"Hạ Tây Thương thua rồi!"
Thật lâu sau, ba người Kim Viễn khó hiểu gian nan mở miệng.
Hạ Tây Thương thua rồi!
Linh cảnh Niết Bàn tầng một lại thua huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn.
Nghe mà rợn cả người.
Tần Ninh lúc này hờ hững nói: "Hôm nay sẽ không còn cổ quốc Đại Hạ nữa".
"Sau này nếu ai dám thiết lập lại cổ quốc Đại Hạ ở Cửu U đại lục thì Tần Ninh ta và Thanh Vân tông nhất định sẽ đồ sát cả tộc!"
Mạnh mẽ!
Bá đạo!
Không hề nói đạo lý đúng sai!
Tần Ninh bây giờ chính là như thế!
Hờ hững nhìn xuống dưới, một bóng hình lúc này chậm rãi đứng lên từ bên trong ánh lửa, ánh mắt ngập tràn thù hận.
"Tần Ninh, là ngươi tự tìm cái chết".
Hạ Tây Thương bây giờ đã tức giận điên người, giống như một con sư tử bị khiêu khích, gào thét, hai mắt đỏ ngầu, chỗ ngực xuất hiện một lỗ máu trông càng kinh khủng.
"Uông đại nhân, xin trợ giúp lão phu một phần sức lực!"
Hạ Tây Thương lúc này mở miệng, chắp tay quay về hướng hư không.
Vù vù...
Bỗng chốc, một tiếng vù vù đột nhiên vang lên vào lúc này.
Đột nhiên không trung nứt toác ra, một bóng hình bước ra từ trong hư không.
"Hả?"
Nhìn thấy thân ảnh mặc áo bào màu vàng kia, ánh mắt của Tần Ninh ngưng lại.
Áo bào màu vàng, viền đám mây.
Người của Thiên Đế các.
Thú vị.
Hắn không ngờ được rằng cổ quốc Đại Hạ và Thiên Đế các vậy mà thật sự có quan hệ.
Hắn chỉ cho rằng cổ quốc Đại Hạ đơn thuần chỉ muốn trốn tránh trách nhiệm mà thôi.
Thật không ngờ lại móc được con cá lớn như thế xuất hiện.
Hạ Tây Thương nhìn thấy thân ảnh kia thì vô cùng cung kính, khom lưng cúi đầu.
"Hạ Tây Thương, ngươi lại dùng ý niệm sinh tử mà ta để lại cho ngươi như này thật đúng là quá lãng phí...", người đàn ông mặc áo bào vàng không vui nói.
"Uông đại nhân, tại hạ thật sự là bất đắc dĩ, hôm nay nếu như đại nhân không ra mặt thì cổ quốc Đại Hạ của tại hạ có thể sẽ chẳng còn gì nữa".