Biên thùy phía Tây Bắc của Cửu U đại lục.
Phủ đệ Viêm gia, tại một tòa thành nhỏ.
Lúc này, có bốn người đang kích động ngồi tại chỗ của mình.
Chính là Lệ Thông, trưởng tộc Lệ gia, Khánh Đông Hải, trưởng tộc Khánh gia, Mộ Thiên Ca, trưởng tộc Mộ gia cùng Từ Trạch Bình, trưởng tộc Từ gia.
“Viêm trưởng tộc sao còn chưa đi ra chứ!”
Trưởng tộc Lệ gia là Lệ Thông không khỏi thúc giục, tỏ vẻ sốt ruột.
“Tần Ninh kia đã quay về Thanh Vân tông rồi, do thám đã hồi báo lại rằng Thánh Vương của Thánh Vương Phủ mượn cớ con trai bị giết, đến tìm Tần Ninh báo thù, liên đới đến cả người của Đại Nhật Thần Giáo lấy lý do bị Tần Ninh giết chết đệ tử nên đến báo thù, đi tới Thanh Vân tông”.
“Nếu để bọn họ chiếm trước tiên cơ, vậy chúng ta coi như là công dã tràng đấy”.
Lệ Thông lúc này lo lắng nói.
“Không cần phải lo”.
Khánh Đông Hải trưởng tộc Khánh gia lúc này nói: “Thánh Vương Phủ cùng Đại Nhật Thần Giáo cũng không dễ dàng cắn xé được tên nhãi đó đâu!”
“Không sai, chúng ta nên chú ý đến lão già ở bên cạnh hắn thì hơn, lão già họ Vệ đó có thực lực rất mạnh”, Mộ Thiên Ca trưởng tộc Mộ gia cũng lên tiếng.
“Hy vọng lão họ Vệ đó có thể chống lại tấn công của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương Phủ, nếu không Tần Ninh kia mà bị bắt đi thì chúng ta làm gì cũng sẽ muộn mất”.
Mặc dù nói năm đại gia tộc bọn họ liên hợp lại, nội tình và thực lực so với Thánh Vương Phủ và Đại Nhật Thần Giáo còn mạnh hơn, nhưng nếu vì một Tần Ninh mà vạch mặt, hoàn toàn khai chiến thì khác nào giết địch một ngàn, mình mất tám trăm.
Bất luận là ai cũng không chịu nổi kết quả như thế.
Tiếng cộc cộc lúc này vang lên, phía sau đại sảnh có một người từ từ đi tới, chính là trưởng tộc hiện tại của Vũ gia, Viêm Nhập Vũ.
Viêm Nhập Vũ nhìn bốn người, gật đầu, yên ổn ngồi xuống.
“Viêm huynh...”
“Ta biết rồi!”
Viêm Nhập Vũ lúc này nói: “Nhưng Thanh Vân tông có nội tình không tầm thường, có người nói lúc trước U Động Thiên ra vào Thanh Vân tông cực kỳ nhiều, lại thêm một lão Vệ không biết nông sâu, chúng ta không thể đi vào tùy tiện được”.
“Để Thánh Vương Phủ với Đại Nhật Thần Giáo thăm dò thực hư cũng tốt”.
Viêm Nhập Vũ nói với điệu bộ vững như Thái Sơn, khác hẳn thái độ nóng lòng của bốn vị trưởng tộc.
“Viêm huynh, nhưng nếu thằng nhãi đó bị bắt, linh bảo bên trong Mặc cốc sẽ tổn thất rất nhiều...”
“Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương Phủ hẳn là vẫn chưa đủ bản lĩnh đâu!”
Bốn người lúc này đều gật đầu.
“Vậy là đủ rồi, chúng ta thần tốc đi tới Thanh Vân tông, không đến nửa ngày là tới. Rồi chờ đến lúc cho hai tông môn lớn với Thanh Vân tông đều lưỡng bại câu thương thì lại xuất hiện sau”.