- Vẫn không cách nào mang thai.
Diệp đại thiếu nhìn thấy Diệp Khai, vẻ mặt thật phiền muộn.
- Nói nhảm, nếu nhanh như vậy có thể mang thai, khẳng định cũng không phải con của anh rồi.
Diệp Khai an ủi.
- Thoạt nhìn hài nhi trong ống nghiệm cũng không đáng tin cậy a…
Diệp đại thiếu Diệp Kiến Hoan thở dài nói.
Diệp Khai nhìn nhìn Diệp Kiến Hoan, phát hiện chỉ vài ngày không gặp mà chân mày Diệp đại thiếu luôn cau chặt lại, trên trán xuất hiện một ít nếp nhăn, quả thật đã vì chuyện này mà sầu trắng tóc.
- Loại chuyện này hết thảy tùy duyên đi.
Gặp phải loại sự tình này, Diệp Khai cũng không có lời đề nghị gì tốt hơn.
Quan hệ tới vấn đề con nối dõi, trên thực tế mỗi người đều phi thường xem trọng, nhất là trong đại chính hào môn như Diệp gia, cháu đích tôn rõ ràng đã kết hôn nhiều năm mà vẫn không có con nối dõi, điều này thật làm người cảm thấy vô cùng đau đầu.
Khỏi cần phải nói, hiện tại bác cả Diệp Tử Kiện cùng bác gái Lý Mỹ Phương đối với việc này càng thêm quan tâm, khiến Diệp Kiến Hoan có chút chật vật, gần đây hắn một mực ở lại trong thủ đô, lấy cớ công ty bên này cần tiến hành chỉ đạo nghiệp vụ, không dám đi về nhà.
- Gần đây công ty làm quảng cáo càng ngày càng nhiều rồi, lợi nhuận cộng lại cũng không nhiều lắm, anh quyết định kết thúc nghiệp vụ quảng cáo, chuyên tâm phát triển công ty giải trí, kế hoạch quay vài bộ điện ảnh cùng phim truyền hình.
Diệp Kiến Hoan nhắc tới kế hoạch phát triển của mình, cũng hi vọng Diệp Khai cho hắn vài đề nghị trọng tâm.
Diệp Kiến Hoan lúc ở Dương Châu, ngay từ đầu nhờ nghiệp vụ quảng cáo mà phát triển sự nghiệp, về sau công việc phát triển tốt hơn, mới nghiêng theo hướng nghiệp giải trí điện ảnh.
Nhưng gần đây tiền lãi bên nghiệp giải trí đã vượt xa nghiệp vụ quảng cáo, hơn nữa gần đây những công ty nhỏ tiến nhập thị trường ngày càng nhiều hơn, hiện tượng tranh giành nghiệp vụ càng thêm nghiêm trọng, hơn nữa tâm tư Diệp Kiến Hoan cũng không chuyên môn đặt vào nghiệp vụ quảng cáo, cho nên nghiệp vụ quảng cáo trong công ty ngày một giảm thấp, vì vậy Diệp Kiến Hoan dứt khoát đem nghiệp vụ quảng cáo kết thúc, chuyên tâm làm nghiệp giải trí.
Nhất là trong đoạn thời gian gần đây, Diệp Kiến Hoan cảm thấy hứng thú hơn đối với việc chế tác phim điện ảnh cùng truyền hình, ý định lập kế hoạch quay vài bộ phim, thử xem nghiệp vụ phát triển rốt cục khá hơn bao nhiêu?
Diệp Khai thoáng suy nghĩ, cho rằng Diệp Kiến Hoan phát triển hướng điện ảnh cùng truyền hình cũng là có thể.
Diệp gia bởi vì Diệp Tử Bình trường kỳ làm việc trong Bộ tuyên truyền, đối với loại nghiệp vụ này cũng tương đối quen thuộc, mà hiện tại mẹ của Diệp Khai là Mạnh Chiêu Hoa nhậm chức trong Bộ tuyên truyền thành phố Minh Châu, trên thực tế là nghiệp vụ quảng điện cũng do bà lãnh đạo, vì vậy muốn phát triển trong phương diện nghiệp vụ này vẫn phi thường thuận tiện, không cần nhờ vả quá nhiều nhân tình của người ngoài.
