Phòng Đọc Sách Đêm Khuya

Chương 159: Tử thần... tiên đoán?

Chương 159: Tử thần... tiên đoán?

Lão đạo bưng"vật bài tiết" của mình đi ra khỏi WC, chuẩn bị giao cho phòng xét nghiệm xét nghiệm, Châu Trạch nhìn nhìn lão đạo, nói:
- Tôi có việc gấp phải đi trước, chính ông có thể tự khám một mình đúng không?
- … - Lão đạo.
Trong lúc tôi cần người bên cạnh nhất thì cậu…
- Có cần tôi gọi Hầu Tử tới đây cùng ông không?
- … - Lão đạo.
Cậu chắc chắn bản thân cậu không nói đùa đấy chứ?
- Cứ như vậy đi, chính ông tự chăm sóc bản thân mình cho tốt.
Châu Trạch cầm chìa khóa xe đi ra khỏi bệnh viện.
Lão đạo đứng tại chỗ thở dài một hơi, buồn bã ca thán cuộc sống của con người gian nan tới mức nào, cả hai ông chủ của mình đều có điểm bạc tình bạc nghĩa, ngay cả những cử chỉ đối nhân xử thế cơ bản nhất cũng không có.
Chẳng qua lão đạo ngẫm lại một chút cũng thấy bình thường.
Cũng vì bọn họ không biết làm người cho nên mới biến thành quỷ hết đó.
Ha ha.
Lão đạo bật cười thành tiếng, tự mình chạy tới phòng xét nghiệm, không thể không nói, lão có thể sống tới tuổi này mà thân thể vẫn khỏe mạnh cường tráng như vậy, một phần lớn nguyên nhân chính là vì tính cách thoải mái cởi mở.
Châu Trạch đi ra cửa sảnh lớn, vừa lúc nhìn thấy một chiếc xe chở khách tầm trung cùng ba chiếc xe cứu thương lái ra ngoài, anh lập tức đi vào bãi đỗ xe lái xe của mình ra chạy theo bọn họ.
Anh không gọi điện thoại cho bác sĩ Lâm bảo cô xuống xe không nên đi, anh là một bác sĩ, anh biết rõ khi bác sĩ gặp phải chuyện như vậy phải có trách nhiệm dũng cảm đứng ra.
Hơn mười năm trước khi SARS tàn sát bừa bãi, có không ít báo đài đã đưa tin nhiều bác sĩ y tá ở khu bị dịch bệnh xin nghỉ, xin từ chức… Chuyện đó đã từng khiến dư luận huyên náo một thời gian dài. Nhưng trên thực tế, càng có nhiều bác sĩ cùng hộ sĩ đang chiến đấu ở tuyến đầu, thậm chí chính bản thân họ còn dũng cảm tự nhiễm SARS.
Châu Trạch lái xe theo sát phía sau xe của bệnh viện, cùng nhau đi vào đường cao tốc liên tỉnh.
Diêm Thành cách Thông Thành không xa, lại thêm khu đồng bằng sông Dương Tử (1) đều là bình nguyên, giao thông internet phát đạt không gì sánh được, cho nên sau khi tin tức Diêm Thành bị thiên tai tập kích, lực lượng cứu viện ở các nơi có thể nhanh chóng chạy tới trợ giúp. Năm đó khi Vấn Xuyên bị động đất đã phải chịu thiệt thòi rất lớn vì giao thông không thuận lợi, nói cho cùng Vấn Xuyên vốn là vùng núi, tình trạng giao thông ở nơi đó thực sự rất khó phát triển.
(1) Theo Quy hoạch vùng của Vùng đồng bằng sông Dương Tử, được Hội đồng Nhà nước phê duyệt năm 2010 , đồng bằng sông Dương Tử bao gồm các tỉnh Thượng Hải , Giang Tô và Chiết Giang với diện tích khu vực là 217.700 km2.
Cũng ngay sau lần Vấn Xuyên xảy ra động đất, những năm gần đây quốc gia vẫn luôn đầu tư những khoản tiền khổng lồ một lần nữa xây dựng giao thông internet ở Tây Xuyên, nếu lần sau lại không may gặp phải thiên tài gì cũng không cần quân giải phóng mạo hiểm liều mạng nhảy dù trợ giúp.
Nửa giờ sau, trên xa lộ bắt đầu kẹt xe, xe cứu thương bắt đầu vang còi chạy trên làn đường dành cho xe cứu hộ khẩn cấp. Có một số xe không tuân theo quy củ chạy lấn vào làn đường cứu hộ, sau khi phát hiện phía sau có xe cứu thương lập tức nhường đường, tràng diện trông có vẻ rất hài hòa
Châu Trạch cảm thấy hơi xấu hổ, bởi anh vẫn luôn theo sau xe cứu thương chạy thẳng một mạch tới, xung quanh đó đã có không ít tài xế đồng thời dựng thẳng ngón giữa lên đối với hành vi vô liêm sỉ của anh.
