Đột nhiên, thân thể Tần Ninh có rung động.
Hắn sải bước ra, toàn thân bắn ra ánh sáng vàng, kim thể ngưng tụ, vàng Lưu Ly Như Ý lúc này hội tụ vào bên trong cơ thể, chảy xuôi toàn thân.
Tần Ninh lúc này giống như một người vàng vậy.
“Kim Sơn đạp đỉnh!”
Lúc này Tần Ninh đá ra, bốn bóng người cùng lúc đánh tới.
Oanh!
Một đạp kia hoàn toàn bá đạo, trực tiếp vung ra, bốn người tự thi triển kiếm thuật, thương thuật để ngăn lại.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, khuếch tán xung quanh mộ chủ.
Bốn bóng người bị chặn lại hết đòn tấn công, Tần Ninh lui lại một bước, còn bốn người kia lúc này cũng lùi về sau.
Lấy một địch bốn, Linh Phách tầng sáu đối mặt với bốn thiên tài Linh Phách tầng chín, ấy thế mà không phân thắng bại.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả đều giật mình thảng thốt.
“Bất phân thắng bại?”
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên cũng sửng sốt.
Đây là lần đầu tiên hai người thấy Tần Ninh ra tay mà lại không phân thắng bại với đối thủ.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì đối phương có bốn kẻ thuộc nhóm mười người đứng đầu bảng Thiên Anh, mà còn ở cảnh giới Linh Phách tầng chín.
Chỉ điểm này thôi, hành động của Tần Ninh đủ để khiến tất cả phải nghẹn họng trân trối.
“Có chút bản lĩnh đấy!”
Tần Ninh khẽ nhấc chân, cười nhạt nói: “Xem ra ba mươi sáu cương quốc cũng không phải là phát triển cho có nhỉ”.
Bốn người Sở Lăng Thiên thì hoàn toàn chấn động.
Cả bốn bọn chúng đã liên thủ rồi đấy!
Tần Ninh tiếp đòn được?
“Các vị, hiện giờ cũng không nên giữ lại chiêu cuối nữa chứ?”
“Không giết kẻ này thì chúng ta không ai có được lệnh bài đâu!”
Vân Chấn nhìn Sở Lăng Thiên, Hạng Vân Vũ cùng Địch chiến, lạnh lùng nói.
“Đã hiểu!”
Sắc mặt Sở Lăng Thiên cũng trở nên nghiêm trọng.
.