Hắn muốn cho bọn này biết, cho dù nội tình có sâu cỡ nào, ở trước mặt hắn cũng không đáng nhắc tới.
Giết chết bọn này, càng phải khiến cho chúng cảm nhận được cái gì là sợ hãi, kinh khủng.
“Mời lão tổ!”
Viêm Nhập Vũ nói xong, tiếng ầm ầm vang lên liên tục, vang vọng bốn phía thành cổ.
Trong nháy mắt ấy, tất cả mọi người cảm nhận được thể xác và tinh thần mình phải chịu ảnh hưởng cực lớn.
Mà trên không, có một thân thể cao trăm trượng dần dần được ngưng tụ thành hình.
Một thân chiến giáp đỏ rực, toàn thân như bao phủ một tầng lửa đỏ rực, tóc dài tán loạn phía sau khẽ lay theo gió.
Giống như một bóng người được khuếch đại thêm trăm lần, gương mặt rõ ràng, ngũ quan tinh xảo kết hợp với nhau.
Khí tức mạnh mẽ đè ép hô hấp của tất cả mọi người.
Cảm giác đó khiến mọi người không thể phỏng đoán.
“Lão tổ Viêm gia – Viêm Hoàng, Viêm Ngọc Hoàng!”
Nhìn thấy thân thể sừng sững đó, một số người không khỏi tái mặt.
Đây thật sự là lão tổ Viêm gia.
Nhân vật vô địch đi theo cương vương Minh Uyên năm đó, sự vô địch cái thế trên Cửu U đại lục.
“Cũng chỉ là khí phách và ý niệm để lại mà thôi...”
Tần Ninh xì một cái, nói: “Muốn dựa vào cái này để ngăn cản ta hả, không dễ thế đâu”.
“Tần Ninh, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!”
Viêm Nhập Vũ hừ một tiếng, sải bước ra, dung hòa vào thân thể kia.
Khí huyết mạnh mẽ cuộn trào từng đợt.
Ngay sau đó, hơn mười cường giả cảnh giới Hóa Thần cao cấp cũng dậm chân tiến vào bên trong cơ thể đó.
Cơ thể dài trăm trượng lúc này tỏa ra ánh sáng long lanh.
Mười mấy bóng người dung nhập vào hai chân, hai tay, thân thể và đầu, ngạo nghễ đứng vững.
Trong nháy mắt, bóng dáng kia mở mắt ra, ánh mắt đỏ rực, rồi nổ bắn ra một tia sáng từ con mắt.
Lúc này, bóng dáng kia nhận lấy uy năng của hơn mười vị cảnh giới Hóa Thần, đã không kém gì nhân vật vô địch cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển.
“Không tệ!”
Tần Ninh thấy cảnh đó thì gật đầu nói: “Có điều không biết rốt cuộc uy lực mạnh mẽ đến đâu!”
Mấy người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên đều đơ cả ra.