi đâu?
- Nhà anh!
Tô Bạch trực tiếp lên tiếng.
“…”
Lúc này tài xế ngây người, xe cũng dừng lại, trên mặt bày ra nét mặt thề sống chết không đi, nhưng cùng lúc đó, thân thể của anh ta cũng bắt đầu bị dọa đến mức run rẩy.
Tô Bạch cười cười, trực tiếp xuống xe, phía trước là một ngõ nhỏ, phía sau tường bao là một rạp chiếu phim, nơi này không chỉ có riêng phòng chiếu phim mà còn có phòng chơi bài và máy chơi game, khung cảnh rất náo nhiệt, rất nhiều người, tốt xấu lẫn lộn.
Sau khi Tô Bạch đi vào ngõ hẻm liền rẽ vào một cánh cửa, bên trong là một căn phòng chứa đồ, có lẽ là nơi người ta tạm thời để những thứ không cần đến, sau khi đi vào trong, Tô Bạch ý thức được nơi này có người sinh sống, bên trong có giường, có rượu và thức ăn chín.
Tô Bạch ngồi xuống cạnh giường.
Trên người hắn đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, quần áo trên người hắn đã ướt, Tô Bạch dứt khoát đứng dậy, đi đến bên cạnh giếng, đổ hai thùng nước lên người mình, lúc này vết thương trên người hắn đã khôi phục như lúc đầu, nhưng Tô Bạch cũng biết rõ, bây giờ hắn cần phải được bổ sung máu tươi.
Đúng lúc này, có người tới, có lẽ là chủ nhân nơi này đã về.
Tô Bạch đứng đó nhìn ra cửa, rất nhanh liền nhìn thấy một người đàn ông đang đi tới.
Chẳng qua người đàn ông này không giống phải là chủ nhà như Tô Bạch nghĩ, bởi vì tuy đối phương ăn mặc đơn giản, nhưng từ khí chất trên người anh ta, không giống như loại người dãi nắng dầm mưa thu nhặt phế phẩm để kiếm cơm.
Nhất Cố nhìn Tô Bạch cười nói.
- Bên trong đám người thực tập, thế mà lại xuất hiện một người có thể chất đặc biệt, chậc chậc chậc, không tồi, có chút ý tứ, gần đây, tố chất của người thực tập đều cao như vậy sao?
Lúc này ánh mắt Tô Bạch đã hoàn toàn đỏ ngầu, màu đỏ như máu, giống như muốn chảy ra, nhưng hiện tại, hắn rất tỉnh táo, có chút giống như trạng thái hồi quang phản chiếu, nếu như không có máu tươi, Tô Bạch thật sự không tiếp tục chống đỡ được bao lâu.
- Vampire?
Nhất Cố nhìn kỹ một chút, lập tức nói.
- Cậu muốn uống máu phải không?
Nhất Cố kéo ống tay áo của mình lên, lộ ra cánh tay trắng hơn mấy người đàn ông khác, tiếp tục trêu chọc.
- Đến đây, máu của anh đây còn ngon hơn máu của người thường đó.
Tô Bạch không có xông lên phía trước, mặc dù hiện tại khát vọng về máu tươi đang thiêu đốt hắn, nhưng hắn vẫn không có hành động thiếu suy nghĩ, lúc này trên người đối phương có một loại hơi thở khiến cho Tô Bạch sinh ra loại cảm giác sợ hãi, cho dù khi đối mặt vơi Chu cục trưởng, Tô Bạch cũng không cảm thấy áp lực như vậy..
- À, xem ra cậu ghét bỏ máu của tôi, thật đúng là khiến cho người ta thất vọng.
Nhất Cố nhún vai, sau đó chậm rãi đi đến chỗ Tô Bạch, cuối cùng anh ta thu lại thái độ trêu tức, vẻ mặt vặn vẹo.
- Đầu của những người kia đều là thứ tôi dự tính trước, cậu giết nhiều người như vậy, khiến cho tôi tổn thất rất nhiều!
Nhất Cố không ngừng đi tới, Tô Bạch không ngừng lùi lại.
Phía sau còn có một phòng nhỏ, nhưng xem ra đã lâu không có người ở, bên trên là một lớp mạng nhện thật dày, sau lưng Tô Bạch đụng cào cửa, cả người ngã vào.
- Haizz.
Nhất Cố làm ra vẻ thở dài, sau đó ánh mắt anh ta bắt đầu lóe lên tia sáng màu xanh, cũng mở cửa đi vào.
Lúc đi vào, Nhất Cố thế mà lại nhìn thấy sau lưng Tô Bạch còn có hai người, một nam một nữ, nam ăn mặc có chút cũ nát, gương mặt có vẻ tang thương, sau lưng người đàn ông là một người phụ nữ đang co ro, bọn họ có vẻ hoảng sợ.
