- Cha trở về nhanh thế, xử lý sự tình gì?
Diệp Khai thấy Diệp Tử Bình trở về liền giúp ông cởi áo khoác, rót trà nóng rồi mới hỏi.
- Công tác thường thôi, rất nhàm chán.
Diệp Tử Bình nhìn con trai, thấy hắn quan tâm liền nói thêm:
- Bày tỏ thái độ về tranh chấp hôn nhân với người nước ngoài.
- Hôn nhân với người nước ngoài...... chuyện này đáng ra bên dân chính phải làm chứ......
Diệp Khai tò mò.
Theo như ấn tượng của Diệp Khai thì chuyện kết hôn vẫn do bên dân chính quản lý, không cần uỷ viên cục chính trị như Diệp Tử Bình quan tâm? Thật sự là có chút đao mổ trâu giết gà, chẳng lẽ cần ủy viên cục chính trị xử lý những chuyện nhỏ nhặt này?
- Bản thân hôn nhân đã là đại sự, huống chi còn với người nước ngoài?
Diệp Tử Bình tức giận trừng mắt nhìn con trai:
- Giao thiệp với nước ngoài là chuyện không nhỏ, hôn nhân với người nước ngoài cũng đồng dạng, rất dễ dàng xảy ra vấn đề, cho nên ở phương diện này luôn phải cẩn thận.
- Kỳ thật con cảm thấy loại chuyện này rất không sao cả.
Diệp Khai nói:
- Kết hôn sanh con, đều là quyền lợi cơ bản, người ta muốn cùng kết hôn, muốn cùng sanh con, quan tâm đến chuyện người khác làm gì? Chỉ cần là căn cứ nguyên tắc tự nguyện tiến hành là được rồi, bên dân chính đáng ra không nên làm gì mới phải? Nếu để cho người ngoại quốc nhìn, trực tiếp nói mấy người không tôn trọng nhân quyền!
- Cái gì gọi là không tôn trọng nhân quyền,.....
Diệp Tử Bình lắc đầu.
Đứng trên vị trí của ông mà xét thì hôn nhân đại sự cũng là nhân tố trọng yếu quan hệ đến an toàn quốc gia, xã hội ổn định, gia đình hài hòa, sao có thể nói là việc nhỏ đâu này?
Từ đầu thập niên 80, sau khi chỉnh sửa [ luật hôn nhân ] thì người Trung Quốc ly hôn bắt đầu trở nên dễ dàng, ly hôn trở thành một phần của hôn nhân.
Cũng vào năm 1984, ngôi sao Thẩm Đan Bình đột ngột giã từ sự nghiệp, trở thành minh tinh điện ảnh nổi danh Trung Quốc đầu tiên gả cho người nước ngoài.
Cọc mốc này gây nên chấn động rất lớn trong xã hội.
Từ giữa thập niên 80 càng nhiều nữ minh tinh điện ảnh đột nhiên biến mất, cũng bắt đầu có tin tức nho nhỏ nói, các nàng rửa chén bát ở nước ngoài.
Phong khí ở Minh Châu khá cởi mở, trong ba năm thì tỷ lệ hôn nhân với người nước ngoài tăng trưởng đến 33%.
- Hôn nhân với người nước ngoài ở thành phố Minh Châu tăng trưởng rất nhanh, chủ yếu là bởi vì người Minh Châu phát hiện Minh Châu đang tụt hậu, có một số phụ nữ muốn gả cho bên ngoài để cải biến cuộc sống. Ngay lúc đó hôn nhân với người nước ngoài cơ hồ là một chiều “trai ngoại gái nội”, tỷ lệ ‘Chồng già vợ trẻ chiếm rất cao. Bởi vì sự chênh lệch giữa tuổi và tri thức, cộng thêm ngôn ngữ bất đồng nên về sau xuất hiện rất nhiều nguy cơ hôn nhân.
Diệp Tử Bình nói:
- Phần tử trí thức, người phương tây, người giàu có, chỉ vì người Trung Quốc kỳ vọng hôn nhân mà đổ đến, nhưng theo đó tỷ lệ ly hôn cũng cao, bởi vậy tạo thành tranh chấp kinh tế cũng rất nhiều.
Nói đến chuyện này, Diệp Tử Bình lại nói đến một chuyện khác tình, lúc ấy cũng có ảnh hưởng.
Vào năm 83, có 36 phụ nữ ký tên kiện lên hội phụ nữ liên hợp, tố cáo chồng mình là Trần Thế Mỹ. Những phụ nữ này đều là phần tử trí thức, các nàng đều dồn sức phát triển sự nghiệp cho chồng nhưng sau Văn cách thì chồng họ nhờ vào yếu tố cảm tình tan vỡ trong [ luật hôn nhân ] mới để đòi ly hôn.
Lúc ấy lãnh đạo trung ương từng viết một xã luận nổi tiếng. “ gia đình là tế bào xã hội...... “ Hội phụ nữ phải quan tâm vấn đề này. Xã luận này trở thành vũ khí dành thắng lợi của những phụ nữ kiện, 36 tên Trần Thế Mỹ không có một ai lập được gia đình.
- Nhưng ở trong vòng 10 năm, bọn họ đều ly hôn cả.
Diệp Tử Bình nói.
- Nhân tâm tản, đội ngũ dĩ nhiên là không có cách nào dẫn theo.
Diệp Khai nói:
- Kỳ thật hôn nhân cũng vậy, cứ níu kéo chi bằng giải thoát sớm.
Bất quá Hà Tình ở phương diện này hiển nhiên không có cùng cách nhìn:
- Phụ nữ vốn chịu thiệt thòi trong hôn nhân, hơn nữa luật hôn nhân cũng không bảo hộ đầy đủ cho họ. Nhất là khi có người thứ ba thì cũng không thể xử phạt, chỉ lên án về đạo đức, tôi vẫn thấy thất vọng với luật hôn nhân.
- Cũng không thể nói như vậy, tôi cảm thấy được những vấn đề này đều là chế độ một vợ một chồng tạo thành.
Diệp Khai vung tay:
- Nếu buông ra, thực hành chế độ đa thê sẽ không có những phiền não này, chỉ cần có bổn sự, lấy mấy lão bà đều được, chỉ cần nuôi dưỡng rất tốt là không có vấn đề gì rồi.
- Vớ vẩn! Coi như là như vậy, cũng không thể cam đoan không có chuyện ngoại tình?
Hà Tình lập tức khiển trách.
- Vậy thì không giống với lúc trước nha......
Diệp Khai nói:
- Đã cho phép chế độ đa thê độ, như vậy tuyệt đối cấm ngoại tình, chỉ cần ngươi lên xe, phải mua vé bổ sung, hơn nữa hành vi phá hư gia đình người ta cũng cần nghiên cứu xử phạt nghiêm khắc thay thế cái gọi là khiển trách đạo đức mới được!
- Làm sao có thể, qua nhiều năm như vậy, lúc nào từng có pháp luật nghiêm khắc như vậy rồi hả? Ngoại tình chỉ có khiển trách đạo đức mà thôi......
Hà Tình không tán thành.
- Cho nên chỉ có thể nói chế định pháp luật có vấn đề, nếu bọn họ trong nội tâm không có quỷ, làm sao có thể lưu lại cái đuôi? Lại để cho một đám ra vẻ đạo mạo ngụy quân tử đến chế định pháp luật, chế định ra pháp luật tự nhiên là rò động chồng chất, khắp nơi đều là vì mình thoát tội mà lưu lại.
Diệp Khai thẳng thắn.
Diệp Tử Bình nghe con trai đấu võ mồm với Hà Tình, càng nói càng không hợp thói thường , cơ hồ đem chuyên gia định pháp luật mắng thành âm hiểm hèn hạ tiểu nhân, lập tức có chút dở khóc dở cười.
- Tốt rồi tốt rồi, không đề cập tới chuyện này, Diệp Khai con nói đều linh tinh, căn bản cũng không có ý nghĩa thực tế gì.
Diệp Tử Bình khoát tay:
- Để cho đầu thanh tịnh trong chốc lát, ăn cơm tối rồi bay vào kinh.
Vấn đề đau đầu của ông là thành phố Minh Châu tiến hành xét duyệt hôn nhân với người nước ngoài.
Kỳ thật, lúc ấy ví dụ người Trung Quốc kết hôn cùng người ngoại quốc tuy nhiên cũng có rất nhiều, thế nhưng tỉ lệ dù sao rất nhỏ. Người Trung Quốc thật muốn hạ quyết tâm kết hôn cùng người ngoại quốc cũng phải qua vài cửa tương đối khó khăn.
Rất nhiều lão nhân cho rằng, tử nữ kết hôn cùng người ngoại quốc là”phản bội tổ quốc, phản bội đảng cùng nhân dân”, để tỏ lòng phản đối, cha mẹ thậm chí sẽ từ mặt.
Ngoại trừ cha mẹ kiên quyết không đồng ý, còn có cơ quan đơn vị, đăng ký khảo nghiệm. Lúc ấy, muốn ở trong nước đăng ký kết hôn, phải có giấy xác nhận của đơn vị.
Cách nhìn của đơn vị đối với hôn nhân với người nước ngoài bình thường sẽ bảo người trong cuộc tự động đưa ra từ chức.
Nhưng đại đa số người đối với đơn vị đều ỷ lại, từ chức cũng không phải dễ.
Một người nếu như không có đơn vị, không có quan hệ tổ chức, vậy thì ý nghĩa không cách nào ở trong xã hộig sinh hoạt bình thườn, nếu như không có đơn vị khai mở chứng minh, ngay cả thủ tục hộ chiếu cùng xuất ngoại cũng làm không được.
Đối với đảng viên mà nói, hôn nhân với người nước ngoài cũng có nghĩa “ hiềm nghi phản bội tổ chức đảng” nên cũng sẽ bị đề nghị chủ động ra khỏi đảng.
Người Trung Quốc cùng kết hôn người ngoại quốc nhất định phải chuẩn bị cho tốt sổ hộ khẩu, CMND, giấy xác nhận độc thân. Bên nước ngoài cần cung cấp hộ chiếu, chứng minh chức nghiệp cũng trải qua đại sứ quán Trung Quốc công chứng. Song phương còn phải đến bệnh viện chỉ định tiến hành kiểm tra sức khoẻ trước hôn nhân.
Sau khi hoàn thành, cơ quan đăng ký hôn nhân cũng không lập tức cho đăng ký cùng phát chứng nhận, trong lúc này còn có một cơ quan đăng ký hôn nhân làm một số thứ khác.
Liên quan đến xin hôn nhân người ngoại quốc, cơ quan đăng ký bình thường sẽ đi làm việc với đơn vị để hiểu rõ tình huống, thông qua nhân viên công tác tiến hành làm công tác tư tưởng.
Lúc ấy, áp lực công tác tư tưởng rất lớn, không ít phải bỏ cuộc. Bởi vậy, có một số kết hôn xong hai ba tháng mới được phê chuẩn, đến lúc đó cũng không lên lấy chứng nhận.
Bất quá đã đến thập niên 90 thì hôn nhân với người nước ngoài từng năm tăng trưởng.
Năm trước số lượng đăng ký hôn nhân với người nước ngoài ở thành phố Minh Châu có hơn hai ngàn, thái độ của xã hội cũng khoan dung hơn rất nhiều. Cơ quan đăng ký hôn nhân lúc trước thường có thái độ khuyên bảo cùng chờ đợi giờ biến thành không phản đối, cũng không ủng hộ .
- Hội đồng Đại biểu Nhân dân đưa ra đề án, đề nghị bỏ xét duyệt hôn nhân với người nước ngoài, thêm vào một số điều khoản bổ sung, hơn nữa đối với luật hôn nhân hiện hành cũng đưa ra một ít ý kiến.
Diệp Tử Bình nói với con trai:
- Chuyện này nhìn như có chút vụn vặt, ảnh hưởng lại rất lớn, cha nên đau đầu có nên đồng ý hay không.
- Nguyên lai là chuyện này ah......
Diệp Khai nghe xong, cũng hiểu được có chút vò đầu.
Dựa theo tình huống hiện tại, thái độ quốc gia đối với hôn nhân với người nước ngoài hẳn là ngầm đồng ý, nhưng nếu muốn đột nhiên chuyển biến, công khai tỏ vẻ ủng hộ, hoặc là dùng hình thức pháp luật nhận đồng thật đúng là một chuyện chuyện phiền toái.
- Con cảm thấy hôn nhân với người nước ngoài có thể buông ra một ít, nhưng tùy theo mà làm, đặc biệt cần thảo luận quyền lợi hợp pháp như thế nào bảo hộ hôn nhân với người nước ngoài.
Diệp Khai suy nghĩ một hồi, rốt cục đưa ra đề nghị của mình:
- Buông ra là chuyện nhỏ, rất đơn giản, nhưng giữ gìn quyền lợi người trong cuộc, mới là trọng yếu nhất.
Diệp Tử Bình nghe xong, cũng khẽ gật đầu, cảm thấy con trai nói rất có đạo lý.
Hà Tình nhìn nhìn Diệp Khai, thầm nghĩ trong lòng, Diệp Khai đề nghị trực chỉ mấu chốt của vấn đề, tựa hồ có chút môn đạo.