Hội nghị hôm nay là hội nghị công việc Bí thư đầu tiên từ lúc Hạ Tưởng nhậm chức Bí thư, có ý nghĩa trọng đại. Không chỉ tượng trưng cho lần đầu tiên chính diện đón nhận sự khiêu chiến quyền uy của Chương Quốc Vĩ đối với hắn, mà cũng đặt vị trí của hắn ở trong mắt các lãnh đạo Thành ủy, vừa là cơ hội tốt nhất để hắn có thể quan sát lập trường và khuynh hướng của các ủy viên thường vụ quan trọng ở một cự ly gần.
Hội nghị công việc Bí thư sẽ không thể tùy ý như hội nghị thường vụ được. Hơn nữa đề tài thảo luận bình thường không lớn lắm. Vì thế càng thể hiện rõ suy nghĩ thực sự của mỗi người.
Phạm Tiến trước đó đã nói chuyện với Hạ Tưởng. Lúc đó nghe giọng điệu của ông ta thì về vấn đề chọn người cho vị trí Phó cục trưởng, ông ta phản đối Chương Quốc Vĩ đề cử Lưu Đại Ngưu. Về vấn đề điều tra xe công thì cũng là thái độ không cho là đúng. Nhưng trong hội nghị ngày hôm nay thì thái độ của ông ta có chút biến đổi.
-Tôi vẫn là tán thành đồng chí Trương Nhị Mã đảm nhiệm chức Cục trưởng Cục Công thương.
Câu nói đầu tiên của Phạm Tiến đã thể hiện lập trường rõ ràng về mặt nhân sự. Sau đó là về vấn đề điều tra xe công thì lại có khuynh hướng rõ ràng nghiêng về Chương Quốc Vĩ:
- Thị trưởng Chương Quốc Vĩ lần trước đã lật mấy bàn ăn của nhân viên công chức dùng tiền công để ăn uống. Đây là một chuyện tốt rất làm vui lòng mọi người. Tôi rất khen ngợi hành động của Thị trưởng Chương. Tôi đề nghị từ Ủy ban nhân dân thành phố dẫn đầu, phối hợp với cục Công an thành phố tiến hành điều tra một lần hiện tượng dùng xe công, tiến hành trừng phạt hiện tượng không lành mạnh dùng tiền công đi ăn uống.
Ủy ban nhân dân thành phố dẫn đầu và phối hợp với cục Công an thành phố? Hoàn toàn đẩy Thành ủy ném sang một bên? Dù là điều tra rõ ra rồi thì sao? Phải xử phạt bọn họ thì chính là quyền hạn của Ủy ban Kỷ luật. Muốn xử phạt về vấn đề nhân sự thì lại là phạm vi quản lý của ban Tổ chức cán bộ. Xa rời Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố còn có thể độc lập triển khai hành động được sao?
Cũng không phải là truy quét tội phạm, vấn đề trị an thì đều do cục Công an trực tiếp xử lý.
Phạm Tiến không phải không hiểu quy định. Ông ta rõ ràng là muốn cho Chương Quốc Vĩ thể diện.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Thường Công Trị nhìn Phạm Tiến một cái. Còn chưa nói gì thì đã cười vài tiếng. Cười xong rồi mới nói:
-Vấn đề nhân sự, tôi sẽ không phát biểu ý kiến gì. Bí thư Hạ quyết định là được rồi. Tôi không có ý kiến. Còn vấn đề điều tra dùng xe công và dùng tiền công ăn uống thì tôi vừa mới thảo luận một chút với đồng chí Lương Thu Duệ và lập ra một thông báo gửi đi với danh nghĩa của Ủy ban Kỷ luật.
Thực sự một xe công dùng vào việc tư thì cũng chẳng phải là chuyện gì to tát. Nhưng hiện tại Ủy ban nhân dân thành phố phải nắm lấy chuyện này, về sau có Ủy ban Kỷ luật chủ động xin đi giết giặc thì ý vị vô cùng sâu xa. Hơn nữa vốn là do Thị trưởng Chương khơi ra. Bàn cũng là do Thị trưởng Chương lật. Hơn nữa lại còn lên típ đầu của "Nhật báo Tần Đường". Có thể thấy, chính trị không có chuyện nhỏ. Đâu đâu cũng thể hiện ra khuynh hướng trọng đại ai là nhân vật số một, ai là nhân vật số hai.