Điều này khiến Châu Trạch nảy lên suy nghĩ không biết bản thân mình có nên gọi điện thoại cho bác sĩ Lâm, trực tiếp để bản thân mình cùng ngồi vào xe cứu viện theo đội ngũ đi cứu trợ hay không, dù sao thì bác sĩ Lâm cũng biết mình bản lĩnh y thuật của mình, thế nhưng sau khi ngẫm nghĩ một hồi anh lại bỏ qua suy nghĩ đó.
Đầu tiên là chuyện trường học tối hôm qua, sau đó lại tới chuyện quán ăn sáng hôm nay, ngay sau đó còn có chuyện bản thân mình đã thành công thăng chức quỷ sai chính thức, tính ra đã hai ngày bản thân mình chưa chợp mắt chút nào, quả thật cũng hơi mệt mỏi. Chuyến này Châu Trạch chỉ muốn bảo vệ bác sĩ Lâm được an toàn, nếu nói anh tham gia vào công tác cứu viện sợ rằng bản thân sẽ bị mệt mỏi quá độ, thân thể ăn không tiêu.
Huống chi, dù sao cũng có nhiều bác sĩ tham gia như vậy, không có một người như mình cũng không phải chuyện lớn gì.
Không thể không nói, sau khi mượn xác hoàn hồn trải qua cuộc sống của ông chủ phòng đọc sách quả thật đã khiến Châu Trạch thay đổi rất nhiều, vốn do đặc thù nghề nghiệp khiến tính cách anh luôn cẩn trọng cần cù nay đã bị mài mòn, trở nên lười nhác hơn nhiều.
Mười ba huyện của Giang Tô kể cả đội ngũ cứu viện từ Thượng Hải chạy tới đương nhiên sẽ không ngu ngốc tới mức đồng thời một mạch chạy tới trung tâm thành phố Diêm Thành, mà phải căn cứ theo sự điều phối thống nhất mà tập trung tại các khu vực gặp thiên tai khác nhau.
Rất nhanh chi đội ngũ này của bác sĩ Lâm đã chạy ra khỏi đường cao tốc, lái vào một làng thuộc huyện Phụ Ninh.
Lúc này trên trời còn đang có mưa đá rơi xuống đất, thậm chí ở những vị trí xa một chút còn có gió xoáy loại nhỏ, cũng không biết có thể hình thành một cơn gió xoáy thật thụ hay không.
Trong thôn hơn phân nửa gian nhà đã xuất hiện tình huống sụp đổ với mức độ khác nhau, một số gian nhà lâu năm trên cơ bản đều đã sụp đổ, trên đường còn có không ít người đi đường, trên mặt mọi người đều mang theo chút hoang mang rối loạn.
Nói cho cùng, rất nhiều người già sống cả đời ở vùng này còn chưa từng được thấy loại thiên tai cực đoan như thế, tất cả mọi người ở đây đều không có kinh nghiệm gì khi đối mặt với thiên tai. Trước đây bọn họ thường xuyên xem tin tức những địa phương khác phát sinh động đất sạt lở hay bão cuốn trôi nhà cửa, thế nhưng chẳng ai ngờ thiên tai như vậy lại phát sinh trên người mình.
Sau khi xe cứu thương tới, những cư dân đã bị thương tự động tụ họp lại một cách có thứ tự tiếp nhận trị liệu cùng xử lý miệng vết thương, cách đó không xa còn có thành viên đội phòng cháy chữa cháy đang xông vào lục soát cứu hộ trong những căn nhà đã sụp đổ.
Châu Trạch ngừng xe ở phía sau, anh không xuống xe mà chỉ ngồi trong xe nhìn chằm chằm bác sĩ Lâm đang bận rộn bên phía lều vải, đương nhiên, dựa theo tình trạng hiện nay, tình huống nơi này có thể coi là tốt, cư dân ở đây có bị thương cũng chỉ là vết thương nhẹ, vấn đề không lớn.
Cho dù có mấy người mặt chảy máu ròng ròng nhưng cũng chỉ là vết thương ngoài da mà thôi, không chết người được, Châu Trạch cũng không cần xuống dưới trộn lẫn vào làm gì.
Đại khái qua hơn nửa giờ sau, có một nhân viên phòng cháy chữa cháy chạy tới bên này, báo tin nói phía dưới căn nhà cũ đã bị sụp xuống có người, có thể người đó đang nằm trong tình huống khẩn cấp, cần bác sĩ đi theo giúp cứu viện.
Bác sĩ Lâm lập tức cùng một nam bác sĩ khác chạy về phía bên kia, Châu Trạch gạt tàn thuốc, chỉ có thể xuống xe.
