Quan Khí​

Chương 1134: Tầm quan trọng của Nam Điền

Vốn là Tư Mã Hoành đang định hôm nay rời đi, nhưng lại phát hiện ra con gái mình và con rể đang rất hòa hợp, vì thế ông ta lập tức quyết định lưu lại thêm một ngày, ngày mai mới quay về Bắc Kinh.

Chuyện diễn ra ở Nam Điền thì có thể nói Tư Mã Hoành cực kỳ không hài lòng. Toàn bộ các sắp xếp của cuộc hành trình đều trở nên xáo trộn. Các chuyện như thế này diễn ra thì đúng là Tư Mã Hoành chưa từng gặp qua, đến ngay ông ta cũng phải lắc đầu thở dài.

Vương Trạch Vinh biết rằng gia sự của Tư Mã Hoành thì mình cũng không tiện xen vào. Sau khi thiết lập các sắp xếp với Tư Mã Hoành, hắn liền quay về văn phòng làm việc. Hiện tại tỉnh Nam Điền công việc rất nhiều, lúc này thì mỗi một phút đồng hồ đều bám xung quanh Tư Mã Hoành, về căn bản là hắn không thể chủ trì công tác. Không còn cách nào khác, dưới tình huống như vậy thì Vương Trạch Vinh cũng chỉ có thể là bản thân hắn phải quan tâm nhiều thêm một chút.

Hành trình của Tư Mã Hoành đến Nam Điền đã xảy ra một số chuyện có ý tứ như vậy. Nguyên bản với hành trình đến Nam Điền lần này thì có thể nói ý tưởng ôm ấp trong đầu của Tư Mã Hoành là để mọi người mở rộng tầm mắt, nhưng ai cũng thật không ngờ tại đây lại diễn ra một cục diện như vậy.

Mặc dù mọi tin tức đã được phong bế rất gắt gao nhưng vẫn không cản nổi gió lùa vào tường, các ông lão trong Bắc Kinh cũng ngạc nhiên và cười rất vui vẻ, lần này xem như Tư Mã Hoành gặp phải một việc rất khó xử.

Đương nhiên, mọi người cũng thấy bội phục đối với việc Tư Mã Hoành không tiếp tục chèn ép Vương Trạch Vinh, đây mới là hình tượng của một lãnh đạo cấp cao của quốc gia. Hôm nay Uông Nhật Thần tâm tình phá lệ rất tốt, ngồi trong nhà cựu bí thư cười ha hả.

Nhìn thấy biểu tình này của Uông Nhật Thần, lão Bí thư lắc lắc đầu nói:

- Đáng tiếc một cơ hội mài dũa tốt như vậy, cậu buồn cười cái gì?

Trong ý tưởng của lão Bí thư thì lần này đúng là một cơ hội mài dũa Vương Trạch Vinh, đáng tiếc là không thực sự nổi lên cái tác dụng này nên ông cảm thấy có chút đáng tiếc. Đối với những người ở tầng lớp này như bọn họ mà nói thì chỉ sợ là không có cơ hội để ma luyện. Đối với cán bộ được xem trọng thì cái mà bọn họ hy vọng chính là đưa người đó đặt ở trong các loại tình huống mà tiến hành ma luyện, chỉ có sau khi thông qua ma luyện thì người này mới chân chính trở thành nhân tài.

Uông Nhật Thần cười ha ha nói:

- Lần này tôi đúng là muốn nhìn lão Tư Mã còn có thể diện gì.

Nói tới đây, Uông Nhật Thần cũng không kìm nổi nói:

- Tư Mã Hoành đúng là đủ tư cách.

Ông ta vẫn cảm thấy bội phục đối với việc Tư Mã Hoành không thực sự chèn ép Vương Trạch Vinh.

- Tư Mã Hoành cái gì cũng tốt. Khuyết điểm lớn nhất của ông ta chính là điểm rất chiều con gái mình.

Lão Bí thư cũng khó khăn mà phải bình luận một câu. Hóa ra trong ý tưởng của lão Bí thư, chuyện lần này của Tư Mã Hoành thật đúng là có một chút quá mức. Nhưng mà, theo sự quan sát tình huống mà thấy thì Tư Mã Hoành cũng không giống như mọi người đoán là sẽ chèn ép Vương Trạch Vinh, mà lại biểu hiện ra một tấm lòng chính trực. Điều này thực sự đáng quý, lão Bí thư cũng là có sự tán thưởng với hành động của Tư Mã Hoành.