Hơn nữa theo Diệp Khai thoạt nhìn, việc chế tác phim điện ảnh cùng truyền hình trong nước cũng sẽ tiến vào thời kỳ phát triển phồn vinh, có thể suy nghĩ làm sao tham dự vào.
Nhưng Diệp Khai cảm thấy Diệp Kiến Hoan buông tha nghiệp vụ quảng cáo cũng không phải là lựa chọn phi thường sáng suốt.
Theo Diệp Khai xem ra, tương lai nghiệp vụ quảng cáo trong nước phát triển vượt xa hơn việc chế tác điện ảnh truyền hình, Diệp Kiến Hoan buông tha nghiệp vụ quảng cáo trên thực tế là bỏ gốc lấy ngọn, không nên thực hiện.
- Theo em thấy anh không nên hủy bỏ nghiệp vụ quảng cáo.
Diệp Khai thật minh xác bày tỏ ý kiến của mình.
Diệp Khai rất rõ ràng Diệp Kiến Hoan từng bỏ ra thật lớn công sức trong nghiệp vụ quảng cáo, đã có được quy mô như hiện tại, thật sự là việc không dễ dàng, hiện tại hắn đột nhiên muốn buông tha nghiệp vụ này, xác thực là rất đáng tiếc.
Bởi vì thời kỳ hoàng kim của nghiệp vụ quảng cáo trong nước đã đến.
Trên thực tế, nghiệp vụ quảng cáo phát triển trong nước là khá nhấp nhô.
Sau khi lập quốc, theo hạng mục kinh tế có kế hoạch được cường hóa, quyền tự chủ của xí nghiệp bị đánh mất, ý nghĩa thị trường quảng cáo cũng chấm dứt, mà sự kiện cách mạng văn hóa càng khiến cho nghiệp vụ quảng cáo hoàn toàn đình trệ, chỉ còn lại chút quảng cáo điện ảnh còn lưu lại chút ít, quảng cáo công thương đã triệt để biến mất trong quốc nội.
Sau khi cải cách mở ra, nương theo quá trình thị trưởng sản phẩm hóa những năm 80, quảng cáo công thương trong nước đã có thể nhanh chóng khôi phục phát triển.
Nhưng khi nghiệp quảng cáo vừa mới bắt đầu khôi phục, đại lượng quảng cáo đều xuất thân từ quảng cáo tư nhân, sau khi xí nghiệp đã lấy được quyền tự chủ kinh doanh sơ bộ, mà đối mặt với tin tức không nhanh chóng, một bộ phận xí nghiệp đã bắt đầu không thể chờ đợi được việc tìm kiếm con đường tiêu thụ, mà lại có một bộ phận xí nghiệp bắt đầu phát hiện được tác dụng của ngành quảng cáo, bắt đầu bức thiết truyền bá trên báo chí, quảng bá, trên ti vi truyền thanh.
Ở thời điểm này, quảng cáo đối với xí nghiệp như là một sự chào hàng, tuyên truyền, trao đổi tình báo, trên báo chí thường thường đều có thể chứng kiến được một mảnh quảng cáo cứu sống được cả một nhà xưởng nào đó, trở thành thần thoại của quảng cáo hiện đại.
Khi quảng cáo mới khôi phục thời sơ kỳ, khi xí nghiệp nhận thức được tác dụng trong quảng cáo, bọn họ áp dụng phương thức quảng cáo vô cùng đơn giản, từ cửa nhà máy tới máy móc trong nhà xưởng, đến xưởng trưởng diễn thuyết, ba đoạn công thức này không có quá nhiều sáng ý, nhưng lại đại biểu cho sự bắt đầu.
Sau nhiều năm trải qua việc bị nhà nước thống nhất quản lý tiêu thụ, xí nghiệp lần đầu tiên gặp phải thị trường, gặp phải người sử dụng, vì vậy ta là ai, ta được sản xuất tại đâu đã trở thành thanh âm khát vọng truyền đạt nhất của bọn họ, dù sao quảng cáo chính là khơi thông tin tức.
