Quan Khí​

Chương 1513: Chia xẻ lợi ích

Sau khi Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Hải Đông bị bắt, những người cảm thấy mình có thể đánh vào vị trí này liền bắt đầu hoạt động.

Bây giờ Mặt trận tổ quốc Hải Đông có năm Phó chủ tịch. Thành Thủ Chính là người xếp giữa, y vốn là người của Hạng Thành. Sau khi Hạng Nam lên chức, y hoạt động rất tích cực.

Theo Thành Thủ Chính nghĩ, Hải Đông là đất của Lô hệ, Vương Trạch Vinh dù đến cũng không được y coi trọng vì theo Thành Thủ Chính nghĩ Vương Trạch Vinh khó có thể mở cục diện ở đây. Nhưng không ngờ bây giờ Chủ tịch Mặt trận tổ quốc cũng bị bắt.

Cục diện chính trị thay đổi làm Thành Thủ Chính thấy hy vọng.

Thấy mọi người đang hành động, Thành Thủ Chính cũng rất sốt ruột, cơ hội như thế này đúng là ít thấy.

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng y nghĩ tới Hạng Thành.

Mặc dù do Hạng Thành đề bạt lên nhưng trong lòng Thành Thủ Chính vẫn không coi trọng Hạng Thành. Nếu không phải Hạng Nam lên làm Phó Thủ tướng, hắn cũng không cố tạo quan hệ tốt với Hạng Thành. Đương nhiên gốc cây Hạng gia càng lúc càng mạnh, nhất định phải ôm chặt. Phân tích tình hình Hải Đông, Thành Thủ Chính cho rằng mình có hy vọng lớn nhất là thông qua Hạng gia để được Vương Trạch Vinh chấp nhận.

Thành Thủ Chính cung kính nói:

- Lão lãnh đạo đến Hải Đông du lịch một chút.

Hạng Thành sau khi lui cũng không còn quyền thế như trước. Nếu không phải có Vương Trạch Vinh và Hạng Nam, y cũng biết mình là kr không quyền không thế.

Bây giờ có Hạng Nam và Vương Trạch Vinh khiến Hạng Thành lại có sức ảnh hưởng lớn.

Hạng Thành biết ngay ý đồ Thành Thủ Chính gọi tới, đó là nhìn chằm chằm vào vị trí Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Hải Đông.

- Thủ Chính, thời tiết Hải Đông hay thay đổi, đợi thời gian nữa đi.

- Lão lãnh đạo, gần đây ngài thế nào, tôi định lên Bắc Kinh thăm ngài.

- Ha ha, cảm ơn anh.

Hạng Thành khá hài lòng với Thành Thủ Chính, tên này vẫn luôn nghe lời và cung kính với y.

- Lão lãnh đạo, tôi là người do ngài dìu dắt, trong công việc cũng nên xin chỉ thị của ngài.

Hạng Thành hỏi qua về tình hình Hải Đông, Thành Thủ Chính nói làm Vương Trạch Vinh thấy thầm phục Vương Trạch Vinh.

Chuyện xảy ra ở Hải Đông làm Hạng Thành phải thầm than nơi này có vẻ vững chắc mà thoáng cái đã tan vỡ rồi rơi vào tay Vương Trạch Vinh.

Nếu là trước đây Hạng Thành hoàn toàn có thể trực tiếp nói chuyện với Vương Trạch Vinh, bây giờ Vương Trạch Vinh đã vượt qua chức vụ của y trước khi lui, Hạng Thành chỉ có thể hỏi dò mà thôi.

Sau khi dập máy, Hạng Thành ngồi đó mà suy nghĩ. Trong suy nghĩ của Hạng Thành thì tất cả phải vòng quanh Hạng gia, theo Hạng Nam lui, lực lượng Hạng hệ chuyển thành Vương Hệ, biến hoá này làm y rất lo lắng.

Vương Trạch Vinh là con rể của Hạng Nam, Hạng Nam ra sức giúp đỡ Vương Trạch Vinh là bình thường, nhưng như vậy không lợi cho sự phát triển của Hạng gia.

Là con cả của Hạng gia, Hạng Thành thực ra rất khẩn trương, nhưng Hạng gia bây giờ tìm ra ai mà chống đỡ cục diện.

Nhất định phải thay đổi tình hình.

Hạng Thành liền gọi điện cho Hạng Kiền bảo đối phương nhanh chóng tới nhà mình.

Sau khi hai người ngồi xuống, Hạng Thành nhìn Hạng Kiền rồi nói:

- Chú hai, chú thấy sao về sự phát triển của Trạch Vinh?

Nhìn Hạng Kiền cũng có nhiều vết nhăn trên trán, Hạng Thành thầm than Hạng gia bây giờ đang rất nguy hiểm. Đừng nhìn bề ngoài thì tốt nhưng chỉ vài năm nữa Hạng gia sẽ suy sụp.

Hạng Kiền cười nói:

- Rất được, cứ theo xu thế này thì Trạch Vinh sẽ nhanh chóng vào tầng trung tâm.

Hạng Kiền bây giờ rất vui về sự phát triển của Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh phát triển càng lúc càng tốt, Hạng gia cũng ổn định hơn.

Hạng Kiền càng vui là quan hệ giữa Hạng Định và Vương Trạch Vinh rất tốt. Có quan hệ này thì Vương Trạch Vinh sẽ làm người bảo vệ cho Hạng Định.

Hạng Thành cười nói:

- Chú nói đúng, vớt sự phát triển của Trạch Vinh thì còn có thể tiến thêm bước nữa. Nhưng lão Nhị, chú có nghĩ tới sau đây Hạng gia sẽ như thế nào?

Nghe Hạng Thành đột nhiên nói như vậy, Hạng Kiền liền ngẩn ra.

Hạng Thành nhấp ngụm trà rồi nói tiếp:

- Chú hai, chú ba bây giờ đã bắt đầu giao lực lượng Hạng hệ cho Trạch Vinh, như vậy Hạng gia còn sức ảnh hưởng gì ở Bắc Kinh?

Hạng Kiền nghe vậy liền nhíu mày, mọi người đều từng làm lãnh đạo, y cũng không thể không coi trọng việc này.

Ý của Hạng Thành thì Hạng Kiền nghe ra. Đúng như Hạng Thành nói, lực lượng Hạng hệ vì không có người Hạng gia cầm đầu, bây giờ đã bắt đầu dựa vào Vương Trạch Vinh.

Tuy nói Vương Trạch Vinh cũng thuộc người Hạng gia, nhưng theo sự phát triển của Vương Trạch Vinh thì địa vị của hắn đã khác, lực lượng Hạng hệ dần sang thành Vương Hệ.

Lực lượng Hạng gia chuyển sang phía Vương Trạch Vinh, nhìn qua lực lượng Vương Trạch Vinh tăng lên sẽ khiến Hạng gia tốt hơn. Nhưng tiếp tục như vậy Vương Trạch Vinh nuốt hết lực lượng Hạng gia thì sẽ như thế nào?

- Anh nói đúng.

Hạng Kiền nói.

Hạng Thành khẽ gật đầu nói:

- Dù như thế nào thì cũng cần người đứng ra.

- Ý anh là?

Hạng Kiền hỏi.

- Tiểu Quang bây giờ rèn luyện cũng được rồi phải không?

- Ý anh là để Tiểu Quang một lần nữa đứng lên?

- Chú hai, Hạng gia chỉ có mình Tiểu Quang chống đỡ được cục diện mà thôi.

Hạng Kiền thở dài nói:

- Chuyện lần trước gần như chặt đứt con đường chính trị của Tiểu Quang, anh cho rằng nó còn hy vọng sao?

Việc này Hạng Kiền cũng không phải không nghĩ tới. Hạng Quang đúng là có thể dùng, nhưng lần trước có chuyện khiến cấp trên gạt Hạng Quang ra khỏi danh sách bồi dưỡng.

- Ha ha, đó chỉ là quyết định tầm cao mà thôi. Bây giờ Hạng gia mạnh như vậy, Vương Trạch Vinh mạnh như vậy, muốn giữ Tiểu Quang có gì khó?

Hạng Thành cười nói.

Hạng Kiền gật đầu.

Hai người đều biết đây là biện pháp trong vô pháp. Hạng Quang nhất định không thể vượt qua cấp tỉnh, mặc dù như vậy chỉ cần Hạng Quang lên chức cấp tỉnh thì lực lượng Hạng gia sẽ không bị Vương Trạch Vinh nuốt hết.

- Hoạt động một chút để Tiểu Quang đi làm Thị trưởng thì chắc không khó.

Hạng Thành nói.

Hạng Kiền khẽ gật đầu, y đương nhiên hy vọng con mình phát triển tốt.

Thấy Hạng Kiền đã đồng ý, Hạng Thành nói:

- Sau này anh dự định giao lực lượng Hạng gia sang cho Tiểu Quang, đừng đẩy hết sang bên kia.

- Vậy còn chú ba?

Hạng Kiền có chút lo lắng.

- Chú ấy phải biết đây là chuyện của Hạng gia, cần bố trí phải bố trí. Nếu không được thì chúng ta giao lực lượng của mình cho Tiểu Quang là được.

Hạng Thành là lớn nhất Hạng gia, y càng lúc càng thấy nguy cơ lớn hơn.

Hạng Kiền thấy Hạng Thành nói có lý. Bây giờ giao hết lực lượng Hạng gia cho Vương Trạch Vinh, bề ngoài thì Vương Trạch Vinh là người Hạng gia, Hạng gia rất oai phong nhưng sau này lực lượng sang Vương Hệ, lúc đó Vương Trạch Vinh thoáng điều chỉnh thì hắn sẽ hút hết Hạng hệ.

Hạng Kiền nói:

- Tôi thấy như thế này, đầu tiên đỡ Tiểu Quang lên, quá độ để nó làm Bí thư thị ủy. Tôi tin với lực lượng của Vương Trạch Vinh bây giờ thì đỡ Tiểu Quang lên làm lãnh đạo tỉnh không khó. Chỉ cần Tiểu Quang không phạm sai lầm thì lực lượng Hạng gia mới có thể do nó nắm giữ. Qua một thời gian thế hệ tiếp theo lớn lên thì tình hình càng tốt đẹp hơn nữa.

Hạng Thành gật đầu nói:

- Bây giờ được lợi nhất là Trạch Vinh, Hạng gia dành nhiều công sức cho nó như vậy, nó cũng nên đáp lại Hạng gia.

- Ừ, Hải Đông vẫn là nơi Hạng gia muốn tiến vào, bây giờ Vương Trạch Vinh coi như nắm giữ được Hải Đông. Theo tôi thấy thì nó sẽ còn tăng sức ảnh hưởng hơn nữa ở Hải Đông. Lúc ấy có thể để Tâm Lan đưa lực lượng thương mại của Hạng gia tiến vào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất