Lập nên môn phái Tiêu Dao để che giấu tai mắt người, giữ thực lực, tìm kiếm thời cơ thuận lợi, lôi kéo môn phái giang hồ,mưu đồ tái khởi Đông Sơn.
Nào biết, mới truyền mấy đời, Tiêu Dao môn hoàn toàn đi lệch.
Tụ tập rất nhiều hạng người dâm tà, tụ tập lại với nhau làm nên những thành phần lang cẩu của xã hội.
Phục quốc, thỉnh thoảng mới được nhắc đến, khẩu hiệu chiêu binh mãi mã.
Trên thực tế bọn họ đến tột cùng đang làm những gì có trời biết, tất cả mọi người đều biết, mà nàng cực kỳ rõ ràng.
Một bữa cơm, ăn không thấy vị.
Lửa giận của Đế Tuấn cũng rơi trên hai đĩa cá trước mặt.
Mộ Lăng Không, Tiểu Nam, Tiểu Bắc không có đụng một miếng, cư nhiên bắt bọn họ ăn hai bộ xương cá hoàn chỉnh?
“Ta về sau không bao giờ muốn ăn cá nữa.” Hắn lau chùi miệng, nói như vậy.
Dừng lại chốc lát, nghĩ tới cái gì lại bổ sung một câu: “Ngoại trừ cá mẫu tử.”
Mặc dù nghe đến cá đã cảm thấy ghê tởm nhưng loại cá kia giú Mộ Lăng Không một lần sinh hai đứa bé, hắn cũng sẽ nhẫn lại, nuốt xuống, một chút cũng không chừa, ăn sạch sẽ.
“Gia của ta, ngài không thể quên truyền thuyết cá mẫu tử hay sao?” Mộ Lăng Không lấy khăn tay ra, nhẹ nhàng chùi hết mỡ trên môi.
“Nương tử, trí nhớ vi phu vô cùng tốt, cũng vì thế, nhiều khi ta cũng rất khổ nha.” Đế Tuấn đứng lên, cẩn thận đỡ Mộ Lăng Không đi.
Tiểu Nam và Tiểu Bắc đứng ở phía sau, giống như hung thần ác sát, khí thế mạnh mẽ, lạnh lẽo.
___ Đáng tiếc, hoàn toàn không được.
Người của Tiêu Dao môn dường như đã quyết định.
Đoàn người Đế Tuấn thanh tán bạc xong, bọn họ liền theo ra cửa, xem ra muốn tìm một chỗ yên tĩnh để ra tay.
“Tiểu Bắc, sáu người bên phải là của ta, năm người bên trái là của ngươi.” Tiểu Nam môi bất động, nhưng âm thanh rõ ràng truyền tới, bắt đầu chia nhiệm vụ