“Đa tạ Tần tông chủ, đa tạ Tần tông chủ!”
Cực Thiên Sơn lúc này mới bình thường trở lại, chỉ thấy sau lưng mồ hôi ướt đẫm quần áo, xả người sớm đã xụi lợ từ lâu.
“Chuyện đã giải quyết xong còn không mau rời đi, vây quanh sơn môn Thanh Vân môn ta làm gì? Bái sư học nghệ à?”
“Vâng vâng vâng...”
Cực Thiên Sơn lập tức dẫn người định rời khỏi chỗ này.
“Chuyện đã giải quyết xong rồi sao? Ta thấy chưa hẳn đâu...”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, trên không trung có mười mấy bóng người ầm ầm nhảy xuống.
Người cầm đầu hơn mười người này toàn thân áo trắng, quần áo chỉnh tề, khuôn mặt tuấn tú, nhìn kỹ thì dáng vẻ khoảng ba, bốn mươi tuổi, phong lưu phóng khoáng.
Nhưng thu hút sự chú ý của người khác nhất chính là trên vai của người đàn ông này có khắc một chữ Bắc sinh động.
Mà mười mấy người phía sau, ngoại trừ rải rác hai ba người ra thì trên vai của những người còn lại cũng đều khắc một chữ Bắc.
“Thánh Vương Phủ!”
U Động Thiên nhìn thấy dòng chữ kia lập tức có hơi giật mình.
Người của Thánh Vương Phủ rốt cuộc cũng đến.
“Chào U tông chủ!”
Người cầm đầu nhìn U Động Thiên, chắp tay thi lễ một cái.
“Tứ đại Thánh Hộ Thánh Vương Phủ, Ngô Vấn Đông, Sở Lưu Tây, Lý Hướng Nam, Thần Bắc, chắc hẳn ngươi biết Thánh Hộ Thần Bắc một trong tứ đại Thánh Hộ chứ?”
Tứ đại Thánh Hộ.
Lời này vừa nói ra, năm vị trưởng lão cùng đám người phái Thiên Sơn đều biến sắc.
Thánh Vương Phủ, chiếm giữ khu vực phía Tây Bắc của vùng đất Cửu U, chính là chúa tể một phương, địa vị ở trong vùng đất Cửu U cũng tương đương với Kiếm Các, phái U Minh và Đại Nhật Thần Giáo.
Nếu không thì chỉ cần một người trong Tứ đại Thánh Hộ đứng ra giải quyết.
Thánh Hộ Thần Bắc là người có danh tiếng hiển hách nhất trong Tứ đại Thánh Hộ của Thánh Vương Phủ, hôm nay lại đích thân xuất chinh.
Đây chính là một cảnh giới hoá thần bất khả chiến bại!