Uông Nhật Thần gật gật đầu, nghĩ lại một chút về mấy đứa con mình. Ông cảm thấy trên phương diện này ngoại trừ Uông Chính Phong ra ngoài thì những người khác vẫn còn phải học nhiều.

Uông Nhật Thần vừa nghĩ đến chuyện của Uông Chính Phong thì trong tâm tư cũng rất không thoải mái. Uông Chính Phong đã làm ra chuyện lớn như vậy, nếu mình không cầu cứu đến lão Bí thư thì còn không biết sẽ trở thành cái dạng gì nữa. Cũng may chuyện này đang ở giai đoạn manh nha, còn chưa thực sự làm ra chuyện tình gì.

Lời nói của lão Bí thư bỗng chuyển hướng, nói với Uông Nhật Thần:

- Như vậy cũng tốt. Thông qua việc này thì tin rằng bộ máy của Nam Điền sẽ rất nhanh có được sự ổn định. Hiện tại thì Đông Nam Á không có yên ổn lắm.

Uông Nhật Thần hỏi:

- Lại có tình huống gì ạ?

Lão Bí thư biểu hiện ra vẻ nghiêm túc nói:

- Bí thư tiểu Vương đề xuất phương án hợp tác khu vực sông Mê-Kông cực kỳ tốt. Việc này sẽ có sự trợ giúp Trung Quốc trong việc đề cao ảnh hưởng với các đồng minh. Nếu thực hiện thành công thì đây chính là một đại sự.

Uông Nhật Thần làm Bí thư Tỉnh ủy, cũng từng là một trong những Ủy viên Bộ Chính Trị nên với những việc như thế này cũng rất rõ ràng. Ông nghiêm túc nói:

- Đúng là rất tốt. Sông Mê Kông là một con sông có khởi dòng từ Trung Quốc, chảy qua các nước Trung Quốc, Lào, Miến Điện, Thái Lan, Cam-pu-chia, Việt Nam và đổ vào biển Đông. Con sông đúng là có ảnh hưởng lớn đến các quốc gia này. Dựa vào dòng nước, từ xưa đến nay Trung Quốc và các quốc gia ở lưu vực sông Mê Kông có liên hệ chặt chẽ đến mậu dịch, văn hóa. Tuy nhiên ở thời cận đại, các cường quốc phương Tây đã từng bước xâm nhập biến các quốc gia Đông Nam Á trở thành thuộc địa. Sự phát triển của các nước Đông Nam Á không chỉ ảnh hưởng tới Trung Quốc mà còn nhiều nước khác. Sau khi kết thúc hai cuộc thế chiến, Nhật Bản và nước Mỹ trước sau đều nhận định ở khu vực Đông Nam Á có lợi ích chiến lược cực kỳ trọng đại. Ở khu vực Nam Á thì cũng có nước lớn Ấn Độ từng bước quật khởi, Ấn Độ cũng gia nhập vào tranh đoạt lợi ích chiến lược trong khu vực Đông Nam Á này. Sự tranh đoạt trong khu vực này giữa các quốc gia vẫn đang tranh đấu gay gắt, các quốc gia lớn không ngừng vì lợi ích của quốc gia mình mà gia tăng các ảnh hưởng.

Mở miệng một cái là nói ngay ra tình hình của khu vực Đông Nam Á, Uông Nhật Thần cũng thông qua quá trình là Ủy viên Bộ Chính trị nên biết rất nhiều tin mà những người khác không biết. Hiện tại khu vực Đông Nam Á cũng không ổn định. Bởi vì nhận thấy khu vực Đông Nam Á này tài nguyên phong phú và vị trí địa lý đặc thù nên một số các quốc gia lớn coi đây là khu vực cực kỳ trọng yếu, các tranh đoạt cũng ngày càng mãnh liệt.

Lão bí thư gật gật đầu nói:

- Sở dĩ Trung ương cử Vương Trạch Vinh tới Nam Điền, kỳ thật cũng là có thêm nhiều suy tính thận trọng. Đừng nhìn đồng chí Vương Trạch Vinh tuổi còn trẻ, nhưng kinh nghiệm công tác của cậu ta cực kỳ phong phú, đặc biệt với việc luôn nắm cục diện trong tay cũng có đóng góp một phần. Để cho cậu ta đến Nam Điền chính là hi vọng nhìn thấy cậu ta có thể từ trong các công tác của Nam Điền tìm được một số các sản phẩm có thể sinh ra ảnh hưởng với các đồng minh. Làm cho trung ương thật cao hứng chính là cậu ta chỉ trong một thời gian rất ngắn tại Nam Điền đã đề xuất ra phương án xây dựng con đường lớn từ đó kiến thiết việc hợp tác trong khu vực Sông Mê-Kông. Lão Uông, đừng coi thường hai phương án này, trong phương diện này thì đồng chí Vương Trạch Vinh đã tràn đầy sự nhạy bén trong chính trị và trí tuệ trong chính trị. Nếu thao tác được phương án này thì Trung Quốc có thể chặt chẽ thâu tóm được các đồng minh này.