Phía dưới phòng cũ bị sạt lở đã có nhân viên phòng cháy chữa cháy đang tiến hành đào móc, nhưng rõ ràng bọn họ đã gặp phải vấn đề khó khăn gì đó. Hiện tại có người đang bị nhốt bên dưới, dường như còn bị bê tông đè, nếu mù quáng đào bới chỉ khiến căn nhà này càng sụp đổ nặng hơn, từ đó cũng khiến tình huống của người đang bị nhốt bên dưới càng thêm nguy hiểm.
Gần đó còn có một số thôn dân tự động tham gia nghĩ cách cứu viện, nhưng mọi người đều không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể nghe đám nhân viên phòng cháy chữa cháy phân phó.
Khi Châu Trạch đi tới, bác sĩ Lâm đang hỏi tình huống của người bị nhốt phía bên dưới, trong khi xác định tình huống thân thể của người bị nhốt, không biết cột tóc của cô đã bị bay tới phương nào. Hiện tại bốn phía đang nổi gió lớn, thổi tới mái tóc cô rối tung nhưng thoạt nhìn lại không lộ vẻ xốc xếch.
Dưới hoàn cảnh hỗn loạn khi đang có thiên tai xảy ra, những người mặc đồ trắng như thế này vốn trở nên rất tươi đẹp.
Một nhân viên phòng cháy chữa cháy thấp bé đi lướt qua bên cạnh Châu Trạch, quyển sách vốn đang nằm trong túi Châu Trạch bỗng nhiên run lên, trình độ lay động kịch liệt như thế này không ngờ lại không thua kém gì so với bác sĩ Lâm đang ở phía trước!
Theo bản năng, Châu Trạch duỗi tay đè chặt bả vai của đối phương.
Nhân viên phòng cháy chữa cháy hơi kinh ngạc mà dừng bước lại, nhìn về phía Châu Trạch: - Có chuyện gì vậy?
- Anh hãy cẩn thận một chút.
Châu Trạch không biết nên nói gì, nhất thời có chút nghẹn lời, chẳng lẽ Châu Trạch lại nói anh đừng đi nữa, có thể sẽ chết đấy.
Nhưng anh ta không đi.
Thì ai sẽ đi đây?
Nhân viên phòng cháy chữa cháy trẻ tuổi thấp bé kia cũng sửng sốt một chút.
Dường như anh ta chưa từng gặp phải loại tình huống này, nhưng trong lòng vẫn có một dòng nước ấm chảy xuôi, cười cười, nói:
- Tôi biết rồi.
Sau đó, người nhân viên phòng cháy chữa cháy này lại đi về phía trước bắt đầu buộc dây thừng lên trên người mình, bởi vì căn nhà bị sụp đổ này vốn cao ba tầng, cho nên tình huống bên trong tương đối phức tạp, sau khi đội phòng cháy chữa cháy thương nghị với nhau, quyết định phái một gã nhân viên phòng cháy chữa cháy thấp bé xuống lục lọi phía dưới trước, sau đó nghĩ cách cứu viện từ bên trong.
Nhìn tên nhân viên phòng cháy chữa cháy kia bắt đầu cột dây thừng lên người mình, Châu Trạch đang đứng trong đám người mím môi, sau đó càng không ngừng ngẩng đầu cùng cúi đầu xem xét.
Thật bối rối.
Thật nhức cả trứng.
Nếu anh ta không đi ngang qua người mình, cái gì mình cũng không biết, đến lúc đó cho dù anh ta có hi sinh mình cũng chỉ cần thương cảm một chút, sau đó bày ra sự kính trọng đối với hy sinh cao quý của anh ta là được rồi.
Nhưng bây giờ lão tử lại có thể biết trước chuyện anh ta sắp phải hy sinh.
Châu Trạch quyết định chờ sau khi chuyện lần này kết thúc, bản thân mình phải nghĩ biện pháp đóng quyển sách này lại hoặc không mang theo nó bên người nữa.
- CMN.
Mắng bản thân mình một tiếng không biết tự trọng.
Châu Trạch vẫn cố đi ra khỏi đoàn người, đi tới bên cạnh nhân viên phòng cháy chữa cháy thấp bé kia, cũng cầm lấy dây thừng buộc quanh người mình.
Đám nhân viên phòng cháy chữa cháy ở bên cạnh ngây ngẩn cả người, một người hỏi: - Anh là ai? Anh đang làm cái gì đấy? Đừng ảnh hưởng tới chuyện cứu viện của chúng tôi!
Loại công việc như cứu hộ này thật sự phải có chuyên môn mới được, rất nhiều người chỉ dựa vào nhiệt huyết tràn đầy để tham gia cứu viện, mặc dù hành động này khiến người ta rất cảm động, thế nhưng có đôi khi loại hành vi lỗ mãng không chuyên nghiệp này sẽ khiến bản thân mình và người bị nhốt bên trong cùng lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất