Quan Khí​

Chương 1142: Hợp tác

Lần này Tháp Ba Vạn đến càng thêm bí ẩn. Vương Trạch Vinh ngồi đối diện với đối phương, phiên dịch là một phụ nữ Lào và nữ phiên dịch của Bộ Ngoại giao Trung Quốc.

Nhìn nữ phiên dịch, Tháp Ba Vạn do dự một chút rồi nói:

- Bí thư Vương, lần này tôi có việc muốn nói riêng với ngài.

Vương Trạch Vinh biết Tháp Ba Vạn lo về phiên dịch nên cười nói;

- Ngài yên tâm, đây là đồng chí Bộ Ngoại giao phái tới, tin được.

Vương Trạch Vinh nói như vậy, Tháp Ba Vạn khẽ gật đầu. Y biết nữ phiên dịch mà do quốc gia phái tới thì sẽ không dám nói lung tung.

Vương Trạch Vinh đã sớm nhìn quan khí của Tháp Ba Vạn, quan khí của y hướng lên khác người khác. Sau khi hắn đến Lào, Tháp Ba Vạn có vẻ là thân Trung Quốc, đối với người như vậy đương nhiên sẽ là đối tượng lôi kéo của Trung Quốc.

- Bây giờ sau khi quốc gia tiến vào nền kinh tế thị trường, rất nhiều tư tưởng tiến vào. Tôi luôn tin vào Xã hội chủ nghĩa.

Vương Trạch Vinh gật đầu và biết Tháp Ba Vạn có việc quan trọng.

Tháp Ba Vạn nói:

- Mấy năm nay Trung Quốc phát triển đã chứng tỏ đường nối Xã hội chủ nghĩa là chính xác. Lào cũng có thể đi theo con đường này. Ở điểm này chúng ta có điểm chung. Tôi hy vọng đưa cách phát triển của Trung Quốc vào Lào.

- Phó Thủ tướng Tháp Ba Vạn, suy nghĩ của ngài đúng. Quốc gia mặc dù khác nhưng con đường phát triển Xã hội chủ nghĩa cần kết hợp điều kiện cụ thể từng nước. Chỉ có như vậy thì đường phát triển sẽ rộng hơn.

- Có một số đồng chí Lào thấy cách sống của phương Tây, tư tưởng có vấn đề. Vì thế các quốc gia Xã hội chủ nghĩa càng cần giúp nhau.

Nghe Tháp Ba Vạn nói như vậy, Vương Trạch Vinh đương nhiên có thể phân tích ra. Sau khi hắn làm Bộ trưởng Bộ Thương mại thì đã rõ ràng suy nghĩ của lãnh đạo nước ngoài. Đối với bọn họ lợi ích là quan trọng nhất. Các nước tư bản có thể vì lợi ích mà không ngừng chiến tranh. Các nước Xã hội chủ nghĩa cũng là như vậy. Người nước ngoài nói đúng, lợi ích là vĩnh cửu, mặc dù hơi quá nhưng cũng có lý.

Vương Trạch Vinh nhìn Tháp Ba Vạn mà nói:

- Đúng thế, hợp tác cùng có lợi.

Tháp Ba Vạn liền cười nói:

- Lần này Trung Quốc đang đàm phán hợp tác thương mại với Lào, đây là việc tốt, có tác dụng thúc đẩy kinh tế Lào. Hôm nay tôi tới có một nội dung là địa điểm hạng mục đầu tư, hy vọng Bí thư Vương có thể nghiêng về vài khu vực.

Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng và nghĩ đây là việc tốt. Nếu lợi ích quốc gia gắn mọi người lại, như vậy sẽ tốt cho sức ảnh hưởng của Trung Quốc đối với Lào.

Vương Trạch Vinh cũng đã phái người tìm hiểu, Tháp Ba Vạn là người có khả năng cạnh tranh làm Tổng bí thư. Ở Lào, Tháp Ba Vạn có lực lượng rất mạnh. Bây giờ Tổng bí thư Trung ương Đảng sắp lui, Lào đang đấu đá. Tháp Ba Vạn tìm hắn chính là hy vọng được Trung Quốc ủng hộ.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ rồi nghiêm túc nói:

- Xin phó Thủ tướng Tháp Ba Vạn đưa ra một phương án, chúng ta có thể trao đổi.

Thấy Vương Trạch Vinh hiểu ý, Tháp Ba Vạn cười nói:

- Trung Quốc đưa ra phương án hợp tác Khu vực sông Mê Kông mặc dù trong nước có ý kiến khác nhau nhưng tôi ủng hộ. Hy vọng Trung Quốc và Lào có thể hợp tác tốt.

Tiễn Tháp Ba Vạn, Vương Trạch Vinh cười cười. Hắn muốn tìm đồng minh ở Lào, bây giờ xem ra Tháp Ba Vạn là người thích hợp.

Vương Trạch Vinh gọi Ninh An Quý tới và bàn bạc.

Thông qua quan sát, Vương Trạch Vinh phát hiện Ninh An Quý đúng là chuyên gia đối với chuyện ở Lào, hiểu sâu về Lào.

Ninh An Quý là người quốc gia phái tới, Vương Trạch Vinh đương nhiên tin đối phương vì thế nói nội dung mình bàn với Tháp Ba Vạn ra.