Về sau theo quảng cáo quốc tế trao đổi, khai thác tầm mắt, người dân trong nước đã không còn thỏa mãn với kiểu quảng cáo quá mức đơn giản, sau năm 1985, công ty quảng cáo trong nước lại tiến tới thêm một bước dài, bắt đầu dùng sáng ý làm trung tâm, cung cấp cho khách hàng chương trình phục vụ toàn phương vị.
Sau khi tiến vào thập niên 90, công ty quảng cáo bắt đầu xuất hiện rất nhiều, từ tài chính bên ngoài mang đến tạo ra ngành sản xuất phát triển cùng chỉnh hợp, khiến cho quan niệm cùng nghiệp vụ thao tác của công ty quảng cáo bản thổ chịu nhiều ảnh hưởng, ngành quảng cáo trong nước cũng tiến nhập vào giai đoạn phồn vinh chưa từng có, từng khâu vận tác trong quảng cáo nhưu trù tính, sáng ý, chế tác, những năng lực quy phạm cùng tăng lên không ngừng.
Vào năm trước, CCTV bởi vì đền bù tổn thất của quảng cáo trên tin tức tiếp sóng của các đài dưới tỉnh, hứa hẹn hàng năm làm ra việc, một là CCTV bỏ vốn hàng năm làm ra một bình chọn quảng cáo truyền hình, lúc ấy gọi là ấn tượng thưởng, do Bộ quảng điện trao giải, về sau được gọ là Tinh Quang thưởng. Hai là CCTV bỏ vốn hàng năm làm một huấn luyện quảng cáo cao tầng, cùng các tỉnh đài cộng hưởng. Những giao lưu quảng cáo “Hải hạp lưỡng ngạn” cùng “Lưỡng ngạn tam địa” chính từ nơi này xuất hiện, chuyện này có ý tứ bồi dưỡng đối thủ cạnh tranh, nhưng còn có thêm một ý nghĩa khác là đề cao trình độ nghiệp quảng cáo trong cả nước.
- Trước đây ít năm, sản phẩm cung không đủ cầu, cho nên nhiệm vụ của công ty quảng cáo khá đơn giản, chỉ cần hướng người tiêu thụ tuyên truyền sản phẩm là được rồi, công tác chỉ bình thường, có khuynh hướng truyền bá bên ngoài, thí dụ như quay chụp điện ảnh và truyền hình, chế tác bề ngoài, tuyên bố định vị sản phẩm của truyền thông, cùng miêu tả nhãn hiệu được lâu dài, cân nhắc khá sit, nghiệp vụ dễ làm, có thể nói chỉ cần nhắm mắt lại đã buôn bán lời.
Diệp Kiến Hoan nói với Diệp Khai:
- Nhưng hiện tại bất đồng, tất cả các công ty quảng cáo lớn cơ chế không đủ linh hoạt, phục vụ đơn điệu không chút sức sống, lý niệm nhanh chóng lạc hậu, rất nhiều người chuyên ngành quảng cáo ưu tú sau một thời gian được huấn luyện thành tài lại đi ăn máng khác, thành lập công ty quảng cáo của chính mình, hiện tượng tranh giành mối làm ăn xảy ra rất nghiêm trọng, vì vậy anh có ý định ngừng lại nghiệp vụ này, chuyên tâm làm nghiệp điện ảnh cùng truyền hình.
Diệp Khai gật nhẹ đầu, tỏ vẻ đã lý giải, hắn biết rõ những công ty quảng cáo bình thường đều chỉ sử dụng tri thức đã học được trong công ty trước đó, cơ bản dùng đại lý truyền thông làm chủ, rất ít có quan hệ tới sách lược xí nghiệp. Bởi vì thực lực công ty nhỏ có hạn, không thể tiếp nhận hết thảy, cho nên mới tranh nhau hướng ra bên ngoài hợp tác, chẳng hạn như điện ảnh truyền hình, in ấn, quan hệ xã hội bên ngoài vân vân, bản thân mình chỉ cần làm một khối trọng yếu nhất, tức là sáng ý cùng đại lý truyền thông.
