Muốn tạo ra một món thì cực kỳ khó khăn.
“Tiếp tục đuổi theo!”
La Bá Nguyên lão tổ lúc này hừ nói: “Người này có uy hiếp lớn như vậy, chúng ta không thể bỏ qua cho hắn được”.
“Ừ!”
Bốn người đi đầu, phía sau là tông chủ Thiên Vấn Hành của Thiên Vấn tông, cốc chủ Thiên Dục của Thiên Hỏa cốc cùng với tông chủ La Côn Lâm của Thiên La tông lần lượt đi theo.
Hơn mười cảnh giới Sinh Tử.
Mấy trăm linh cảnh Niết Bàn.
Tiếp tục tiến về phía hố sâu.
Mà cùng lúc đó, ở bên viền hố.
Lần lượt từng bóng người xuất hiện.
Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư cùng với nhóm Vạn Khuynh Tuyết lục tục đến.
“Đạo Thiên Hành!”
Thấy Đạo Thiên Hành, Lý Nhàn Ngư hô lớn.
Đạo Thiên Hành?
Vạn Khuynh Tuyết cùng Giang Bạch nhìn về phía Đạo Thiên Hành với ánh mắt ngạc nhiên.
Người này là Đạo Thiên Hành?
Đoạn đường này bọn họ cũng đã gặp mặt Đạo Thiên Hành.
Nhưng cũng không biết là thân phận gì.
Bách Biến Chân Quân Đạo Thiên Hành!
Vạn Khuynh Tuyết nhìn Đạo Thiên Hành, ánh mắt mang theo một tia bất thiện.
“Đạo Thiên Hành, hóa ra là ngươi”.
Vạn Khuynh Tuyết hừ nói: “Lần sau trộm đồ thì đừng có trộm đến Vạn Thiên Các, không thì ta e là ngươi sẽ chết nếu có Thiên Nhân ra tay đấy”.
Đạo Thiên Hành lúng túng cười một tiếng: “Sao có thể chứ, ta chưa tới Vạn Thiên Các đâu, có Nhất Vương cùng Cửu Thiên Vương tọa trấn, ta nào dám đi trộm!”
Vạn Khuynh Tuyết hừ một tiếng, không có nhiều lời.
Giang Bạch lúc này liếc mắt nhìn Đạo Thiên Hành, nói: “Lần này Tử Hiên Các mở, lần sau cũng bớt tới đây lại”.
Nghe đến lời này, Đạo Thiên Hành lúng túng không thôi.
Lý Nhàn Ngư thì ngơ ngác.
Rốt cuộc cái tên này đã trộm đồ của bao nhiêu người vậy?
Thảo nào sư tôn nói hắn ta có vô cùng vô tận bảo vật.
Sư tôn!
Đúng rồi, sư tôn đâu!
Lý Nhàn Ngư nhìn Đạo Thiên Hành, vội vàng nói: “Đạo Thiên Hành, sư tôn ta đâu?”
“Thằng nhóc thúi, ngươi còn gọi tên ta nữa, ta sẽ làm thịt ngươi”.
“Không gọi