Ninh An Quý nghiêm túc nói:

- Đại hội Đảng Lào sắp diễn ra, Tổng bí thư sẽ lui, còn hai người tranh chức với Tháp Ba Vạn. Một là phó Thủ tướng thường trực Hiển Sa, một là Ủy viên Quốc vụ viện Tây Lạp Khảm. Từ tình hình bây giờ thì có hy vọng nhất là Hiển Sa, y được Tổng bí thư đề bạt. Tây Lạp Khảm kia cũng có lực lượng nhất định, nhưng người này có cảm tình với phương Tây.

Nghe Ninh An Quý nói, Vương Trạch Vinh hỏi:

- Các đồng chí cho rằng hợp tác với Tháp Ba Vạn có lợi cho Trung Quốc không?

Ninh An Quý nói:

- Việc này phía Lào đã nghiên cứu. Tháp Ba Vạn biết tình hình của mình. Nếu không thể nhanh chóng đạt được thành tích hơn người thì không thể cạnh tranh nổi Hiển Sa.

- Nước V và Lào không phải có quan hệ đặc biệt sao?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Ninh An Quý biết Vương Trạch Vinh hỏi Tháp Ba Vạn sao không ủng hộ nước kia nên cười nói:

- Hiển Sa có quan hệ rất thân với nước đó.

- Ý nói là chúng ta nhất định cần hợp tác với Tháp Ba Vạn?

- Tôi nghĩ Tháp Ba Vạn này cũng hiểu chuyện.

Bảo sao mình vừa đến Lào, Tháp Ba Vạn đã tỏ thái độ tốt.

Sau khi hiểu rõ, Vương Trạch Vinh liền biết mình phải dùng mọi cách giúp Tháp Ba Vạn.

Vương Trạch Vinh gọi Ninh An Quý tới rồi nói:

- Lần này đạt một số hạng mục với Lào, tạm thời để đó, đợi tôi bàn với Lào rồi xác định.

Ninh An Quý biết việc này dính tới lợi ích quốc gia nên gật đầu nói:

- Bí thư Vương yên tâm.

Lào bây giờ giống như Trung Quốc lúc mới cải cách, rất nhiều quan chức bởi vì kéo được tài chính về nên không ngừng tiến tới. Lào chia làm ba khu thượng, trung hạ, 16 tỉnh, một thành phố trực thuộc trung ương và một Đặc khu hành chính. Đại hội sắp diễn ra, mọi người đang thầm tranh đoạt. Vào lúc này kinh tế phát triển đối với bọn họ là rất quan trọng. Vào lúc này nếu Trung Quốc đầu tư nhiều vào người Tháp Ba Vạn, như vậy sẽ tốt cho lực lượng của Tháp Ba Vạn.

Trước khi đi, Trung ương đã đưa ra chỉ thị đối với nước Lào, đây là nước đang cần phát triển, cần viện trợ. Nhưng Vương Trạch Vinh sẽ không làm việc tổn hại lợi ích quốc gia.

Khi gặp Tháp Ba Vạn lần sau, Tháp Ba Vạn đã mang tới một vài hạng mục đầu tư chi tiết. Vương Trạch Vinh lập tức giao cho nhân viên làm. Hắn và Tháp Ba Vạn vào văn phòng nói chuyện.

Bởi vì chuyện rất quan trọng nên Vương Trạch Vinh không cho phiên dịch trong nước tới, đây là tỏ vẻ tin Tháp Ba Vạn.

Thấy thế, Tháp Ba Vạn rất hài lòng nói:

- Bí thư Vương, lần này đến Lào có vui không?

- Lào là nước xinh đẹp, nhân dân thân thiện. Tôi thấy đây là quốc gia có xu hướng đi lên, tương lai không lâu sẽ phát triển.

- Ha ha, lễ độc lập lần này tôi phụ trách công tác tiếp đón, nếu có gì sơ xót mong bỏ qua.

- Làm rất tốt.

Nhìn phiên dịch, Tháp Ba Vạn cười nói:

- Năm cô gái phục vụ ngài do tôi tự chọn, bọn họ là binh lính trong quân đội. Đừng nhìn bọn họ yếu ớt nhưng có năng lực mạnh. Sau này bọn họ sẽ chuyên môn phục vụ ngài.

Tháp Ba Vạn nói thế, Vương Trạch Vinh nhìn Tháp Ba Vạn với vẻ khó hiểu.

Tháp Ba Vạn nói:

- Bí thư Vương yên tâm, đây đều là người trung thành. Dù sao hợp tác Khu vực sông Mê Kông thì chúng ta sẽ có nhiều điểm liên hệ. Sau đây do bọn họ làm người liên lạc sẽ tiện hơn.

Thì ra Tháp Ba Vạn muốn thông qua việc này để tăng quan hệ. Vương Trạch Vinh mặc dù không biết Tháp Ba Vạn có suy nghĩ gì nhưng nghĩ mấy cô này phục vụ tốt nên nói:

- Nam Điền đang phát triển, mời phó Thủ tướng Tháp Ba Vạn đến một chuyến.

- Ha ha.

Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, Tháp Ba Vạn mới yên tâm. Y hy vọng đạt được quan hệ tốt đối với Vương Trạch Vinh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất