Chương 46: Tĩnh Huyên trai (2)
Trương Vĩ chỉnh sửa lại một chút tin về nguồn phòng ốc, nhà cửa cho thuê, hay bán ra trong tiểu khu, rồi sau đó điền vào biểu “Ký lục về việc Nhân viên môi giới đi ra ngoài” về thời gian cùng với nguyên nhân mình đi ra ngoài, lên tiếng chào Vương Kiến Phát ở bên cạnh, lúc đó mới đi ra khỏi Trung Thông môn điếm.
Cái nghề môi giới bất động sản này nói bận rộn cũng bận rộn, nói rỗi rãnh cũng rỗi rãnh, về mặt bản chất vẫn là phải dựa vào tính tự giác của mình. Giống như bộ dáng hiện giờ của Trương Vĩ, cho dù chạy về căn phòng thuê ở tầng hầm của mình ngủ nướng một giấc, Điếm trưởng Từ Minh cũng không thế nào biết được.
Nhưng mà nếu muốn kiếm được tiền, làm cái nghề này nhất định phải siêng năng chăm chỉ. Lười biếng giống như là bịt tay trộm chuông, cuối cùng kẻ thua thiệt vẫn là mình. Hồ lý hồ đồ lăn lộn suốt một tháng, chỉ có thế cầm về đồng lương căn bản ít ỏi, căn bản là sống uổng những ngày tháng tươi đẹp trong sinh mạng đời mình.
Sau khi Trương Vĩ ra khỏi Trung Thông môn điếm, đi quanh một vòng ở bên trong Nhã Uyển tiểu khu, cũng không phát hiện khách hàng nào có vẻ tìm mua nhà. Để rồi không biết từ khi nào hắn đã đi tới phía dưới cao ốc số năm, đột nhiên nghe một tràng pháo nổ vang dội, làm cả con đường chấn động ông ông .
Trương Vĩ bịt lỗ tai, nhíu mày, giương mắt nhìn lên, phát hiện chỗ đốt pháo chính là nhà hàng của Mộ Dung Huyên. Lúc này Trương Vĩ mới chợt nhớ tới sáng sớm Trương Ngọc Hà đánh thức mình bằng một hồi chuông điện thoại, biết là nhà hàng của Mộ Dung Huyên đang khai trương.
Trương Vĩ suy nghĩ một chút, dù sao cũng đã tới gần rồi, chi bằng bây giờ đi một vòng quanh nhà hàng, nhìn một chút xem bên trong có làm trái với quy định về trang thiết bị vật dụng xây dựng hay không, coi như là hoàn thành lời dặn dò của Trương Ngọc Hà, tránh khỏi cứ phải bận công ghi nhớ trong lòng.
Trương Vĩ đi tới tiệm bán hoa ở bên cạnh đó, mua một giỏ hoa dùng để tặng cho buổi lễ khai trương, lúc đó mới đi về phía nhà hàng của Mộ Dung Huyên. Ở cửa nhà hàng của Mộ Dung Huyên có đặt hai tượng sư tử bằng đá, làm tăng thêm mấy phần khí uy vũ. Nơi cửa trực tiếp bày một tấm biển màu vàng bằng gỗ lim, trên đó viết ba chữ to… Tĩnh Huyên trai.
- Cô gái này vẫn khá tự luyến à, lấy tên là gì không được, lại lấy chữ Huyên của tên mình đặt vào tên nhà hàng.
Trương Vĩ cười cợt nói.
- Xin chào ngài , hoan nghênh quang lâm.
Trương Vĩ mới vừa đi tới trước cửa của Tĩnh Huyên trai thì có một vị tiểu thư tiếp khách mặc sườn xám bước lên nhiệt tình nói.
- Mộ Dung Huyên có ở đây không?
Trương Vĩ lên tiếng hỏi, ánh mắt lại không khỏi quan sát cô tiểu thư tiếp khách. Cô gái này có vóc người cao gầy, ít nhất cao khoảng một mét bảy hai, mang giày cao gót tương đương với Trương Vĩ, hai chân dài trắng như tuyết, lại hơi hé váy chập chờn lộ ra đùi non trong làn váy xẻ tà, khiến cho Trương Vĩ không nhịn được phải liếc nhanh đi liếc nhanh lại mấy lần.