Trong giọng nói của lão Bí thư lộ ra tình cảm thể hiện sự tán thưởng với Vương Trạch Vinh. Kỳ thật khi Trung ương đem Vương Trạch Vinh đặt ở Nam Điền thì lão Bí thư cũng ít nhiều có chút không yên tâm, lo lắng Vương Trạch Vinh đang trẻ tuổi không thể trong thời gian ngắn nắm giữ được Nam Điền trong tay. Ông cũng thật không ngờ sau khi Vương Trạch Vinh đến thì nhanh như vậy đã nắm giữ được Nam Điền. Lần này Tư Mã Hoành đến Nam Điền cũng không làm ảnh hưởng tới địa vị của Vương Trạch Vinh, điều này đủ để nói rõ rằng Vương Trạch Vinh người này đúng là một nhân tài.

Uông Nhật Thần nói:

- Đúng vậy, Thủ tướng Nhật Bản đã gọi năm nước trong khu vực Mê Kông là cộng đồng mấu chốt trong khu vực Đông Nam Á, với mục đích là nếu năm quốc gia vùng sông Mê Kông này đứng cùng bên với Nhật Bản thì như vậy ở ở khu vực Đông Nam Á có thể đạt được lợi ích lớn nhất và như vậy sẽ nắm được quyền chủ đạo với Trung Quốc. Từ đó có thể thấy được tâm tư tranh đoạt của các quốc gia trong khu vực này cực kỳ nóng bỏng.

Lão Bí thư gật gật đầu nói;

- Không chỉ có Nhật Bản, mà nước Mỹ, Ấn Độ cũng đang mỏi mắt, bất kể quốc gia nào cũng muốn tăng mạnh quan hệ tốt với những nước trong khu vực này Hiện tại tôi đang muốn xem Bí thư tiểu Vương có thể phá giải được hay không.

Đương nhiên lời này của lão Bí thư cũng là có ý tứ hưởng thụ. Ông ta biết các quốc gia đánh cờ với nhau trên nhiều phương diện, Nam Điền chỉ có thể là một trọng điểm mà thôi. Tuy nhiên, nếu có thể tận dụng được trọng điểm này để gia cường thêm lực lượng thì đối với quốc gia lại càng thêm có lợi. Trong lúc hai người đang bàn luận thì Hạng Nam lúc này đang nói chuyện qua điện thoại với Vương Trạch Vinh.

Trong điện thoại, lời đầu tiên Hạng Nam đã trầm giọng hỏi:

- Trạch Vinh, chuyện đánh người và con có liên quan gì không?

Cũng khó trách được Hạng Nam sao lại hoài nghi. Chuyện như vậy thì nhiều người cảm thấy không thể thoát được quan hệ với Vương Trạch Vinh.

Nghe được Hạng Nam hỏi như vậy, Vương Trạch Vinh liền đem các kết quả điều tra của Sở Công an nói lại cho Hạng Nam, sau đó hắn nói:

- Ba, việc này ba yên tâm, con quyết không có khả năng đi làm chuyện như vậy.

Sau khi nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy thì Hạng Nam mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, ông ta nói với Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh, bây giờ con đã là lãnh đạo cao cấp cấp Bộ trưởng rồi, có rất nhiều sự việc cũng không thích hợp để làm loạn, khi làm bất cứ việc gì cũng đều phải nghĩ kín kẽ về các hậu quả và ảnh hưởng đưa lại. Con không thao tác chuyện này, thế thì tốt.

Vương Trạch Vinh có thể nghe ra rằng trong giọng nói của Hạng Nam đối với mình đầy vẻ quan tâm. Hắn nói với Hạng Nam:

- Vốn hôm nay Ủy viên trưởng phải trở về Bắc Kinh, do trong nhà có chút việc nên ông ta cũng muốn đợi để xử lý một chút, vì thế ngày mai mới trở về.

Hạng Nam nghe thấy Tư Mã Hoành phải xử lý việc trong nhà liền lắc lắc đầu, cũng không có bàn luận thêm gì, sau đó lại nói với Vương Trạch Vinh:

- Đối với con mà nói thì lần này cũng là một sự kiện tốt. Thông qua sự việc này thì địa vị của con ở Nam Điền hoàn toàn được củng cố. Hôm nay Tổng Bí thư Lâm gọi bố đến, dành riêng để nói về các vấn đề đồng minh. Ông ta rất quan tâm đối với việc kiến thiết con đường lớn và phương án hợp tác khu vực sông Mê Kông, yêu cầu con mau chóng bắt tay vào thực hiện phương án.

Nghe được Bí thư Lâm quan tâm như vậy, Vương Trạch Vinh nói:

- Thật ra hiện tại con cũng đang tiến hành một số các tiếp xúc, công tác sẽ rất nhanh được triển khai.

Hạng Nam nói:

- Mới bế mạc hội nghị giữa Nhật Bản và các lãnh đạo đứng đầu quốc gia của khu vực sông Mê Kông, sau khi có tuyên ngôn chung của sáu nước thì Thủ tướng Nhật Bản tỏ vẻ tham gia các kế hoạch lớn của khu mấu chốt trong cộng đồng các nước Đông Á. Nhật Bản hứa hẹn trong ba năm sẽ cung cấp cho vay và hỗ trợ không hoàn lại khoảng trăm triệu yên cho năm quốc gia Đông Nam Á thuộc tiểu vùng sông Mê Kông, đồng thời cũng đẩy mạnh quan hệ với các quốc gia đó.

Vương Trạch Vinh vừa nghe xong liền minh bạch, đây là Nhật Bản đang củng cố lại lực ảnh hưởng tại năm quốc gia trong lưu vực sông Mê Kông này.

- Trạch Vinh, tỉnh Nam Điền các con đã đưa ra được phương án hợp tác trong khu vực sông Mê Kông, phương án này đã làm chấn động ở trên chính đàn quốc tế, một số quốc gia cũng không chịu cam lòng.

Vương Trạch Vinh nói:

- Vào thời điểm thiết kế phương án này bọn con cũng từng có suy xét trên khía cạnh này.

Việc này chắc chắn sẽ động chạm đến lợi ích của một số quốc gia. Đầu tiên là sau khi đả thông con đường ở Nam Điền thì sau đó giao thông liên kết giữa Hoa Hạ và các quốc gia khác trở nên cực kỳ dễ dàng, cứ như vậy sự kết giao kinh tế giữa Hoa Hạ và các quốc gia khác càng trở nên chặt chẽ, sự phát triển kinh tế cũng được tăng cường thêm một bước. Từ đó phải khẳng định rằng Hoa Hạ sẽ có lực ảnh hưởng thật lớn ở khu vực Đông Nam Á. Tiếp theo sau khi hợp tác khu vực sông Mê Kông, từ lợi ích kinh tế và trao đổi các sản phẩm trong nước sinh ra lợi ích của cả cộng đồng. Lúc này lực ảnh hưởng của Hoa Hạ đối với năm quốc gia lưu vực sông Mê Kông khẳng định sẽ mạnh mẽ hơn các quốc gia khác, từ đó có thể khống chế được quốc gia bọn họ.

Hai người là người một nhà nói chuyện nên cuộc bàn luận cũng rất sâu sắc.

Hạng Nam nói:

- Con hiểu được tầm quan trọng của việc này là tốt rồi. Công tác phải nhanh chóng tăng tốc khởi động. Trong việc triển khai công tác này, Trung ương sẽ nghiêng mạnh sự ủng hộ với tỉnh các con, phải buông tay mà làm và phải làm ra được hiệu quả.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Hạng Nam, Vương Trạch Vinh mới phát hiện được Tổng Bí thư Lâm vẫn luôn chú ý đến tình hình của Nam Điền. Nghĩ đến chuyện theo như lời nói của Hạng Nam, Vương Trạch Vinh cũng tiến thêm một bước hiểu rõ ý đồ của Trung ương sở dĩ thu xếp công tác cho mình ở Nam Điền, đây không chỉ có hy vọng mình đem tới sự phát triển cho Nam Điền mà còn hy vọng chính mình đối với tầm ảnh hưởng của quốc tế có thêm nhiều kiến giải, đây là trọng trách trên vai.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất