Hai người Hải Minh Vân, Hạ Phương Vũ lúc này gần như cũng muốn ói ra máu.
Hai vị huyền cảnh Tạo Hoá nói mất liền mất luôn.
Ba bên tổn thất nặng nề!
“Các vị, thấy thế nào?”
Huyết Hủ Sinh lúc này đầu bê bết máu, vẻ mặt u ám nói.
“Không giết chết tên này thì thanh danh của bảy đại lục thứ trung tâm chúng ta làm gì còn nữa?”
“Nếu đã như vậy thì ra tay đi!”
“Sáu người các ngươi đứng lui sang một bên!”
Nghe thấy vậy, Long Diễm và Thiên Trường Khiếu vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn sắc mặt trở nên rất khó coi.
Từ bao giờ mà huyền cảnh Tạo Hoá lại trở thành đối tượng bị chê bai rồi vậy?
“Thạch Cảm Đương ta hôm nay sao có thể để sư tôn bảo vệ được chứ?”
Thạch Cảm Đương lúc này cầm rìu Linh Khải và búa Trảm Thần hét lớn một tiếng.
Hắn ta là huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, sao có thể để Tần Ninh bảo vệ được?
Kiếp trước Tần Ninh là sư tổ của hắn ta, kiếp này lại là sư tôn của hắn ta, là đồ tôn, đồ nhi sao có thể sống cả đời dưới sự che chở của sư phụ được chứ?
“Chúng ta cũng không cần!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bây giờ bước ra.
Hai con sư tử đá nhảy cẫng hoan hô, vẫy đuôi nhảy thoăn thoắt.
“Được!”
Tần Ninh nhìn về phía ba người, nói: “Nếu đã vậy thì sáu tên kia giao cho các ngươi!”
Thạch Cảm Đương cười ha ha một tiếng rồi lao ra trong nháy mắt.
Tần Ninh lúc này vẫy tay một cái, rồng băng liền quay trở về bên cạnh.
Cùng lúc đó, hai con sư tử đá đi theo Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Ba thân ảnh lao thẳng về phía sáu vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn.
Nhìn thấy ba người đánh đến, sáu người Thiên Trường Khiếu, Long Diễm, Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung hoàn toàn nổi giận.
Dù thế nào đi chăng nữa ghì bọn họ cũng là huyền cảnh Tạo Hoá.
Sáu người sát khí bành trướng vọt thẳng ra.
Cùng lúc đó, Tần Ninh chân giẫm lên rồng băng, người khoác thần hồn, tay cầm kiếm Đoạn Không và trụ thiên vị, đứng ở trên cao nhìn xuống bảy người.
“Cùng lên đi!”