- Quản lí ở đại sảnh chiêu đãi khách, mời ngài đi theo em.
Người đẹp chân dài tiếp khách mỉm cười gật đầu với Trương Vĩ, dẫn hắn đi vào cửa chính của nhà hàng.
Mới vừa tiến vào nhà hàng, Trương Vĩ liền thấy Mộ Dung Huyên ở bên trong đại sảnh, tóc dài xõa trên vai thơm làm tăng thêm mấy phần quyến rũ. Cô nàng mặc một bộ váy liền toàn thân màu đen bó sát người, tôn thêm vóc người đầy đủ “điện nước”. Dưới chân mang một đôi giày cao gót đế nhỏ màu đen, rất xứng với câu cô gái tuyệt sắc hấp dẫn và quyến rũ khắp toàn thân .
- Mộ Dung tiểu thư, khai trương đại cát, cung hỉ phát tài!
Hai tay của Trương Vĩ giao lẵng hoa cho Mộ Dung Huyên, cười nói.
- Đa tạ lời chúc tốt lành của Trương tiên sinh .
Mộ Dung Huyên cười một cái nói:
- Tôi biết ngài bận rộn công việc cho nên buổi lễ khai trương cũng không thông báo với ngài. Không ngờ vẫn nhọc công ngài đại giá, đích thân đến đây chúc mừng.
Trương Vĩ nghe được lời nói của Mộ Dung Huyên, cảm giác trong lời này còn có ý khác, phảng phất là ám chỉ bản thân mình không mời mà tự tới, sắc mặt trầm xuống, trong lòng có chút khó chịu nói:
- Thật ra, tôi cũng không biết Mộ Dung tiểu thư ngày hôm nay khai trương. Chẳng qua là chị Trương gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi thay chị ấy đến chúc mừng cho cô, cho nên mới phải đích thân tới cửa làm phiền.
- Vậy à, thì ra Trương tiên sinh là thay thế chị Trương đến nha! Sớm biết vậy tôi hẳn đã phát một tấm thiệp mời cho ngài mới phải.
Mộ Dung Huyên cười nói.
- Mộ Dung tiểu thư không cần khách khí, tôi chỉ đến nói câu chúc mừng, tặng lẵng hoa mà thôi, nếu không có chuyện gì tôi xin đi trước.
Trương Vĩ cảm giác thái độ của cô gái này đối với mình có chút lạnh nhạt, cũng không muốn tự rước lấy chuyện không vui. Nhà hàng thì hắn coi như là đã tới rồi, đi về cũng có thế có câu trả lời cho chị Trương.
- Lưu Lệ, thay tôi tiễn Trương tiên sinh đi!
Mộ Dung Huyên mỉm cười gật đầu với Trương Vĩ, vượt qua Trương Vĩ đi tới cửa, đi tiếp đãi những vị khách khác.
- Vâng, thưa quản lí.
Tiểu thư chân dài tiếp khách gật đầu đáp.
Trương Vĩ lắc đầu, cảm giác Mộ Dung Huyên là đang cố ý tránh né mình, phảng phất là lãng tránh chuyện hai người mình giả trang là đôi tình lữ. Mặc dù thái độ đối với Trương Vĩ cũng coi như khách khí, nhưng mà lại có một loại thái độ cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.
- Huyên Huyên, khai trương đại cát, chúc mừng chúc mừng!
Ngay vào lúc Trương Vĩ xoay người rời đi, lại gặp được Lâm Hồng Văn đi vào trong cửa hàng, chỉ thấy hắn vừa mới mở miệng nói xong, Mộ Dung Huyên biến sắc mặt ngay. Trên mặt côn nàng cố gắng nặn ra vẻ tươi cười, ánh mắt lại liếc nhanh một cái về phía Trương Vĩ.