- Á, thì ra ở chỗ này còn có đôi vợ chồng.
Cả người Nhất Cố bỗng nhiên trở nên hưng phấn, anh ta có chút kỳ quái, anh ta không thích mấy cô gái trẻ tuổi, chỉ có hứng thú với vợ người ta.
- Là đối tượng cậu sắp hút máu à?
Nhất Cố nhìn thoáng qua Tô Bạch, hiên nhiên anh ta cho rằng đôi vợ chồng này là tế phẩm Tô Bạch dự định lấy ra hút máu.
Vẻ mặt Tô Bạch mờ mịt, trong phòng này còn có hai người?
Chờ đã?
Tô Bạch bỗng nhiên phát hiện, ngay từ lúc bắt đầu, người đàn ông kia liền duy trì vẻ mặt sợ hãi, mí mắt cũng không chớp lấy một cái.
Nhất Cố cũng nhanh chóng phát hiện ra vấn đề này:
- Cậu giết người đàn ông? Ừ, không sao, người phụ nữ kia chưa chết là được.
Bởi vì người phụ nữ còn đang cử động.
Cuối cùng, người phụ nữ nhút nhát đem mặt mình ra khỏi phía sau lưng người đàn ông đã chết.
Lúc này, Tô Bạch mở to hai mắt ra.
Đây là…
Cửu muội!
Đây không phải là một chuyện trùng hợp, đây là một phương pháp.
Tô Bạch tuyệt đối sẽ không tin tưởng, hắn tùy tiện tìm một gia đình, kết quả lại giống với lựa chọn của Cửu muội, lúc trùng hợp biến thành quá mức ly kỳ, phía sau đó nhất định còn có một thứ gọi là tất yếu.
Nơi này là thế giới chuyện xưa của Phát Thanh Khủng Bố, như thế Phát Thanh Khủng Bố nhất định sẽ làm ra một số chuyện để cho câu chuyện này càng thêm hấp dẫn, càng thêm thứ gọi là tình tiết hấp dẫn lực chú ý của người khác.
Tình tiết này, nhất định có một đôi tay ở phía sau thúc đẩy.
Điểm này, khiến Tô Bạch đối với Phát Thanh Khủng Bố và đối với sự mạch lạc, tiết tấu trong thế giới chuyện xưa này, tăng thêm một phần nhận biết.
Lúc đầu, trong đầu thầy Nhất Cố tràn đầy hưng phấn, chuẩn bị chơi một chút với người có chồng, lại phát hiện ra trạng thái thân thể thực sự của đối phương đã chết, cái thứ kia từ lúc tràn đầy sức sống chuyển sang mềm oặt, nhất là khi đối phương còn đang di chuyển, hoàn toàn giống như một sinh vật sống, nhưng đối phương lại thật sự là người chết, loại cảm giác chênh lệch này, sinh ra ảnh hưởng với thể xác và tinh thần với Nhất Cố, có lẽ có khả năng ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng về phương diện kia của anh ta sau này.
Người bình thường, ngoại trừ một số ít kẻ biến thái thì đều sinh ra loại ý nghĩa về phương diện kia với nữ sinh, tuy nói người có đam mê vợ người ta, là một đam mê không được tán đồng, nhưng tuyệt đối không dính dáng gì đến biến thái.
Thi thể của người đàn ông trước mặt Cửu muội chậm rãi đổ xuống đất, lộ ra thân thể động lòng người của Cửu muội, đúng thế, là động lòng người, lúc này mặc dù Cửu muội là người chết, nhưng dáng người cô ta lại càng thêm nóng bỏng, khiến cho người ta suy nghĩ miên mang, đây là một loại tiến hóa, cũng là một loại tăng thêm sự sống cho mình, Cửu muội đã chết, nhưng thi thể cô ta vẫn còn đó, thể hiện ra một mặt khác, thậm chí hướng đến một mặt cực đoan.
Ánh mắt Cửu muội thỉnh thoảng liếc qua người Tô Bạch, Nhất Cố, dáng vẻ băn khoăn, giống như một đứa bé hiếu kỳ.
Lúc này, Nhất Cố cắn đầu lưỡi, dáng vẻ giống như thấy quỷ.
- Ai ôi, con mẹ nó chứ, đây là thi thể sinh ra linh trí, ông đây nguyền rủa tổ tiên Phát Thanh Khủng Bố, trong thế giới chuyện xưa ở mức độ hiện tại lại còn có thể buôn bán thứ đồ chơi này, không phải là hố người à!
Hình như Cửu muội không thích giọng điệu của Nhất Cố, lúc này cô ta trừng mắt nhìn Nhất Cố, sau đó trực tiếp đánh về chỗ anh ta…


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất