Vừa nãy năm người thiệt mạng, bọn họ đã chứng kiến uy năng cực lớn của mũi tên Tinh Thần.
“Làm càn!”
Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng quát vang lên.
Khi tiếng quát vang lên, một bóng người đột nhiên lao ra, vung tay lên, Lãng Thiên Thánh cùng Huyết Hủ Sinh bị mang đi.
Mũi tên Tinh Thần rơi vào khoảng không, bắn về phía xa, mặt đất sụt lún, cả khu rừng bị phá hủy thành từng mảng lớn.
“Ồ?”
Thấy vậy, Tần Ninh hơi hơi kinh ngạc, từ từ nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn!”
Lúc này, ở trên không, một lão già mặc đồ trắng xuất hiện.
Lãng Thiên Thánh cùng Huyết Hủ Sinh lúc này đứng vững ở bên cạnh lão già, vẫn chưa hoàn hồn.
“Ngũ Tổ!”
Nhìn thấy lão già kia, dáng vẻ tiên phong cốt, Lãng Thiên Thánh quỳ sụp xuống ở trên không, gần như khóc lên.
Thật đáng sợ!
Vừa rồi ông ta cứ nghĩ mình phải chết.
Tần Ninh thật đáng sợ.
Nếu không phải đáy lòng còn một tia lý trí sau cùng, Lãng Thiên Thánh lúc này nhất định sẽ khóc lên như trẻ con.
Ngũ Tổ?
Tiếng xưng hô này vang lên, mọi người đều mờ mịt.
Lãng Thiên Thánh là nhân vật vô địch thế hệ trước của Lãng gia.
Thế người mà ông ta gọi Ngũ Tổ là ai?
“Khóc cái gì?”
Lão già lúc này đứng ngạo nghễ thừ không, quát một tiếng.
Lãng Thiên Thánh tức thì đứng dậy, ánh mắt nhìn Tần Ninh tràn đầy sự oán độc.
“Ngũ Tổ, chính là người này đã giết...”
“Ta thấy rồi!”
Lão già hừ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh.
“Chín vạn năm trước, Cửu U đại lục xuất hiện Cửu U Đại Đế, rong ruổi đại lục Vạn Thiên vạn năm, biến mất không còn dấu tích”.
“Không nghĩ tới, hôm nay còn xuất hiện nhân vật số một như ngươi!”
Lão già trầm giọng nói: “Lão hủ Lãng Bình Xuyên cũng muốn lãnh giáo cao chiêu của các hạ một chút”.
Lãng Bình Xuyên!
Lãng Bình Xuyên!
Một nhân vật vô địch của Lãng gia vào ba vạn năm trước.
Huyền cảnh Tạo Hóa, tuổi thọ tuyệt đỉnh một vạn hai ngàn năm.