Do Ủy ban Kỷ luật nắm bắt lấy, có thể giảm vầng sáng trên người Thị trưởng Chương đi, phá vỡ cái kế hoạch tinh vi chuẩn bị tỉ mỉ từ trứơc của Thị trưởng Chương. Bất kể là chủ ý do Bí thư Hạ đích thân ám chỉ hay là do Lương Thu Duệ và Thường Công Trị kết hợp với nhau. Phạm Tiến không thể không thừa nhận thực sự là một nước cờ hay.
Ánh mắt của y liếc qua Lương thu Duệ và Thường Công Trị. Tuy nói là có sự chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng cũng biết rõ Bí thư Hạ vừa lên nhậm chức thì thế cục thành phố Tần Đường chắc chắn sẽ có sự biến đổi. Mấy ủy viên thường vụ luôn bị Thị trưởng Chương đè ép thì liền có ý dựa dẫm vào Bí thư Hạ. Lương Thu Duệ luôn không có mối quan hệ tốt với Thị trưởng Chương, càng bức thiết phải thiết lập nên mối quan hệ với Bí thư. Hơn nữa thân là Trưởng ban thư ký thì cũng phải đến gần với Bí thư. Đó cũng là điều hoàn toàn có thể lý giải.
Nhưng Thường Công Trị không chờ được nữa mà nhảy ra luôn chắn một ván cho Bí thư Hạ. Đó là dụng ý gì? Phạm Tiến thấy rất là khó hiểu. Thường Công Trị được người ta gọi là nụ cười nham hiểm. Ông ta và Chương Quốc Vĩ mối quan hệ tuy không quá chặt chẽ nhưng cũng tàm tạm. Theo như phỏng đoán của Phạm Tiến, Thường Công Trị nên quan sát một khoảng thời gian, rồi mới thể hiện lập trường của mình mới đúng. Không ngờ hội nghị công việc Bí thư lần đầu tiên mà đã thể hiện rõ ràng dứt khoát hướng về Bí thư Hạ.
Hay là có ẩn tình gì?
Phạm Tiến hiểu rất rõ thế cục thành phố Tần Đường. Chương Quốc Vĩ ở Thành ủy phát triển đã mấy năm rồi. Hai đời Bí thư đều không thể kiềm chế được ông ta. Ông ta cũng hiếm thấy liên tiếp đảm nhiệm chức Thị trưởng. Do đó, Thị trưởng Chương tuy chỉ là Thị trưởng, nhưng ở thành phố Tần Đường, cũng là quyền uy có một không hai.
Không đề cập tới hơn phân nửa ủy viên thường vụ Thành ủy đều có quan hệ tâm đầu ý hợp với Thị trưởng Chương. Chính là đại đa số các ban ngành chủ yếu đều là thân tín của Thị trưởng Chương. Quyền uy của Thị trưởng Chương tại Tần Đường, không ai có thể dao động được.
Cho dù Bí thư Hạ có thủ đoạn, có hậu trường phía sau, muốn lay động cơ sở của Thị trưởng Chương ở thành phố Tần Đường thì cũng khó như lên trời. Hắn không thể thay đổi hết những người không nghe lời? Thế nên Phạm Tiến với viễn cảnh của Hạ Tưởng khi đến thành phố Tần Đường thì không phải có triển vọng tốt đẹp, dù nhân vật số một là thật, nhưng những người phía dưới đều không nghe lời anh. Anh không thể lập nên quyền uy gì thì cũng là phí công.
Vẫn là câu nói cũ đó, quyền phát ngôn và chức vụ có quan hệ với nhau. Nhưng không phải tuyệt đối là mối quan hệ tỉ lệ thuận mà còn có mối quan hệ mật thiết với sức hấp dẫn cá nhân, uy danh và mạng lưới quan hệ. Bí thư Hạ lần đầu đến thành phố Tần Đường, cơ sở không vững chắc. Ai dám mạo hiểm đứng chung một chỗ với hắn? Nếu chẳng may Bí thư Hạ ở đó năm rưỡi rồi đi thì chẳng phải là người đó sẽ bị rơi tõm xuống hay sao?
Phạm Tiến suy nghĩ rất nhiều. Ánh mắt lại dừng ở trên người Nhiệm Hải Phong. Mối quan hệ giữa Nhiệm Hải Phong và Chương Quốc Vĩ vô cùng chặt chẽ. Bí thư Hạ Tưởng này chắc là sẽ không được thoải mái lắm đây. Trưởng ban Tổ chức cán bộ không một lòng, về vấn đề nhân sự Bí thư cũng sẽ rất gò bó tay chân. Dù sao rất nhiều sự bổ nhiệm cán bộ cơ sở, ban Tổ chức cán bộ phải có chủ kiến. Bí thư không thể ngay cả việc bổ nhiệm cán bộ cấp phòng mà cũng phải hỏi thì quá là không có trình độ rồi.
Nhiệm Hải Phong mở miệng nói rồi. Nếu như chỉ nghe tiếng ông ta nói thì chắc chắn sẽ không ngờ ông ta là một người to lớn uy mãnh. Bởi vì giọng nói của ông ta rất ôn hòa, tiếng nói trầm thấp, giọng nam trầm:
-Đồng chí Lưu Đại Ngưu thì càng quen thuộc với các công việc của cục Công thương hơn. Anh ta đảm nhiệm chức Chánh văn phòng nhiều năm, rất được các lãnh đạo và đồng nghiệp tín nhiệm. Ban Tổ chức cán bộ cho rằng anh ta đảm nhiệm chức Phó cục trưởng là thích hợp.
Dừng lại một chút, dường như là đang cân nhắc lời nói, rồi mới nói tiếp:
- Vấn đề dùng xe công cho việc tư là một vấn đề rất nhàm tai rồi. Ý kiến của tôi là chỉ gửi đi một thông báo thì không xong được. Vẫn cần có một số hành động thiết thực thì mới có được tác dụng tốt. Sẽ do Ủy ban nhân dân thành phố dẫn đầu, Công an thành phố phối hợp cụ thể hành động. Như thế mới có hiệu quả.
Không ngoài dự liệu, Nhiệm Hải Phong hoàn toàn là hướng về lập trường của Chương Quốc Vĩ.
Lương Thu Duệ đang ngồi giữa các vị, xếp cuối cùng. Tự nhiên chính là người phát ngôn cuối cùng. Anh ta ho khan nhẹ một tiếng:
-Về vấn đề nhân sự, tôi cũng có khuynh hướng để đồng chí Trương Nhị Mã đảm nhiệm chức Phó cục trưởng cục Công thương. Lưu Đại Ngưu là xuất thân học ngành xây dựng, vừa lúc ghế Phó cục trưởng cục Xây dựng đô thị trống. Cho anh ta đến cục Xây dựng đô thị là rất đúng. Như thế mới tận dụng được tài năng. Còn về vấn đề xe công dùng cho việc tư, tôi đã xin chỉ thị trước từ Bí thư Hạ, họp cùng với các ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật để bàn bạc. Suy nghĩ ban đầu của tôi là sẽ do văn phòng Thành ủy cùng với văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố liên hợp gửi công văn đi. Nhưng vừa nghĩ thì thấy ngay như thế vẫn chưa đủ độ mạnh. Nên chuyện này vẫn là do Ủy ban Kỷ luật ra mặt thì tốt hơn, danh chính ngôn thuận, độ mạnh lớn.
Chương Quốc Vĩ ánh mắt sáng lên, nhìn về phía Lương Thu Duệ nghiền ngẫm. Quan hệ giữa ông ta với Lương Thu Duệ bình thường. Bởi vì Lương Thu Duệ luôn đến gần phía Bí thư nên tuy không phải chuyện gì cũng đối nghịch với ông ta nhưng luôn không thuận mắt ông ta, đều không thuận mắt nhau. Ông ta không thuận mắt cái vẻ ngoài phần tử trí thức hào hoa phong nhã của Lương Thu Duệ. Lương Thu Duệ dường như cũng khinh thường cái phong cách tục tằn hào phóng của ông ta.
Cán bộ cũng là người. Nếu như không hợp mắt thì cũng rất khó có tiếng nói chung, liền không có khả năng có nhận thức chung được.
Hiện tại xem ra, Lương Thu Duệ xem ra không thể chần chừ việc hướng về phía Hạ Tưởng? Đáng tiếc. Chương Quốc Vĩ âm thầm lắc đầu, có ý nghĩ trào phúng. Đáng tiếc là Lương Thu Duệ đã sớm hướng về phía Phương Tiến Giang. Kết quả là chẳng có được thu hoạch gì. Về sau lại hướng về Ngả Thành Văn. Ngả Thành Văn còn chưa chấp nhận anh ta thì người đã đi rồi. Qủa thật là một nhân vật bi kịch.
Hội nghị Bí thư làm việc có tổng cộng năm người tham gia. Hạ Tưởng không thể hiện rõ thái độ nhưng mấy người đều biết lời nói của Lương Thu Duệ phân nửa là ý kiến của Hạ Tưởng. Ánh mắt của Thường Công Trị liền cùng lúc nhìn sang Hạ Tưởng. Chương Quốc Vĩ thì ngẩng đầu nhìn lên trần nhà. Nhiệm Hải Phong cúi đầu. Dường như đang suy tư vấn đề nhân sinh sâu sắc và trọng đại lắm.