Bởi vì hình thức vận tác của mọi người giống nhau, vì đoạt bát cơm mọi người đều dốc sức liều mạng sáng tác, tuy hiện ra thật nhiều quảng cáo dân doanh ưu tú cùng giải pháp công ty, nhưng cũng khiến cho thị trường trở nên tàn khốc, vì vậy Diệp Kiến Hoan mới có ý buông tha nghiệp vụ này, hắn muốn đem tinh lực chủ yếu vùi đầu vào trong nghiệp vụ khác.
Còn có một vấn đề cũng rất nghiêm trọng, chính là khi xí nghiệp trong quốc nội dần dần thành thục, nhu cầu của xí nghiệp đối với công ty quảng cáo đã không chỉ gói gọn trong việc thiết kế xếp đặt cùng quảng cáo, mà là cần sách lược cao hơn áp dụng, nhưng công ty quảng cáo trong nước ở phương diện này vốn đã thật kém cỏi, liền lộ ra vẻ yếu ớt.
Mà sắp tới, theo viên khu khoa học kỹ thuật được khai phát, hai mươi công ty quảng cáo bài danh hàng đầu quốc tế đã lần lượt tiến vào thành phố Minh Châu, bọn họ mang tới lý niệm quảng cáo tiên tiến, hình thức nhãn hiệu, cùng phương pháp thao tác, những điều này làm các xí nghiệp trong nước cảm thấy thật mới mẻ, cho nên rất nhiều xí nghiệp cỡ lớn có tiền đồ phát triển đều dùng các công ty quảng cáo quốc tế, điều này làm các công ty quảng cáo quốc nội càng thêm khó khăn sinh tồn.
- Càng bị công ty quốc tế đè ép thì càng phải nghênh khó khăn mà lên mới đúng.
Diệp Khai giữ vững ý kiến của mình.
- Vậy lão nhị chú chỉ cho anh vài chiêu đi, anh không biết nên làm sao bây giờ.
Hiện tại tâm tư của Diệp Kiến Hoan không đặt trong việc này, vì vậy hắn dứt khoát đem trách nhiệm ném qua cho Diệp Khai.
- Hiện tại em đang suy nghĩ…
Diệp Khai xoay chuyển đầu óc nói.
Nếu như đặt ở bình thường, có lẽ hắn sẽ nghĩ biện pháp cho Diệp Kiến Hoan, đem nghiệp vụ quảng cáo làm tốt nhất, nhưng hiện tại hắn có công việc bề bộn quấn thân, lại phải đi Nga làm nhiệm vụ trọng đại, cho nên không có thời gian quản lý tới.
Nhưng Diệp Khai cũng không muốn để Diệp Kiến Hoan kết thúc nghiệp vụ quảng cáo như thế, vì vậy hắn suy nghĩ một lúc, nghĩ ra một việc, nói với Diệp Kiến Hoan:
- Gần đây có một nghiệp vụ, có thể giúp cho anh làm một trận, chẳng những lợi nhuận khả quan, cũng có thể đánh ra danh khí cho công ty quảng cáo của anh, anh có hứng thú tiếp nhận không?
- Là nghiệp vụ gì vậy?
Diệp Kiến Hoan quả nhiên nảy sinh hứng thú, nếu như Diệp Khai đã nói lợi nhuận khả quan như vậy nhất định là tốt đẹp, cho nên Diệp Kiến Hoan tạm thời bỏ qua ý nghĩa buông tha, muốn nghe thử đề nghị của Diệp Khai.
Trong cảm giác của Diệp Kiến Hoan, chỉ cần chuyện gì mà lão nhị kiên trì muốn làm, tựa hồ sẽ không có việc gì sai lầm, nhất là trong dạo thời gian gần đây, hắn lấy tiền của Diệp Khai đi kiếm tiền thật sự là nhẹ nhõm, cũng khó trách hắn lại có ý nghĩ buông tha nghiệp vụ quảng cáo, nếu như là ngày trước chỉ sợ hắn rất khó làm ra quyết định như vậy.
- Nghe lời của em, đi làm CI đi! Đây tuyệt đối là hạng mục rất kiếm tiền!
Diệp Khai nhìn vẻ mặt chờ mong của Diệp Kiến Hoan, nói với hắn.