Lời này vừa nói ra, Họa Thiên Nhân hơi nhíu mày.
Tần Ninh đến cùng muốn làm gì?
Gặp chuyện loạn lạc như vậy mà Tần Ninh thật có thể bình thản sao?
“Nói với giọng điệu lớn như thế, bản tọa cũng muốn nhìn Tần công tử rốt cuộc muốn làm gì?”
“Đã lâu rồi chưa gặp phải người nào thú vị như thế".
Trong lúc nhất thời hư không vang lên từng thanh âm.
Lần lượt từng bóng người đến.
“Chiêm Thanh Vũ đại nhân!”
“Bình Thanh Thiên đại nhân!”
Trong lúc nhất thời có mấy người đến.
Mười hai Thanh Vân Vệ lần lượt xuất hiện.
Không chỉ là mười hai Thanh Vân Vệ.
Bốn đại phó các chủ.
Cầm Thiên Nhân Đinh Văn Bác.
Kỳ Thiên Nhân Hà Cửu Minh.
Thư Thiên Nhân Uông Chính Thiên.
Cầm Kỳ Thư Họa - bốn đại Thiên Nhân, bốn vị phó các chủ của Thanh Ninh Các lúc này cũng lục tục xuất hiện.
Giờ khắc này, mọi người chỉ cảm thấy không chân thực.
Bốn vị phó các chủ, mười hai Thanh Vân Vệ là người cầm quyền, kẻ đứng đầu Thanh Ninh Các.
Không chỉ là ở Thanh Ninh Các.
Ở toàn bộ đại lục Vạn Thiên, những người này đều là uy danh hiển hách.
Giờ khắc này, mười mấy bóng người xuất hiện, thậm chí đến cả các đường chủ trong Thanh Ninh Các cũng có mặt.
Chỉ có điều, đến mức độ này thì đường chủ... cũng không có quyền gì nói chuyện.
“Thanh Ninh Các cũng có nhiều thành viên cấp cao như vậy sao?”
Tần Ninh lại nhìn Dương Tử Hiên, từ từ nói.
“Vâng!”
Nghe vậy, Tần Ninh gật đầu.
“Sư công đã phát hiện chuyện gì rồi ạ?”, Dương Tử Hiên cũng cảm thấy có gì đó không thích hợp.
“Cha ngươi đầu óc có vấn đề, ta nói nó suốt mà còn không phục".
Tần Ninh hừ nói: “Bị người trà trộn vào mà còn không biết à?”
Lời này vừa nói ra, Dương Tử Hiên biến đổi sắc mặt.
Bị người trà trộn vào?
Dương Tử Hiên đương nhiên hiểu ý Tần Ninh là nói “người” nào.
Nhưng làm sao có thể?
Hơn nữa mặc dù có người trà trộn đi nữa, lẽ nào phụ thân sẽ không biết sao?