Lương Thu Duệ thì vẻ mặt cười yếu ớt, thể hiện đầy đủ sự kiên nhẫn và kiềm chế của một Trưởng ban thư ký.
Nguồn: http://truyen360.comHạ Tưởng biết rằng, cuộc họp công việc Bí thư lần đầu ở thành phố Tần Đường thì cần phải thể hiện thái độ. Lần đầu tiên thể hiện thái độ có nghĩa là sự đáp trả lại hai lần thử của Chương Quốc Vĩ. Là cứng rắn hay nhượng bộ đây, sẽ thấy ngay tức khắc.
Hạ Tưởng không để mọi người đợi lâu, chỉ chần chừ một chút rồi nói ra luôn kết luận của nhân vật số một:
- Ủy ban Kỷ luật phụ trách toàn bộ công tác trừng trị việc dùng xe công. Việc bổ nhiệm Phó cục trưởng cục Công thương sẽ thảo luận ở hội nghị thường vụ.
Á? Chương Quốc Vĩ thiếu chút nữa kinh ngạc há hốc miệng. Ông ta tưởng rằng Bí thư Hạ có khả năng phủ quyết hoàn toàn hai đề tài thảo luận. Không ngờ lại phủ quyết một cái, để lại một cái. Thật là một thủ đoạn cao minh.Nếu như y cứ cứng rắn yêu cầu Ủy ban nhân dân thành phố tiếp nhận công tác trừng trị về vấn đề xe công thì chẳng những không nhất định có phần thắng mà hơn nữa còn có khả năng chịu thất bại ở vấn đề nhân sự.
Phạm Tiến cũng là kinh ngạc không thôi. Bí thư Hạ quả thật là biết thu xếp. Đối với hành động khiêu chiến quyền uy Bí thư của Chương Quốc Vĩ không hề do dự. Do Ủy ban Kỷ luật tiếp nhận hoạt động thì chẳng những khiến cho sự biểu diễn và bài phỏng vấn kia công toi mà còn khiến cho toàn bộ công lao bị Bí thư Hạ cho là của riêng. Ủy ban Kỷ luật là Ủy ban Kỷ luật của Thành ủy, quy về sự lãnh đạo của Bí thư Thành ủy, không thể quy về Thị trưởng lãnh đạo. Dân chúng không nhìn ra vấn đề, toàn bộ người của Thành ủy ai không hiểu là vấn đề gì? Hơn nữa trong quá trình chấp hành, Thường Công Trị nhất định chỉ đề cập đến Thành ủy chứ không đề cập tới Ủy ban nhân dân thành phố, chỉ nhắc đến Hạ Tưởng chứ không nhắc đến Thị trưởng Chương.
Chủ yếu còn là vấn đề thả về nhân sự, cũng tương đương như là đeo một cái vòng kim cô ở trên đầu ông ta và Chương Quốc Vĩ. Bí thư Hạ muốn niệm chú lúc nào thì ông ta và Chương Quốc Vĩ sẽ cùng đau đầu lúc đó vậy.
Phạm Tiến âm thầm hít một hơi lạnh. Hạ Tưởng trẻ tuổi mà nhiều thủ đoạn sắc sảo. Hiệp đầu tiên liền đã phát huy được quyền uy của Bí thư một cách vô cùng nhuần nhuyễn rồi. Được, rất là được.
Lương Thu Duệ cũng là âm thầm khen ngợi, trong lòng thở phào một cái. Anh ta đã đặt cược ở hai đời Bí thư rồi. Đáng tiếc đều thua cả. Suýt chút nữa thì mất cả chì lẫn chài. Hiệp thứ nhất, Bí thư Hạ so với anh ta tưởng tượng càng trầm tĩnh, nhiều sách lược hơn. Chẳng lẽ đã đến lúc anh ta phải xoay chuyển rồi? Nếu như lại theo nhầm người nữa, Bí thư Hạ nếu như không thể lâu dài ở thành phố Tần Đường nữa thì đợi Chương Quốc Vĩ lên làm Bí thư, anh ta ngoài việc xin đi ra chỗ khác thì chẳng còn đường nào khác nữa mà đi.
Bí thư Hạ là toàn bộ hy vọng của anh ta.
Thường Công Trị không thể hiện điều gì chỉ là ánh mắt dừng ở trên người Nhiệm Hải Phong. Nhiệm Hải Phong thân người hơi run rẩy, rõ ràng là đã bị xúc động.
Chương Quốc Vĩ sắc mặt hơi hơi tối tăm một chút, lại cười cười!