Quan Môn

Chương 244: Diệp Thôn Trưởng Lừa Dối

Chủ ý của Diệp Khai quả nhiên không tệ, sau ba buổi chiếu phim liên tục, các thôn dân của Thánh Vương thôn rốt cục tràn đầy chờ mong với cuộc sống bên ngoài.

Diệp Khai lập tức đưa ra kế hoạch phát triển trong vòng ba năm cho tân Thánh Vương thôn cho các thôn dân.

- Phát triển sản xuất, cuộc sống sung túc, đời sống văn minh, thôn sạch sẽ, quản lý dân chủ.

Diệp Khai tổng kết phương án của mình:

- Đây chính là tiêu chuẩn phát triển chủ yếu của tân Thánh Vương thôn trong tương lai. Chúng ta sẽ hình thành một loạt khu gieo trồng kinh tế, xây dựng khu nuôi dưỡng ngư nghiệp gần biển, tranh thủ trong vòng ba năm đầu tư đủ tài chính làm đầy đủ cuộc sống văn hóa của thôn, hơn nữa còn áp dụng hình thức quản lý dân chủ, thực hành tuyển chọn trưởng thôn.

- Tuyển chọn trưởng thôn? Đây không phải là Diệp thôn trưởng tự tạo phản chính mình sao?

Có đầu đại biểu thôn dân suy nghĩ nhanh nhạy lập tức nói.

- Đúng vậy, nguyên tắc của chúng ta là có thể lên có thể xuống, ai có thể dẫn dắt thôn về hướng giàu có thì có thể trở thành thôn trưởng.

Hắn đột ngột xuất hiện ở thôn này, một nửa là do cắt cử, một nửa là dựa vào nắm đấm, hơn nữa vung tiền khắp nơi nên các thôn dân đối với hắn vẫn tương đối tin phục. Dù sao tiền nắm trong tay không phải là giả.

Trên thực tế, thế lực gia tộc trong Thánh Vương đã bị đánh tan.

Trong thôn chuyện đi lại giữa thân thích là có nhưng muốn nói đến tụ tập thế lực gia tộc thành một đoàn để đạt được mục đích chính trị thì nhất định là không.

Tình huống này đối với Diệp Khai mà nói, dĩ nhiên là chuyện tốt nhi, thông qua thôn dân đại biểu để nắm tư tưởng thôn dân, cũng có thể thông qua họ để thi hành tuyên truyền chính trị.

Sau vài ngày làm thôn trưởng, Diệp Khai bỗng nhiên phát hiện một vấn đề, kỳ thật dù chức vụ này thoạt nhìn đơn giản nhưng muốn làm cho được cũng phải rất lao tâm, rất có thể rèn luyện người.

Những chuyện trong thôn dù nói không lớn nhưng lúc bắt tay vào xử lý cũng phải chú ý phương pháp, làm tốt thì có thể ngưng tụ nhân tâm, đề cao uy tín, khống chế không tốt sẽ bị mắng chửi, không chừng buổi tối còn có thể bị người ném giầy thối bít tất nát.

Bất quá cũng có người biểu thị ra hoài nghi đối với bản kế hoạch của Diệp thôn trưởng, cho rằng thoạt nhìn tuy nrất đẹp, nhưng thực hiện rất khó khăn.

- Tình huống như Thánh Vương thôn, anh trông cậy vào chúng tôi mà làm được nhà xưởng?

- Nuôi dưỡng ngư nghiệp cái gì, chúng ta cho tới bây giờ còn chưa làm bao giờ.

- Trồng trọt vẫn quen tay, chỉ cần cho tôi hai mươi mẫu đất là được rồi.

-......

Đối với những tiếng nói phản đối, Diệp Khai cũng không lưu tình cật vấn:

- Ai quy định nông dân không thể xử lý nhà máy rồi hả? Ai quy định làm nuôi dưỡng ngư nghiệp nhất định phải có kinh nghiệm rồi hả? Còn người nói, tôi sẽ cho anh hai mươi mẫu đất không khó, một năm anh có thể làm ra bao nhiêu lương thực, có thể lợi nhuận bao nhiêu tiền? Ân?!

Khí hậu vùng núi này tuy ôn hòa nhưng trong một năm, sản lượng một mẫu đạt 7 800 cân đã là rất tốt. Với hai mươi mẫu mưa thuận gió hoà thu hoạch cũng không quá một vạn sáu ngàn cân, lợi nhuận không quá ba đến bốn ngàn.

Nhưng một người trồng nổi hai mươi mẫu đất sao? Hiển nhiên là khả năng không lớn, một người thuần nông có lợi nhuận quá mỏng, dù hợp ba người thì chia ra thu nhập mỗi người một năm chừng một ngàn tệ.

Nếu như nói lo áo cơm không cũng thôi, một khi xảy ra chuyện gì, nói thí dụ như người bị bệnh, con học lên cao thì thu nhập như vậy thực sự không nổi, cho nên Diệp Khai giễu cợt ý nghĩ bọn họ cũng là bình thường.

Sau khi bị Diệp Khai bác bỏ, mấy thôn dân tự cho là đúng không khỏi ngượng ngùng, nguyên lai cách tính nông dân của mình vừa bị Diệp thôn trưởng vừa chỉ đã thủng lỗ chỗ!

- Chúng ta muốn tiến hành là một sự nghiệp quyết định sinh tử tồn vong!

Diệp Khai liếc mắt thấy chung quanh đã tụ tập rất nhiều người nghe, không khỏi hô lớn:

- Tiến lên, mười năm về sau, chúng ta là đại thôn đệ nhất cả nước, mọi nhà đều có thể ở biệt thự, hộ hộ đều có thể làm trăm vạn phú ông, cuộc sống mỗi người đều bảo đảm! Hôm nay tôi đã vạch ọi người một con đường sáng, những điều khác không cần quan tâm, chỉ cần thành thành thật thật đi theo tôi, sẽ có ngày tốt lành! Chẳng lẽ một chút quyết tâm như vậy, mọi người cũng không có?!

- Có ah!

- Diệp thôn trưởng, chúng ta đi theo anh!

- Thôn trưởng, chỉ cần là có hi vọng, tôi đi theo anh không nói, con cháu của tôi cũng theo anh!

- Thôn trưởng, mười năm sau nếu lời anh nói có thể thực hiện, tôi sẽ đem hai con gả cho anh làm thiếp!

- Anh đó, hai con anh lớn lên đâu đẹp, gả cho Diệp thôn trưởng làm gì?

-......

Mọi người bảy mồm tám lưỡi thảo luận la hét ầm ĩ lấy, nhưng không hề nghi ngờ, nhiệt tình của bọn họ đã được Diệp Khai đốt lên.

Qua mấy buổi chiếu phim, thôn dân Thánh Vương thôn cũng có hiểu biết nhất định với đời sống bên ngoài, tràn đầy khát vọng với cuộc sống mới, cũng tăng thêm niềm tin với kế hoạch của Diệp Khai.

Nói như Diệp Khai, hắn đã chỉ đường cho họ, tiền cũng đã lấy ra, chỉ đơn giản là quyết tâm cũng không có sao?

Một cơ hội từ trên trời rơi xuống như vậy, sao có thể không quý trọng?

Những thứ khác không nói, chỉ cần theo Diệp Khai thì mỗi người đã có một một vạn tệ, phấn đấu theo đường hắn là tuyệt đối đúng!

Tạ Quân Ngọc đứng bên một gốc cây cây thông già, một tay vò cành thông, một bên nhìn xem Diệp Khai cổ động các thôn dân đi theo hắn làm giàu, đúng là chưa từng phát hiện Diệp Khai còn có năng lực động viên cao minh như vậy. Trong ấn tượng của nàng Diệp Khai Diệp Nhị thiểu am hiểu nhất đúng là vẽ mặt, cùng với đem người đánh văng khỏi địa bàn của hắn, lại không có nghĩ đến hắn còn có thủ đoạn làm công tác dân vận.

- Đầu độc nhân tâm......

Nhìn xem Diệp Khai phất tay giơ chân, miệng lưỡi lưu loát, Tạ Quân Ngọc nhỏ giọng nói.

- Đây cũng là bổn sự ah.

Một thanh âm truyền tới, là giọng Tây Môn Báo lão gia tử.

- Báo gia.

Tạ Quân Ngọc khẽ gật đầu.

- Bất quá ta cuối cùng nghĩ, Diệp thôn trưởng có phải có bản lĩnh thật vậy hay không, trong vòng một tháng đem con đường này sửa chữa tốt?

Tây Môn Báo lão gia tử nở nụ cười nói:

- Cảm giác thật sự không thế nào đáng tin cậy a!

Trên thực tế, với cố gắng hiện tại của Diệp Khai đã làm ông cảm thấy phi thường hài lòng.

Diệp Khai chẳng những an trí xong thôn mới cho thôn dân Thánh Vương thôn, chi trả tài chính khởi động, thậm chí ngay cả kế hoạch phát triển tương lai cũng đã quy hoạch tốt. Lại thông qua các loại thủ đoạn để tiêu trừ tình cảm quyến luyến cố hương của các thôn dân, động viên bọn họ đi ra bên ngoài, những chuyện này cũng không phải rất dễ dàng nhưng Diệp Khai đều làm được.

Mặc dù không hứa hẹn nhưng Diệp Khai coi như là hết lòng quan tâm giúp đỡ. Chỉ là trong lòng bọn họ giờ cũng đang lo lắng một vấn đề, Diệp thôn trưởng thật có thể trong vòng một tháng sửa thành đại lộ sao?

Kể cả Tây Môn Báo lão gia tử cũng tự định giá vấn đề này.

-Tôi nghĩ hắn có năng lực làm được đấy.

Tạ Quân Ngọc thấp giọng hồi đáp.

Đối với cách nghĩ của Diệp Khai, từ khi Tạ Quân Ngọc đi tham dự dò đường, tận mắt thấy Diệp Khai dùng thuốc nổ nổ tung lòng núi cũng đã minh bạch.

Nhưng minh bạch quy minh bạch, Tạ Quân Ngọc đến bây giờ cũng nghĩ không thông, Diệp Khai phải như thế nào lợi dụng lòng núi rỗng? Chẳng lẽ chỉ là dùng thuốc nổ nổ tung sao? Cái này phải cần bao nhiêu thuốc nổ mới có thể làm được ah!

Nhìn xem biểu lộ Diệp Khai ra vẻ đã tính trước, Tạ Quân Ngọc cũng rất tò mò, không biết Diệp Khai từ đâu tin tưởng lớn như vậy?

Tây Môn Báo lão gia tử nghe xong Tạ Quân Ngọc nói lại như có điều suy nghĩ :

- Nếu như Diệp thôn trưởng thật có thể làm được điểm này, như vậy không hề nghi ngờ, toàn bộ thôn dân đều biến thành người ủng hộ hắn. Sau này nếu muốn làm đại sự, tất nhiên là được nhiều người ủng hộ, dễ sai khiến.

Tạ Quân Ngọc khẽ gật đầu, cảm thấy Tây Môn Báo lão gia tử nói cũng đúng.

Một khi Diệp Khai làm thành nhiệm vụ cơ hồ không thể nào hoàn thành, hình tượng hắn trong lòng thôn dân Thánh Vương thôn sợ là lập tức bay lên cấp độ thần minh. Sau này rất khó có người nào hoặc là chuyện gì có thể dao động địa vị hắn trong lòng các thôn dân, muốn quản tốt Thánh Vương thôn, thật sự là dễ dàng.

Diệp Khai lúc này lại nói nước miếng tung bay, hiển nhiên đã tiến vào trạng thái tự mình thôi miên.

Thôn dân chung quanh cũng đều bị lời Diệp Khai làm cho say mê.

- Nói ngắn lại, ngàn dặm bắt đầu tại bàn chân, chúng ta bây giờ muốn là nhanh chóng động viên mọi người dời đến khu nhà mới, nhanh chóng bắt đầu cuộc sống mới, như vậy chúng ta có thể nhanh chóng thực hiện lý tưởng của chúng ta, sớm ngày trở thành đệ nhất đại thôn cả nước!

Diệp Khai kích động nói

Chung quanh đều nhiệt tình vỗ tay, ánh mắt nhìn xem Diệp Khai nóng rực

Diệp Khai vừa đi ra, mọi người nhao nhao hướng hắn thăm hỏi, Diệp Khai cũng nhiệt tình tiến hành đáp lại. Giờ phút này hắn cảm giác mình đã nắm giữ toàn bộ mạch đập Thánh Vương thôn, chỉ cần cho hắn ba năm, nhất định có thể làm cho Thánh Vương thôn chính thức phát triển, trở thành đại thôn phát triển nhất Hoa Đông!

- Thôn trưởng, người trong huyện đến, uống nước ngay tại thôn công sở!

Bên ngoài bỗng nhiên có người hô lên.

Người trong huyện đến? Diệp Khai nghe xong, lập tức nhíu mày, trong huyện có rất ít người đi vào Thánh Vương thôn, bởi vì giao thông g bất tiện, lúc này bỗng nhiên người đến, chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì?

- Đi, trở về đi xem một chút.

Diệp Khai khoát tay chặn lại, nói với Lê Nhị cùng Phùng Thiên Dịch.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất